Loại bỏ vị
ngôn sứ - McCarthy
(Trích
trong ‘Phụng Vụ Chúa Nhật và Lễ Trọng’)
Suy
Niệm 1. BỊ NGƯỜI THÂN YÊU LOẠI BỎ
Sau
nhiều năm rời bỏ ngôi làng nơi ông đã chào
đời ở Transkei, Nelson Mandela đã trở về
thăm quê hương. Lúc bấy giờ ông đã là một
luật sư và sống ở Johannesburg. Sau này ông đã
viết về cuộc thăm viếng đó: “Không có gì
giống như khi ta trở về một nơi vẫn
không thay đổi để tìm lại những con
đường trong đó chính bạn đã đổi
thay. Chốn cũ tiếp tục như trước
đây, không đổi khác với khi tôi lớn lên ở
đó. Nhưng tôi nhận ra rằng quan điểm của
tôi và thế giới quan của tôi đã tiến triển”.
Thật vậy, ông đã nói điều đó đúng lúc ông
trở về quê hương, ông không thể sống ở
đó nữa –nó trở nên quá nhỏ đối với ông.
Đức Giêsu đã trở lại
Nadaret và với dân làng. Người đã lớn lên ở
giữa họ. Người cũng muốn đem lại
cho họ những ơn ích của Người. Họ là
những người biết rõ Người. Hẳn
bạn nghĩ rằng họ sẽ đánh giá Người
cao nhất. Đáng buồn là họ không tin Người. Quang
cảnh mà bạn có về một nhà thờ lớn thì
một khoảng cách rất khác với quang cảnh khi
bạn ở thật gần. Từ một khoảng cách,
ngôi nhà thờ đứng rực rỡ trong khung cảnh
xung quanh. Bạn có thể nhìn thấy những
đường nét, hình thể và vẻ đẹp của
nó. Nhưng khi ở thật gần, bạn thấy toàn là
bụi bẩn và rạn nứt.
Một điều tương tự
xảy ra với người ta. Một người không
bao giờ là một anh hùng với những người
thân. Một thiên tài dường như không được
chính bạn bè mình khám phá. Những người ở
gần phải chịu đựng vì các khuyết
điểm và giới hạn quá rõ ràng. Những
người ở xa, trái lại, được sự quý
trọng cổ vũ vì chỉ những đức hạnh
của người ấy được thấy rõ. Nhưng
điều đã xảy ra với Đức Giêsu ở
Nadaret còn sâu xa hơn thế. Không phải chỉ vì họ
không đánh giá đúng Đức Giêsu. Họ khước
từ Người. Tại sao? Bởi vì Người đã
chỉ ra sự thiếu đức tin của họ và nói
với họ rằng dân ngoại còn cởi mở với
Thiên Chúa hơn họ. Những ơn ích từ lời
hứa trong Giao Ước không có ý nghĩa là tất cả.
Đức Giêsu đã chịu
đựng số phận của mọi ngôn sứ –bị
dân của Người khước từ. Lời ngôn
sứ không phải để làm vui lòng người ta,
nhưng để nói lên sự thật mà người ta
không muốn nghe, sự thật mà người ta
thường che đậy. Nhưng động lực
khiến Đức Giêsu nói lên sự thật là lòng
thương xót của Người. Người phải
làm gì? Hẳn Người có thể nói: “Tôi đã chán
họ! Tôi đã chán mọi người. Vì vậy tôi
sẽ rút lui vào một cái lều trong rừng và để
cho cỏ dại mọc quanh trên mặt đất”. Hoặc
Người có thể nói: “Họ muốn gì nào?”. Và khi đã
tìm ra điều họ muốn, Người có thể xúc
tiến cho họ điều đó. Nhưng trong
trường hợp này, ơn đặc biệt mà
Người muốn cho họ và họ hết sức
cần sẽ bị bỏ mất. Sau cùng, Người có
thể cố gắng tìm ra một số ít người
sẵn sàng đón nhận điều Người muốn
cho họ. Nếu Người tìm được ít
người đó. Người có thể cho họ
điều đó tuỳ theo khả năng họ đón
nhận. Đó là điều Người đã chọn
để thực hiện. Bị những người thân
quen của mình khước từ là một việc tổn
thương sâu sắc. Đức Giêsu đã đau
buồn bởi những điều đã xảy
đến với Người ở Nadaret, nhưng
Người đã không trở nên cay cú và chôn vùi những ân
huệ của Người. Người đã làm
điều Người có thể làm cho những kẻ đã
tin Người ở Nadaret, và rồi Người mang
những ân huệ của Người đi nơi khác.
|