THÁNH
MẪU MÔNG TRIỆU
Đức
Mẹ mông triệu là gì, xác định
bằng cách nào, và có gì phù
hợp đối với cuộc sống của
chúng ta? Đây là 12 điều cần
biết và chia sẻ...
1.
ĐỨC MẸ MÔNG TRIỆU LÀ GÌ?
Trong
Tông Hiến “Munificentissimus
Deus” (Thiên Chúa Vô Cùng Vinh Hiển,
ban hành ngày 1-11-1950),
ĐGH
Piô
XII xác định: “Thánh
Mẫu Thiên Chúa, Đức Maria trọn
đời đồng trinh, đã hoàn tất
hành trình dương thế, được
đưa cả hồn và xác về hưởng
vinh quang Thiên Quốc”.
[Theo Hán Việt, “mông triệu”
nghĩa là được Chúa (Mông
Chủ) triệu tập về trời].
2.
GIÁO HUẤN NÀY CÓ UY THẾ Ở MỨC
ĐỘ NÀO?
Trong
Tông Hiến “Munificentissimus Deus”, ĐGH
Piô
XII nói rằng đây là “tín
điều được mặc khải”,
nghĩa là một tín điều theo ý
nghĩa riêng. Như vậy, đó là
vấn đề đức tin được Thiên
Chúa mặc khải và không thể sai
lầm theo Huấn Quyền của Giáo Hội
(Magisterium of the Church).
3.
CÓ PHẢI ĐÓ LÀ “EX CATHEDRA”
NÊN CHÚNG TA PHẢI TIN?
Đúng
vậy. EX CATHEDRA nghĩa là “nói từ
ngai tòa” (ngai tòa Phêrô – Uy
quyền Tông tòa, quyền bất khả
ngộ, phương thức ĐGH long trọng công
bố một tín điều). Đó là
tín điều do giáo hoàng công bố
(còn hơn điều công bố qua công
đồng đại kết – ecumenical council),
và được ban hành “từ ngai
tòa” của Thánh Phêrô). Vì
đó là điều “bất khả
ngộ”, các tín nhân phải đồng
tâm nhất trí và tin tưởng.
ĐGH
Gioan Phaolô II giải thích: “Theo
niềm tin toàn cầu của dân Chúa,
việc xác định tín điều loại
trừ mọi nỗi hoài nghi và kêu
gọi sự mau mắn tán thành của
các Kitô hữu”
(cuộc tiếp kiến chung, 2-7-1997). Lưu ý
rằng mọi giáo huấn được công
bố với ơn bất khả ngộ là
những điều chúng ta buộc phải
tin, dù cho các điều đó chưa
được Đức giáo hoàng công
bố với Quyền Tông Tòa theo cách
“ex cathedra”.
Các
giám mục trên thế giới hiệp
thông với giáo hoàng (tại công
đồng đại kết hoặc cách khác)
cũng có thể xác định các
vấn đề một cách không sai lầm,
nhưng các điều này chưa được
gọi là “ex cathedra” bởi vì
thuật ngữ này đề cập riêng
tới việc sử dụng quyền của giáo
hoàng với tư cách người kế
vị Thánh Phêrô. (Đền thờ
Thánh Phêrô hoặc “ngai tòa”
là biểu tượng của quyền giáo
hoàng).
4.
TÍN ĐIỀU NÀY CÓ ĐÒI HỎI
CHÚNG TA TIN RẰNG ĐỨC MẸ CHẾT?
Đây
là giáo huấn chung. Trong cuốn
“Fundamentals of Catholic Dogma”, Ludwig Ott liệt
kê điều này là “sententia
communior” (tiếng Latin, nghĩa là “ý
kiến chung”). Mặc dù hiểu rằng
Đức Mẹ chết, và mặc dù cái
chết của Đức Mẹ được đề
cập trong một số nguồn mà ĐGH Piô
XII đã nói trong Tông hiến
“Munificentissimus Deus”, ngài cẩn thận
hạn chế xác định điều này
là chân lý đức tin.
