Phải luôn sẵn
sàng
“Các con hãy sẵn
sàng”
Trong bài Phúc Âm
hôm nay, Chúa dạy chúng ta về một
điều kiện cần thiết để được
vào Nước Trời: ấy là phải luôn
luôn sẵn sàng. Sẵn sàng như người
đầy tớ trung tín đợi
chủ, như người khôn ngoan trông chừng
tên đạo tặc, như người quản lý khôn ngoan
biết làm theo ý chủ.
Như
vậy, bài Phúc Âm được
nối kết bởi một dụ ngôn riêng
rẽ (theo
Mátthêu và Marcô), nhưng được gom góp lại dưới
một chủ đề theo lối văn pháp thường quen của Luca.
Muốn vào Nước
Trời “hãy tỉnh thức và sẵn sàng”.
Xưa
nay, nhiều cuộc
thất bại đắng cay trong lịch sử cá nhân, gia
đình, xã hội đều do một nguyên do là không chuẩn
bị đủ, chưa sẵn sàng.
Đại tướng Mac Arthur sau đệ nhị thế chiến có nói: Lịch sử của những thảm bại trong chiến tranh có thể gồm
tóm trong hai chữ: ‘quá muộn’. Quá muộn vì chưa sẵn
sàng. Quá muộn vì chưa chuẩn bị đủ.
Trong phạm vi thiêng
liêng, đi chinh phục Nước Trời, ơn cứu rỗi cũng vậy. Để giải thích,
Chúa đưa ra ba dụ
ngôn.
-
Dụ ngôn người giúp việc luôn tỉnh thức đợi chủ về. “Thầy bảo thật, chủ sẽ thắt lưng đặt chúng vào bàn ăn và đi lại hầu hạ chúng”.
-
Dụ ngôn về tên
ăn trộm, ăn
trộm thì có bao giờ
báo trước. Vậy hãy tỉnh
thức, “giờ nào các ông
không ngờ thì Con Người sẽ đến”.
-
Dụ ngôn người quản lý trung
tín luôn làm theo ý chủ, chủ tín nhiệm
trao cho quyền trông coi tất cả
gia sản.
Tóm lại, muốn được cứu rỗi, phải luôn luôn sẵn
sàng: Tỉnh thức, cầu nguyện, hành động và chiến đấu với ma quỷ, với chước cám dỗ.
Một nhà văn
hào kể một câu chuyện
giả tưởng. Satan họp
đại hội thảo luận về phương thức chiếm đoạt các linh hồn. Nhiều ý kiến của các cấp quỷ
được phát biểu. Nhưng ý kiến được
đại hội tán đồng là của một
quỷ già đầy kinh nghiệm. Đó là rỉ tai
câu này: ‘Gấp gì, còn
kịp chán, để gần chết rồi ăn năn trở lại, hãy sống vui đã!’ Bao
nhiêu linh hồn hư mất không sẵn sàng.
Lạy Chúa, xin cho
con biết luôn cầm đèn sáng trong tay.
|