Tìm
kiếm Chúa Giêsu. – Guy
Morin.
Chúa
Giêsu vừa mới nuôi năm ngàn người với
năm chiếc bánh và hai con cá. Lạ lùng
thật. Từ thời Môsê tới lúc
đó người ta chưa hề thấy một
điều lạ nào như vậy. Thế
là đám đông coi Ngài như vị giải phóng mà Thiên Chúa
đã hứa và họ chuẩn bị tôn vinh Ngài làm vua.
Nhưng vô ích thôi, Ngài đã dự đoán trước
chuyện này và Ngài rút lui lên núi một mình trong lúc các môn
đệ chèo thuyền sang bờ bên kia.
Và giữa đêm khuya Chúa Giêsu đi trên
mặt biển đến gặp các ông.
Ngày
hôm sau, dân chúng nhận thấy rằng vị vua của
họ đã thoát khỏi tay họ. Ngài đã đặt một cái hố ngăn cách
giữa họ và Ngài. Nhưng họ không
chịu thua. Họ tức tốc lên thuyền và qua
bờ bên kia để “tìm kiếm Chúa
Giêsu”.
Thật
cảm động khi thấy đám đông này theo đuổi Chúa Giêsu. Họ
nhìn nhận Ngài là một Đấng cao cả. Họ cảm thấy Thiên Chúa hiện diện
nơi Ngài và thấy Ngài có quyền uy làm cho họ
được no nê, thỏa mãn mọi nhu cầu của
họ. Một cuộc tìm kiếm
thật xúc động và bi đát, vì những người
này tỏ ra không thể gặp Ngài đúng nơi Ngài
muốn được gặp. Với
tất cả tài khéo léo và nỗ lực họ chèo hết
tốc độ hướng về Chúa Giêsu, tuy nhiên
về mặt thiêng liêng họ vẫn xa cách Ngài. Họ tìm kiếm Ngài và đã gặp
được Ngài, nhưng chỉ gặp Ngài ở
một bình diện chẳng mang đến một lợi
ích nào, và việc khám phá của họ cũng chỉ là
uổng công. Họ đứng
trước mặt Chúa Giêsu, nhưng không tiếp xúc
được với Ngài.
Chúng ta có khác họ lắm không? Đôi khi chúng ta cũng
tìm kiếm Chúa Giêsu ở nơi không có Ngài và gặp
được Ngài nơi Ngài không hiện diện.
Thường thường ta chờ đợi nơi Ngài
những điều khác hẳn với những gì Ngài
muốn ban cho ta và những điều ấy đã đánh
lạc hướng tìm kiếm của chúng ta.
Tìm
kiếm từ phép lạ.
Chúa
Giêsu nói với người Do Thái: “Anh em tìm kiếm tôi không
phải vì anh em đã nhìn thấy những dấu lạ,
nhưng bởi vì anh em đã được ăn no”.
Những người Do Thái nhìn Chúa Giêsu như một
người cung cấp lương thực. Họ
nhìn đúng. Nhưng Ngài trách họ đã
không nhận ra ý nghĩa của biến cố này. Họ lợi dụng nó, mà không suy nghĩ gì
hơn nữa. Họ dừng lại ở mức
độ một việc cứu đói và làm cho dấu
chỉ mà Thiên Chúa ban cho họ trở nên vô ích.
Xa
hơn nữa, khi Chúa Giêsu tuyên bố rằng Ngài là
Đấng Thiên Chúa sai đến, người Do Thái
lại đòi Ngài làm một dấu lạ để họ
tin vào Ngài, họ đòi hỏi những bằng chứng:
“Ông làm được dấu lạ nào, để khi nhìn
thấy, chúng tôi có thể tin?”. Đi xa hơn nữa
họ muốn Ngài tái diễn phép lạ manna trong sa mạc, thứ bánh từ trời mà
đến.