ĐGH
Gioan Phaolô II ghi chú: “Ngày
1-11-1950, khi xác nhận tín điều Đức
Mẹ lên trời, ĐGH Piô XII đã
tránh dùng thuật ngữ ‘resurrection’
(sống lại) và không coi cái chết
của Đức Mẹ như một chân lý
đức tin”.
Tông hiến “Munificentissimus Deus” xác
định việc nâng cao thân xác Đức
Maria tới vinh quang Nước Trời, công bố
sự thật này là “tín điều
được mặc khải”.
5.
TẠI SAO ĐỨC MẸ CHẾT NẾU ĐỨC
MẸ VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI?
Không
mắc Nguyên Tội và hệ lụy của
tội không giống tình trạng không
chết và được hiển vinh. Chúa
Giêsu cũng không mắc Nguyên Tội và
hệ lụy của tội, nhưng Ngài (có
thể) chết.
Bày
tỏ quan điểm chung của các thần
học gia, Ludwig Ott viết: “Đối
với Đức Mẹ, không mắc Nguyên
Tội và không phạm tội riêng, cái
chết không là hệ lụy do hình
phạt của tội”.
Tuy nhiên, có vẻ phù hợp là
thân xác của Đức Mẹ cũng ảnh
hưởng cái chết tự nhiên, phù
hợp với Người Con, theo luật chung về
sự chết.
6.
VIỆC ĐỨC MẸ LÊN TRỜI ĐƯỢC
ĐỀ CẬP KHI NÀO?
ĐGH
Gioan Phaolô II ghi chú: “Niềm
tin về việc Đức Mẹ lên trời
có thể tìm thấy trong ngụy thư
có tên là “Transitus Mariæ” [“Cái
Chết của Đức Mẹ”], có niên
đại từ thế kỷ II và III”.
Có những cách mô tả phổ biến
và đôi khi được lãng mạn
hóa, tuy nhiên có sự chọn lựa
theo trực giác về phần Dân Chúa.
7.
VIỆC CÔNG NHẬN ĐỨC MẸ LÊN
TRỜI PHÁT TRIỂN TẠI ĐÔNG PHƯƠNG
RA SAO?
ĐGH
Gioan Phaolô II ghi chú: “Có
thời gian lâu dài để phát triển
phản ánh về số phận của Đức
Mẹ ở thế giới bên kia”.
Điều này dần dần làm cho các
tín hữu tin Thánh Mẫu của Chúa
Giêsu được nâng lên cao cả
hồn và xác, đồng thời Giáo
Hội Đông phương đã thiết
lập lễ “Dormition” (“ngủ” —
nghĩa là chết) và tin có cuộc
lên trời của Đức Mẹ.
8.
ĐGH PIÔ
XII
CHUẨN
BỊ NHƯ THẾ NÀO?
ĐGH
Gioan Phaolô II ghi chú: “Ngày
1-5-1946, qua Tông thư “Deiparæ Virginis
Mariæ” (Đức Mẹ Đồng Trinh),
ĐGH Piô XII kêu gọi bàn luận
nhiều trong các giám mục, giáo sĩ
và dân Chúa, để có thể có
cơ hội xác định việc Đức
Mẹ lên trời cả hồn và xác
là một tín điều”.
Kết quả rất khả quan: trong số 1.181
câu trả lời, chỉ có 6 câu đề
cập việc hạn chế duy trì tính
chất mặc khải của chân lý này.
9.
NỀN TẢNG KINH THÁNH CHO GIÁO HUẤN NÀY
ĐGH
Gioan Phaolô II ghi chú: “Mặc
dù Tân Ước không minh nhiên xác
nhận cuộc lên trời của Đức
Mẹ, nhưng vẫn đưc ra nền tảng
về điều đó, bởi vì Kinh
Thánh nhấn mạnh sự kết hiệp hoàn
hảo của Đức Mẹ với vận mệnh
của Chúa Giêsu”.
