Giáo hội nhỏ
Hôm nay
Giáo Hội muốn chúng ta chiêm ngưỡng
Thánh Gia: Chúa Giêsu, Đức
Maria và thánh Giuse, một gia đình kiểu
mẫu cho mọi gia đình.
Vậy theo
gương Thánh Gia, mỗi gia đình Công
giáo phải thế nào?
Tình yêu không
phải là một xa xỉ
phẩm, nó là một thứ
tối cần để nâng đỡ và xây dựng cuộc sống. Tình yêu làm nên hạnh phúc. Vì thế, đi
tìm và đón
nhận tình yêu không phải
là việc không quan trọng.
Nhưng
trước khi đi tìm tình
yêu ở nơi khác, hãy tìm
và hun đúc
tình yêu nơi chính gia đình mình.
Tình yêu gia đình
là tình yêu
tự nhiên nhất, sớm sủa nhất và lành mạnh
nhất. Gia đình
phải là một tổ ấm tình yêu,
để rồi lại trở thành nền tảng cho mọi thứ tình yêu khác.
Tuy nhiên, tình yêu
nào mà lại
chẳng có hy sinh. Tình yêu thiếu hy sinh là
tình yêu dỏm. Hy sinh thiếu
tình yêu là hy sinh
thừa. Tình yêu trong tổ ấm gia đình
không phải là một luật
trừ, cho dù gia đình
gồm toàn những người rất thánh, cũng khó tránh
khỏi những chuyện làm buồn lòng nhau. Vì thế, điều
quan trọng không phải là tránh được
hết mọi chuyện không vui, nhưng là biết lợi
dụng tất cả những vui buồn để dắt nhau về cõi
phúc. Nếu biết hiểu
như thế, nhất là nếu
biết thực hiện như thế, thì gia đình sẽ
vừa là tổ ấm tình yêu, vừa
là nơi đặt nền cho mọi tình
thương, và cũng là lò
luyện hy sinh.
Mỗi gia đình
là một Giáo Hội, một Giáo Hội rút gọn. Đã là một Giáo
Hội rút gọn thì mỗi
gia đình phải lập lại hình ảnh Chúa Ba Ngôi: Chúa
Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.
Ba Ngôi hiệp
nhất, yêu dấu và chia
sẻ mọi sự với nhau thế nào, thì mỗi
gia đình cũng phải đoàn kết trong tình yêu
thương lẫn nhau giữa vợ chồng, cha mẹ và con cái như vậy.
Mỗi người không còn ích kỷ,
tìm lợi riêng cho mình,
nhưng quên mình để làm sao cho
những người
khác trong gia đình được
nâng đỡ, được hạnh phúc vui tươi
trong bầu khí yêu thương
đó. Nếu mọi người trong gia đình
biết sống như thế thì gia đình
thật là một Giáo Hội nhỏ, sống trong tình thương, và dâng lên
Thiên Chúa những của lễ thiêng liêng là những
hoạt động hằng ngày của gia đình.
Như thế, dù chúng ta
ở đâu, gần
nhà thờ hay xa nhà thờ,
gia đình chúng ta vẫn
là một đền thờ tốt đẹp quí báu.
Một
gia đình sống theo
những điều
trên đây sẽ là một
trường rất
tốt để dạy đức tin cho con cái. Có
nhiều người
trong gia đình chỉ lo làm ăn
và nuôi dưỡng
phần tự nhiên cho con cái.
Điều đó tốt
thôi, nhưng nếu xao lãng
không quan tâm một chút
nào đến việc dạy dỗ đức tin cho con cái thì
là một thiếu sót lớn. Đàng khác, có nhiều gia đình cũng quan tâm đến
việc ấy nhưng lại ỷ vào người khác như các
cha, các tu sĩ, các giáo
lý viên, các hội đoàn.
Như vậy cũng không được.
Đã đến lúc những người làm cha mