Ơn
gọi làm tông đồ giáo dân -- Suy niệm của JKN
Câu hỏi gợi ý:
1. Ngoài 12 tông đồ, còn có 72 môn
đệ được Đức Giêsu sai đi tiếp
nối sứ mạng của Ngài. 72 môn đệ đó
tượng trưng cho ơn gọi nào trong Giáo Hội?
2. Tình hình nhân sự trong việc tiếp
nối sứ mạng của Đức Giêsu trên thế
giới hay trong xã hội chúng ta đang sống như
thế nào? Khi ý thức điều ấy, bạn có nghe
thấy Đức Giêsu mời gọi bạn làm gì không?
3. Để làm tông đồ, tức
tiếp tục công việc cứu thế của
Đức Giêsu, chúng ta phải làm gì? Chúng ta đã làm gì? Có
gì cần sửa chữa trong quan niệm của chúng ta?
Suy tư gợi ý:
1. Ơn
gọi làm tông đồ giáo dân
Ngoài
số 12 môn đệ được Đức Giêsu
huấn luyện đặc biệt để sau này
tiếp nối sứ mạng của Ngài, Tin Mừng Luca
còn nói tới số 72 môn đệ được Ngài sai
đi. Người ta thường ví ơn
gọi của 12 môn đệ với ơn gọi tông
đồ của hàng giáo phẩm và giáo sĩ, là những
người thường được huấn luyện
đặc biệt có trường lớp để
tiếp nối sứ mạng cứu thế của
Đức Giêsu. Và ví ơn gọi
của 72 môn đệ với ơn gọi tông đồ
của giáo dân, là những người được
huấn luyện ở trình độ phổ thông để
làm tông đồ.
Đấy cũng là một cách hiểu
khá hợp lý. Thực ra,
bất kỳ người Ki-tô hữu nào một khi đã
lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy và Thêm Sức, đều
được Đức Giêsu mời gọi tiếp
tục sứ mạng của Ngài là cứu độ nhân
loại. Vì thế, việc cứu độ nhân loại
không phải là công việc dành riêng cho hàng giáo sĩ, mà là
nhiệm vụ của bất kỳ người Ki-tô
hữu nào, dù là giáo dân, đạo gốc hay tân tòng. Bài Tin
Mừng hôm nay là một dịp nhắc nhở người
giáo dân nhiệm vụ tông đồ hay cứu thế
của mình. Đặc biệt những Ki-tô hữu đã
có từng được đào tạo để làm tông
đồ trong các chủng viện hay tu viện, mà nay
lại đứng trong hàng ngũ giáo
dân. Những người này thường
được Thiên Chúa kêu gọi đặc biệt
hơn những giáo dân khác.
2. Sứ
mạng của Đức Giêsu còn bao nhiêu việc phải
làm
Hễ nói tới câu Tin Mừng «Lúa chín
đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ
mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về», chúng ta
thường nghĩ ngay tới cánh đồng truyền
giáo, làm như Giáo Hội chỉ có một nhiệm vụ
duy nhất là truyền giáo. Thực ra, Đức Giêsu
đến là để cứu chuộc nhân loại, mà trong
đó việc truyền giáo hay loan báo Tin Mừng chỉ là
một phần, và chỉ là phương tiện để
thực hiện mục đích cứu thế của
Đức Giêsu. Nhiều khi người Ki-tô
hữu quá quan tâm đến phương tiện này mà quên
đi mục đích của nó, nghĩa là lấy chính
việc loan báo Tin Mừng làm mục đích của việc
tông đồ. Mục đích của Giáo Hội
cũng như của Đức Giêsu không phải là loan báo
Tin Mừng, mà là cứu nhân loại, không chỉ đời
sau mà còn cả đời này nữa. Cứu nhân loại là
làm cho nhân loại hay con người thoát khổ và hạnh
phúc hơn. Loan báo Tin Mừng chỉ một
trong những phương tiện phải làm để
đạt được mục đích cứu độ
đó.
Ý
thức lại vấn đề như vậy, chúng ta
thử tự hỏi: chúng ta đã quan tâm tới vấn
đề cứu độ con người như
Đức Giêsu chưa? Một cách cụ
thể, chúng ta đã làm gì để những người
chung quanh ta bớt đau khổ và hạnh phúc hơn?
Sự hiện diện của ta, với tư cách
người Ki-tô hữu hay tập thể Ki-tô hữu, có
làm cho gia đình ta, những người chung
quanh ta, xã hội ta đang sống bớt khổ đau và
hạnh phúc hơn không?
Thế
giới và xã hội con người hiện nay còn biết
bao tội lỗi, đau khổ, bất công. Sứ
mạng cứu thế của Đức Giêsu chưa
thực hiện được bao nhiêu, và còn biết bao
việc phải làm. Nhưng có
được bao người muốn dấn thân tiếp
nối sứ mạng của Ngài? Việc
thì nhiều mà nhân sự thì ít. Người Ki-tô
hữu, dù là giáo dân hay giáo sĩ, có nghe thấy lời
mời gọi tha thiết của Ngài không? Và
nếu muốn tiếp tục sứ mạng của Ngài,
chúng ta phải làm gì?
3. Trình
tự những việc phải làm của người môn
đệ Đức Giêsu
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức
Giêsu sai 72 môn đệ đi. Hãy coi lại xem Ngài truyền bảo
họ những gì. Có những điều chính yếu
được xếp theo trình tự
thời gian mà cũng có thể là theo thứ tự quan
trọng như sau:
1.
«Đừng mang theo túi tiền, bao
bị, giày dép»: ý nói đừng quá lo toan về những nhu
cầu vật chất, mà hãy chú tâm vào sứ mạng
của mình. Việc này được
đề cập đến đầu tiên, ắt nhiên là
một điều rất quan trọng. Muốn
cứu rỗi người khác mà lại quan tâm đến
những nhu cầu vật chất của mình, vốn
đòi hỏi rất nhiều tâm trí và năng lực
của mình, thì còn đâu tâm trí và năng lực để
cứu rỗi người khác?
2.
«Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường»:
ý nói sứ mạng khẩn cấp, cần tập trung thì
giờ và năng lực vào sứ mạng của mình. Ngoài nhu cầu vật chất, còn những nhu
cầu cá nhân khác, cũng cần phải dẹp bớt
để tập trung thì giờ và năng lực vào
việc cứu rỗi con người.
3. «Vào
bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!”»: ý nói phải quan tâm tới
sự bình an, thoải mái cho người mình gặp. Sự bình an, không phải sống trong lo âu, sợ
sệt… về tinh thần cũng như thể chất là
điều mà người môn đệ Chúa cần phải
quan tâm thực hiện đầu tiên cho mọi
người mình được sai đến. Đây
là nhu cầu căn bản và cần thiết nhất
của mọi người sống trong trần thế.
4. «Hãy
chữa những người đau yếu trong thành»: ý nói
hãy quan tâm đến đau khổ và hạnh phúc của
mọi người, và cứu giúp họ trong khả
năng của mình. Người môn đệ của Chúa
cần phải quan tâm đến những nhu cầu
hết sức cụ thể của con người. Phải cảm thông với niềm vui nỗi
buồn, với hạnh phúc và đau khổ của mọi
người, đồng thời phải cứu khổ và
tạo điều kiện hạnh phúc cho họ một
cách hữu hiệu.
5. Và sau
cùng mới là «nói với họ: “Triều Đại Thiên
Chúa đã đến gần các ông”»: ý nói là phải loan báo
Tin Mừng cho họ, tức nói với họ về Thiên
Chúa, về nhu cầu tâm linh, về những gì thiêng liêng.
Ta
thấy trình tự trên thật là hợp lý. Người chung quanh ta có được ta quan tâm tạo
bình yên và thoải mái cho họ, thì họ mới dám
đặt niềm tin tưởng vào ta, và mới có
điều kiện thoải mái để nghe ta nói
những chuyện xem ra có vẻ ít thực tế hơn
đối với đời sống của họ. Thế mà rất nhiều khi người Ki-tô
hữu lại làm ngược lại trình tự mà
Đức Giêsu đã đề nghị. Chúng ta lo loan
báo Tin Mừng trước, và coi những việc đáng
quan tâm hàng đầu kia vào hàng thứ
yếu. Chính vì thế mà việc loan báo Tin Mừng của
chúng ta trở thành thiếu thực tế, kém hữu
hiệu, nên không được đón nhận bao nhiêu
từ nhiều thập kỷ nay tại Châu Á. Do đó,
chúng ta cần phải sửa lại quan niệm về cách
làm tông đồ của chúng ta.
Cầu nguyện
Lạy
Chúa, Công Đồng Vatican II nhắc nhở người
Ki-tô hữu phải nhập thể nhiều hơn vào
những lãnh vực trần thế để biến
cải môi trường mình sống nên tốt đẹp
hơn một cách hữu hiệu. Xin giúp con xét lại xem
sự hiện diện của con đã biến cải môi
trường con sống tới mức độ nào? Có làm
cho những nơi mà con hiện diện tốt đẹp
và hạnh phúc hơn không? Xin cho con biết quan tâm sống
tinh thần Tin Mừng là tinh thần yêu thương
trước đã, trước khi loan báo nó ra để
người khác cùng sống theo. Xin giúp
con biết yêu thương để quan tâm tới đau
khổ và hạnh phúc của những người chung quanh con, và biến con trở nên một
đấng cứu thế nho nhỏ trong môi trường
nhỏ bé con đang sống, là gia đình con, là môi
trường nghề nghiệp của con, khu xóm của con,
v.v… Amen.
|