Sự
kết hiệp này biểu lộ từ lúc
Đức Mẹ thụ thai bởi phép Chúa
Thánh Thần, trong việc tham dự vào sứ
vụ của Chúa Giêsu, và đặc
biệt là sự thông phần với cuộc
khổ nạn của Chúa Giêsu, và
không thể không tiếp tục sau cái
chết. Kết hiệp hoàn hảo với cuộc
đời và công cuộc cứu độ
của Chúa Giêsu, Đức Mẹ chia sẻ
thiên mệnh về cả thể lý và
linh hồn. Như vậy, có những đoạn
Kinh Thánh đã tạo âm vang về
cuộc lên trời của Đức Mẹ,
mặc dù không đề cập rõ
ràng.
10.
CÁC ĐOẠN CỰU ƯỚC ĐẶC
BIỆT
ĐGH
Piô XII chỉ ra vài đoạn văn được
sử dụng cách thức “khá tự
do” để giải thích niềm tin về
việc Đức Mẹ lên trời (ý
nghĩa: các đoạn văn này tạo
âm vang theo nhiều cách, nhưng không cụ
thể): “Theo
chân các giáo phụ, thường có
các thần học gia và các nhà
giảng thuyết khá tự do khi sử dụng
các sự kiện và các cách diễn
tả trích dẫn từ Kinh Thánh để
giải thích niềm tin của họ về
việc Đức Mẹ lên trời”.
Như
vậy, chỉ đề cập vài bản văn
thường nói theo cách này, một
số đã tận dụng từ ngữ của
Thánh Vịnh gia: “Lạy
Chúa, xin đứng dậy, để cùng
với hòm bia oai linh Chúa ngự về chốn
nghỉ ngơi”
(Tv 132:8). Hòm Bia Giao Ước (the Ark of the
Covenant) được làm bằng loại gỗ
không mục nát và đặt trong Đền
Thờ Thiên Chúa, thân xác thuần
khiết của Đức Mẹ giống như
Hòm Bia, được giữ gìn và
không phải hư nát trong huyệt mộ,
đồng thời cũng được đưa
lên cao tới Nước Trời vinh quang.
Để
giải quyết vấn đề này, họ
cũng mô tả Đức Mẹ là Nữ
Vương tiến vào Vương Quốc
Thiên Chúa và ngồi bên hữu Đấng
Cứu Độ: “Hàng cung nữ, có
những vì công chúa, bên hữu
ngài, hoàng hậu sánh vai, trang điểm
vàng Ô-phia lộng lẫy. Tôn nương
hỡi, xin hãy nghe nào, đưa mắt
nhìn và hãy lắng tai, quên dân
tộc, quên đi nhà thân phụ. Sắc
nước hương trời, Quân Vương
sủng ái, hãy vào phục lạy:
‘Người là Chúa của bà’.
Thiếu nữ thành Tia mang lễ tới, phú
hào trong xứ đến cầu ân. Đẹp
lộng lẫy, này đây công chúa,
mặc xiêm y dệt gấm thêu vàng,
phục sức huy hoàng, được dẫn
tới Quân Vương, cùng các trinh nữ
theo sau hầu cận” (Tv 45:10-15).
Tương
tự, họ đề cập Tân Nương
tiến lên lãnh nhận triều thiên:
“Kìa
ai đang tiến lên từ sa mạc, tựa hồ
những cột mây, thơm ngát mùi nhũ
hương, mộc dược, ngạt ngào
hương phấn xứ lạ phương xa?”
(Dc 3:6). Tân Lang không thể giấu giếm
niềm hạnh phúc: “Này
người yêu anh sắp cưới, hãy
cùng anh rời khỏi núi Li-băng, rời
khỏi núi Li-băng đi xuống, rời
đỉnh A-ma-na, rời đỉnh Xơ-nia và
Khéc-môn, nơi sư tử hùm beo ngự
trị”
(Dc 4:8). Và rồi Tân Lang rất hãnh
diện về Tân Nương của mình:
“Bồ
câu của tôi là duy nhất, người
đẹp của tôi chỉ có một,
thật mười phân vẹn mười. Mẹ
nàng có mình nàng là gái,
và nàng được thân mẫu rất
mực cưng chiều. Các thiếu nữ thấy
nàng ngợi khen nàng diễm phúc; hoàng
hậu phi tần đều tán tụng: “Kìa
bà nào xuất hiện như rạng đông,
diễm kiều như vầng nguyệt, lộng
lẫy tựa thái dương, oai hùng như
đạo binh chỉnh tề hàng ngũ”
(Dc 6:9-10).
