Người con Chúa
Chúa nhật cuối cùng của Mùa Giáng
sinh thường được dành để kỷ
niệm việc Chúa Giêsu chịu phép rửa của thánh
Gioan Tiền hô tại sông Giorđan. Đây cũng là một
cuộc hiển linh của Thiên Chúa nói chung và của Chúa
Giêsu nói riêng, vì trong biến cố này Thiên Chúa muốn loan
báo và mạc khải cho mọi người biết về
Thiên Chúa và một số chân lý khác.
Trước hết, mạc khải mầu
nhiệm Một Chúa Ba Ngôi. Đây là một lần mạc khải
công khai có cả Ba Ngôi cùng hiện diện: Ngôi Cha chỉ
xuất hiện qua tiếng nói: “Con là Con yêu dấu của
Cha, Cha hài lòng về Con”. Ngôi Con là Chúa Giêsu, Đấng
nhận phép rửa, đang hiện diện cụ thể
ở sông Giorđan. Ngôi Ba Thánh Thần, xuất hiện qua
hình ảnh chim bồ câu.
Thứ hai, mạc khải Chúa Giêsu là Con Thiên
Chúa.
Chính Thiên Chúa Cha đã xác nhận và giới thiệu
điều này và kêu gọi mọi người hãy lắng
nghe lời Chúa Giêsu, hãy đến với Ngài để
đón nhận nguồn hồng phúc vô biên của Thiên Chúa.
Thứ ba, mạc khải ý nghĩa và giá
trị phép rửa của Chúa Giêsu. Chính thánh Gioan đã
khẳng định điều này: “Có Đấng
quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không
đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người. Tôi thì tôi
đã làm phép rửa cho anh em bằng nước, còn
Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em
bằng Thánh Thần”.
Xin chia sẻ một điều về
ý nghĩa và giá trị cao quí của Bí tích Rửa tội.
Chúng ta biết phép rửa của Gioan Tiền hô chỉ là
một nghi thức tượng trưng, có mục đích
nhắc nhở và thúc giục người ta ăn năn
sám hối và cải thiện đời sống. Phép
rửa này không có khả năng tẩy xóa tội lỗi,
không có năng lực ban ơn thánh. Bởi vì phép rửa này
không phải là một bí tích, đúng như thánh Gioan đã
quả quyết, đồng thời Ngài cũng giới
thiệu một phép rửa khác, phép rửa của Chúa Giêsu,
là phép rửa bằng Thánh Thần, nghĩa là phép rửa
của Chúa Giêsu là một bí tích thông ban Chúa Thánh Thần,
mặc dầu cũng dùng tới nước, nhưng
nước chỉ là điều kiện, là nghi thức bên
ngoài, còn thực sự là được rửa bằng
Thánh Thần, biến đổi con người tội
lụy nên con Thiên Chúa, và được hưởng
hạnh phúc vĩnh cửu nước trời.
Khi chúng ta lãnh nhận phép rửa
tội, Chúa Giêsu cũng muốn chúng ta tham dự vào mầu
nhiệm sự chết và sống lại của Ngài. Chúng
ta vào đời khi được sinh và vào đạo
của Thiên Chúa khi được rửa tội. Trong nghi
thức rửa tội chúng ta được dìm trong
nước hoặc đổ nước trên đầu
để chỉ việc tẩy rửa khỏi tội
tổ tông và mọi tội riêng, được sinh lại
làm con cái của Chúa và gia nhập vào Giáo Hội. Vì thế,
Giáo Hội coi bí tích tửa tội như một cuộc
tái sinh, người được rửa tội trở
thành một con người mới. Họ thấy đâu là
ơn gọi và định mệnh của con người,
đâu là ý nghĩa của cuộc đời.
Có một cụ già,
mãi tới khi 80 tuổi mới lãnh nhận phép rửa
tội. Bắt đầu từ đó cụ sống
một đời rất gương mẫu. Hai năm sau,
cụ hấp hối. Có người muốn biết
cụ bao nhiêu tuổi. Cụ dõng dạc trả lời:
“Tôi mới có hai tuổi. Tám mươi năm trước
khi rửa tội là những năm chết. Tôi mới bắt
đầu sống thật khi tôi chịu phép rửa
tội”. Thật là chí lý.
Bí tích Rửa tội quí trọng vô cùng,
là cửa đưa chúng ta vào đoàn chiên của Chúa là Giáo
Hội, vào hàng ngũ con cái Chúa, đồng thời từ
đây chúng ta được gọi là Kitô hữu. Kitô
hữu là người có Chúa Kitô. Mỗi Kitô hữu là một
Đức Kitô thứ hai. Mỗi Kitô hữu là một
nối dài của chính Đức Kitô. Đó là tước
hiệu cao quí của chúng ta. Tước hiệu ấy
không mua bằng tiền bạc. Tước hiệu ấy
không chỉ sáng ngời trong những dịp lễ lạc,
hội hè, mà phải luôn chiếu tỏa trong từng giây
phút của cuộc sống.
Nhưng phải chăng nhiều
người trong chúng ta đã là Kitô hữu một cách
miễn cưỡng? Đức tin chưa phải là
niềm vui sống mà chỉ là một mớ những ràng
buộc khiến chúng ta cảm thấy nặng nề, khó
khăn? Ngoài những ràng buộc của luân lý Kitô giáo và
gánh nặng của những sinh hoạt đạo giáo,
biết đâu nhãn hiệu Kitô hữu lại không là
đầu mối của biết bao kỳ thị,
thiệt thòi trong cuộc sống của chúng ta? Chúa Kitô
đã mang lại cho chúng ta cuộc sống mới của
những người con Thiên Chúa, cho dầu cuộc
sống ấy có thể tạo ra nhiều ràng buộc, có
thể đòi hỏi nhiều hy sinh và chiến đấu,
có thể gây nên những phiền toái, thua thiệt… nhưng
đó là giá để chúng ta đạt được
niềm vui đích thực trong cuộc đời làm con
Chúa.
Đàng khác, chúng ta đã lãnh nhận Bí
tích Rửa tội và đã được trở thành con
Thiên Chúa. Nhưng chúng ta đã sống ơn cao quí này như
thế nào? Cha trên trời có hài lòng về chúng ta không? Khi
Chúa Giêsu chịu phép rửa, Chúa Cha đã phán: “Con là Con yêu
dấu của Cha. Cha hài lòng về Con”. Còn chúng ta thì sao?
Nếu như bây giờ, nhận định về chúng ta,
Chúa Cha sẽ nói thế nào? Chúa hài lòng hay Chúa phải
buồn rầu, đau lòng và than phiền?
Chúng ta hãy nhớ: ơn cao trọng và
cao quí nhất khi chúng ta lãnh nhận Bí tích Rửa tội là
ơn được làm con Chúa. Vậy chúng ta phải luôn
cố gắng sống xứng đáng là những
người con mà Chúa hài lòng về chúng ta.
|