Lạy Cha chúng con...
(Trích dẫn từ ‘Cùng Nhau Suy
Niệm’ – Lm Giuse Tạ Duy Tuyền)
Vào cuối thập niên 80, tại Rumani, một trận động đất lớn đã xảy ra làm hơn
10 ngàn người chết. Ngay sau trận động đất, một người cha đã chạy đến nhà trường tìm đứa con trai của mình.
Ngôi trường nhiều tầng đã sập đổ, nhưng người cha cố đào bới trong đống gạch vụn để tìm con. Những người cứu hộ và cảnh
sát bảo ông hãy về
nhà và đừng
đào bới nữa vì rất
nguy hiểm. Nhưng ông không nghe
và cứ tiếp tục đào bới.
Ông đào bới trong suốt 12 tiếng đồng hồ cũng chẳng thấy tăm hơi người con đâu. Ông vừa đào
bới vừa nghĩ: "Mình đã hứa thì phải thực hiện lời hứa, biết đâu nó còn sống
trong đống gạch này thì sao?"
Nghĩ thế rồi,
ông lại tiếp tục đào bới, 24 tiếng rồi 48 tiếng đồng hồ trôi qua... ông chợt nghe tiếng động. Ông gọi tên người
con và ông nghe thấy tiếng kêu rất nhỏ từ xa vọng
lại: "Ba ơi". Nước mắt ông tuôn
trào và ông
hăng hái đào tiếp đến tận phòng của đứa con.
Thằng bé còn sống
cùng với 20 đứa khác trong một góc phòng chưa
bị sập. Nó ôm chầm
lấy người
cha và nói: "Con đã bảo với các bạn
của con rồi:
"ba tôi đã nói, dù
thế nào ba cũng đến
đón tôi. Các bạn cứ
yên tâm đi,
chắc chắn ba tôi sẽ
đến".
Tiếng kêu ba ơi của đứa bé nghe như âm
vang lời kinh Lạy Cha chúng ta đọc
hằng ngày: "Lạy Cha chúng con ở trên trời". Lời kinh Lạy Cha, là điệp khúc được lập lại nhiều nhất trong cuộc đời người tín hữu. Lời kinh này chúng
ta có thể
thốt lên bất cứ khi nào, bất
cứ nơi đâu. Khi vui, khi buồn. Khi thành công hay khi thất bại. Khi ở nhà hay hành hương
nơi xa. Tất cả trong mọi hoàn cảnh chúng ta đều
có thể thưa lên Lạy
cha chúng con ở trên trời. Đây là điệp
khúc được lập đi lập lại mà không bao
giờ nhàm chán. Vì lời đó là gạch nối
cho tình cha con luôn gần gũi đậm
đà yêu thương, là nhịp cầu cho tình con người
vươn lên làm con Thiên Chúa.
Thực vậy, Thiên Chúa của Kytô giáo không
phải là vị thần ở chốn xa xôi
nào đó, càng không phải
là một vị thần chỉ để con người đóng khung và "kính nhi viễn
chi", mà là một người cha luôn ân cần
chăm sóc người con. Dù người con có hoang đàng tội lỗi cha vẫn thứ tha. Dù người
con mải mê thế trần cha vẫn kiên nhẫn tìm con trở về. Một người cha thật đại lượng bao dung đến nỗi cho mưa thuận
gió hoà trên
kẻ lành người dữ. Một người Cha hết lòng vì loài thụ
tạo đến nỗi đã ban Con Một cho trần
gian để cứu chuộc trần gian. Một người cha luôn lo lắng cho con cái đến
nỗi còn quan tâm đến
sự sinh tồn của từng sợi tóc của con người.
Lời
Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy
sống trong tình con thảo với Cha trên trời. Một người con thảo hiếu luôn sống với Cha trong tình phó
thác và với
anh em trong
tình bác ái. Chính Chúa Giêsu đã sống điều đó. Ngài đã phó
thác cuộc đời trong tay Cha đến
nỗi chỉ mong ước một điều là tim kiếm
ý Cha và làm vinh danh Cha. Ngài đã sống
với nhân loại trong tình bao dung và
độ lượng.
Ngài đã đi đến tận cùng của tình yêu là
chết cho người mình yêu. Ngài đã đi đến tận cùng của việc quên mình là tha
thứ cho kẻ đã hành hạ và
kết án
mình. Ngài đã dùng tình yêu để
đẩy lùi sự dữ. Ngài đã dùng tình
yêu để hoán cải những người lầm lỗi và tạo điều
kiện cho kẻ lầm đường lạc lối trở về.
Vâng, cuộc đời chúng ta có vui
có buồn. Có những lúc
thành công và có những
khi thất bại. Có đau khổ
và hạnh phúc. Điều đó nói lên sự bấp
bênh của giòng đời. Con ngừơi luôn mang yếu tố bất định, chúng ta chẳng biết ngày mai sẽ ra
sao. Vì thế, kẻ
khôn ngoan là biết phó
thác mọi sự cho Chúa
là Cha. Chính người sẽ
lo liệu những gì tốt đẹp
nhất cho cuộc đời chúng ta. Không một người Cha nào lại bỏ rơi con cái thì Thiên Chúa
cũng định liệu và an bài mọi sự
cho chúng ta, miễn là chúng ta
hãy sống hết mình trong tình con thảo với Cha và hết mình
sống yêu thương và phục vụ anh em đồng
loại. Khi chúng ta sống
phó thác cho Chúa là
lúc chúng ta tìm được
an bình trong
thánh ý Thiên Chúa. Cho dù cuộc đời có những lúc nổi trôi, có những trái ngang trắc
trở, chúng ta vẫn tràn
đầy niềm hy vọng vì
có Chúa luôn
phù trợ chúng ta. Vì ai bền đỗ
đến cùng thì người đó sẽ được ơn cứu thoát. Amen.
|