Các
câu Kinh Thánh đó được coi
là mô tả về Nữ Hoàng Thiên
Quốc và Tân Nương Thiên Quốc,
người được đưa lên trời
cao cùng với Tân Lang Thiên Quốc
[Munificentissimus Deus, số 26].
11.
CÁC ĐOẠN TÂN ƯỚC ĐẶC
BIỆT
Tân
Ước nói về Người Phụ Nữ
và Con Mãng Xà: “Rồi
có điềm lớn xuất hiện trên
trời: một người Phụ Nữ, mình
khoác mặt trời, chân đạp mặt
trăng, và đầu đội triều thiên
mười hai ngôi sao. Bà có thai, đang
kêu la đau đớn và quằn quại
vì sắp sinh con. Lại có điềm
khác xuất hiện trên trời: đó
là một Con Mãng Xà, đỏ như
lửa, có bảy đầu và mười
sừng, trên bảy đầu đều có
vương miện. Đuôi nó quét hết
một phần ba các ngôi sao trên trời
mà quăng xuống đất. Rồi Con Mãng
Xà đứng chực sẵn trước mặt
người Phụ Nữ sắp sinh con, để
khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà.
Bà đã sinh được một người
con, một người con trai, người con này
sẽ dùng trượng sắt mà chăn
dắt muôn dân. Con bà được
đưa ngay lên Thiên Chúa, lên tận
ngai của Người. Còn người Phụ
Nữ thì trốn vào sa mạc; tại đó
Thiên Chúa đã dọn sẵn cho bà
một chỗ ở, để bà được
nuôi dưỡng ở đó, trong vòng
một ngàn hai trăm sáu mươi ngày”
(Kh 12:1-6).
Các
học giả củng đặc biệt cú ý
các từ ngữ trong Phúc Âm: “Mừng
vui lên, hỡi Đấng đầy ân
sủng, Đức Chúa ở cùng bà”
(Lc 1:28). Họ thấy rằng, trong mầu nhiệm
Đức Mẹ lên trời, sự viên mãn
của ân sủng được trao ban cho Đức
Mẹ và phúc lành đặc biệt
của Đức Mẹ đối lập với
lời nguyền rủa của Bà Tổ Êva
(Munificentissimus Deus, số 27).
12.
CHÚNG TA ÁP DỤNG GIÁO HUẤN NÀY
VÀO ĐỜI SỐNG HẰNG NGÀY NHƯ
THẾ NÀO?
ĐGH
Biển Đức XVI cho biết: “Nhờ
chiêm ngưỡng Đức Mẹ trong vinh
quang Nước Trời, chúng ta hiểu rằng
trái đất này không là quê
hương của chúng ta, nếu chúng ta
sống luôn hướng tới điều
thiện hảo vĩnh hằng, một ngày nào
đó chúng ta sẽ được hưởng
vinh quang”.
Do
đó, chúng ta không được đánh
mất sự tĩnh lặng và bình an ở
ngay giữa muôn ngàn gian khó hằng
ngày. Dấu hiệu Đức Mẹ được
đưa về trời vinh quang càng rạng
rỡ hơn ngay khi bóng tối đau khổ
và bạo lực vẫn còn trên thế
gian.
Chúng
ta có thể chắc chắn như vậy. Hãy
nghe vị giáo hoàng tiên khởi nhắn
nhủ: “Những
thử thách đó nhằm tinh luyện đức
tin của anh em là thứ quý hơn vàng
gấp bội, - vàng là của phù
vân, mà còn phải chịu thử lửa.
Nhờ thế, khi Đức Giêsu Kitô tỏ
hiện, đức tin đã được
tinh luyện đó sẽ trở thành lời
khen ngợi, và đem lại vinh quang, danh dự”
(1 Pr 1:7).
JIMMY
AKIN
TRẦM
THIÊN THU
(chuyển ngữ từ NCRegister.com)
|