Trong
Thánh Kinh, Thiên Chúa liên lỉ ban cho loài người những
dấu lạ để khơi dậy niềm tin của
họ. Chính Ngài đưa ra sáng kiến và chọn những
dấu chỉ của Ngài. Ngài từ chối
không chịu để cho con người áp đặt
những dấu chỉ mà họ muốn Ngài phải làm, vì
có những dấu chỉ không phục vụ cho đức
tin. Vậy nên Chúa Giêsu luôn luôn từ
chối những cử chỉ biểu lộ quyền
năng. Những phép lạ của Ngài
không hề muốn cưỡng ép đức tin của ai
cả, nhưng khiến họ tự hỏi về Ngài.
Ngài không làm dấu lạ theo đơn
đặt hàng. Ngài ban cho dấu lạ của Giona nhưng
không phải dấu lạ về con cá voi, nhưng là
dấu lạ về việc rao giảng của ông. Dân thành
Ninivê không đòi ông Giona phải làm một dấu lạ
lẫy lừng: Chỉ nguyên lời rao giảng của ông
đã hoán cải họ. Lời của ông
đã có được hiệu năng nơi chính nó.
Cũng vậy, người Do Thái
phải nhìn nhận Chúa Giêsu là Đấng Thiên Chúa sai
đến, bởi uy tín của Lời Ngài. Ngài từ chối
thực hiện một dấu lạ từ trời
để làm cho họ tin. Chính nơi nội tâm con
người mà Lời Chúa phải phát sinh hiệu quả
chứ không phải nhờ một dấu lạ làm quáng
mắt họ. Tìm kiếm Thiên Chúa qua những
dấu lạ lẫy lừng, sẽ không gặp
được Ngài. Vì nơi Chúa Giêsu
Kitô. Thiên Chúa đã không muốn tỏ ra
mình là Đấng quyền năng và thi thố quyền
năng bằng những việc lạ lùng, nhưng chỉ
là Đấng Cứu Độ con người mà thôi.
Tìm kiếm, tức là tin.
Bị thách thức bởi sự tiếp
đón khá lạnh nhạt của Chúa Giêsu, những
người Do Thái kia mới hỏi: “Chúng tôi phải làm gì,
để gọi là làm công việc của Thiên Chúa?” Chúa
Giêsu trả lời: “Công việc của Thiên Chúa, là anh em tin
vào Đấng Ngài đã sai đến”.
Câu hỏi ở số nhiều. Người
Do Thái muốn biết Thiên Chúa chờ đợi nơi
họ những công việc nào: Những kinh nguyện nào,
những việc bố thí nào, những việc dâng cúng nào,
v.v… Họ muốn những chỉ thị cụ thể và
chính xác. Chúa Giêsu trả lời họ ở số ít. Thiên
Chúa chỉ đòi hỏi nơi họ một việc thôi,
đó là tin vào Đấng Ngài đã sai đến. Thậm
chí không phải là một việc làm nữa, nhưng là tin. Và
đó là việc của Thiên Chúa hơn là của con
người. Đó thực sự là việc của Thiên
Chúa, việc phát xuất từ Ngài. Phần của con
người là đón nhận hồng ân Thiên Chúa, ban nơi
Chúa Giêsu Kitô.
Dĩ nhiên các việc lành không phải là
không đáng kể, thậm chí còn cần thiết nữa. Nhưng
sự sống đời đời trước hết là
tin theo Chúa Giêsu. Sau đó phục vụ Thiên Chúa và
đồng loại.
Ở đây Chúa Giêsu khẳng định
vị trí ưu tiên tuyệt đối của đức
tin. Tìm kiếm Thiên Chúa, tức là thiết lập với
Ngài một mối tương quan sâu xa, tức là cởi
mở đối với lời mời gọi mà Ngài
gửi đến chúng ta nơi Chúa Giêsu Kitô, điều mà
thánh Phaolô gọi là sự vâng phục của đức
tin. Hôm nay chúng ta đừng khép kín lòng mình lại, và hãy dành
chỗ cho Lời Chúa trong đời sống chúng ta.
|