“Hãy sống đẹp cho nhau”
(Trích trong ‘Cùng Nhau Suy
Niệm’ – Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền)
Cuộc sống
hôm nay rất cần cái đẹp. Cái đẹp
cho bản thân như ăn ngon mặc đẹp. Cái đẹp cho tha nhân như
một cử chỉ đẹp, một phong cách đẹp, một lời nói làm đẹp
lòng người.
Nhà văn Tolstoy đã kể lại một kỷ niệm đẹp trong cuộc đời ông như sau:
Một hôm, ông đang ngồi
nghỉ mát trên ghế đá công viên,
từ xa có một người
quần áo rách nát tả
tơi đến gần và ngả
mũ xin ông giúp đỡ.
Thấy cảnh cơ cực, nhà văn liền
thò tay
vào túi định
lấy tiền giúp cho người
hành khất. Thế nhưng, ông đưa tay tìm hết túi này
đến túi kia cũng không
kiếm được
một đồng nào trong túi.
Bấy giờ ông nhìn người
ăn xin
và nói trong
sự hối tiếc: “Này người anh em! Xin thứ lỗi
cho tôi. Rất tiếc là hôm nay tôi
không mang theo một
đồng nào trong túi”. Nghe
lời nói chân tình đó,
người ăn xin không buồn mà còn nở
nụ cười rạng rỡ trên môi và
nói: “Không đâu thưa ông. Hôm nay ông đã
cho tôi một
món quà quý
báu còn hơn
cả tiền bạc. Đó là ông đã không khinh
dể tôi mà còn coi
tôi như người anh em của ông”.
Bài Phúc âm
hôm nay, thánh Marcô cũng tường thuật lại một cử chỉ đẹp mà Chúa Giêsu đã
dành cho người bệnh phong hủi nan y. Ngài
đưa tay chạm vào thân thể lở loét của
anh. Một thân thể
hôi hám và
dơ bẩn mà người đời đã xa tránh. Hành động này không chỉ nhằm mục đích chữa bệnh cho anh mà còn
xoa dịu nỗi đau trong lòng của
anh. Anh bị người
đời khinh chê. Anh bị xã hội loại trừ. Người đời xếp
anh vào hàng
tội nhân bị Thiên Chúa giáng hoạ.
Khi chạm đến thân thể anh, Chúa Giêsu
cũng chạm đến tâm hồn anh. Anh được chữa lành cả hồn
lẫn xác. Thân xác anh khoẻ
mạnh. Danh dự
của anh cũng được phục hồi. Tâm hồn anh
cũng bình an và tươi
vui. Từ nay anh không bị người đời xa lánh, khinh chê.
Từ
nay anh không còn tủi hổ
vì phận số bất hạnh của mình. Qua Chúa
Giêsu, anh được cộng đồng đón nhận. Nhờ Chúa Giêsu, anh
được xã hội nhìn nhận. Xã hội không còn lý do để
khinh chê hay loại bỏ anh ra bên
lề xã hội. Giờ đây anh có
thể sống tươi vui như bao con người khác trong xã hội.
Anh không còn mặc
cảm về bệnh tật. Anh không còn mặc
cảm bị khinh chê. Anh được quyền sống như bao con người khác, được tôn trọng và yêu thương.
Có ai đó
đã từng nói rằng: “một lời nói hay không bằng
một cử chỉ đẹp”. Cuộc sống sẽ hạnh phúc hơn khi mỗi
người biết
làm đẹp lòng nhau. Cuộc sống sẽ bớt đi những tủi hờn, những cô đơn và thất vọng nếu chúng ta biết sống
đẹp với nhau. Đừng chơi xấu,
đừng loại trừ nhau, nhưng hãy đón nhận nhau. Cuộc sống sẽ
vơi đi những nỗi sầu khổ đắng cay nếu mỗi người chúng ta biết
đối xử đẹp với nhau.
Thế nhưng,
giữa cuộc đời hôm nay vẫn còn đó
những lối sống tiểu nhân tầm thường, nên vẫn còn đó
những oan ức, những giọt nước mắt đắng cay vì tình người
phụ bạc, vì tình đời
thay trắng đổi đen. Cuộc sống hôm nay vẫn còn đó
những lối sống kém văn hoá, những
cư xử thấp hèn nên vẫn còn
đó những ứng xử thô lỗ, cộc
cằn, những hành vi phi nhân
và bất nghĩa.
Ước gì mỗi
người chúng ta hãy can đảm
loại bỏ những hành vi thô lỗ,
cộc cằn, những hành xử thiếu văn hoá khởi
đi từ chính gia đình
chúng ta. Mỗi thành viên trong gia
đình hãy biết dâng tặng cho nhau những cử chỉ đẹp như: sự quan tâm,
sự khiêm tốn, ôn hoà
và hiền hậu với nhau. Chúng ta không thể “khôn nhà dại chợ”,
sống tốt với hàng xóm mà cư
xử tệ với anh em.
Chúng ta không thể
sống trọn vẹn đức ái Kitô giáo
nếu chúng ta không yêu
mến gia đình chúng ta. Đức ái luôn mời gọi chúng ta phục
vụ nhau một cách quảng đại, hy sinh và
quên mình. Đức ái mời gọi
chúng ta sống khiêm nhu, hiền lành và nhẫn
nại với nhau. Đức ái bao hàm
sự bao dung và đón nhận
nhau trong yêu thương và tha thứ.
Đức ái không cho phép
chúng ta loại trừ hay tẩy chay nhau. Đức ái mời gọi chúng ta dâng tặng
cho nhau những nghĩa cử yêu thương
làm đẹp lòng nhau.
Chúa Giêsu năm
xưa đã đưa tay
chạm đến người bệnh để chữa lành cho anh.
Ngài có thể
phán một lời thì con người anh có thể lành
lặn. Thế nhưng, Chúa đã sử dụng đôi tay để
trao ban tình yêu và sự
quan tâm trìu mến dành cho anh.
Phải chăng, Ngài cũng muốn chúng ta hãy tiếp
tục trao ban cho nhau những
nghĩa cử yêu thương nồng ấm tình người? Ước gì từng người chúng ta hãy
biết dâng tặng cho nhau những nghĩa cử yêu thương, những lời nói dịu dàng,
những hành vi bác ái
và vị tha. Ước gì lối sống
đẹp của chúng ta sẽ
là dấu chỉ chứng nhân tin mừng cho thế giới
hôm nay. Amen.
|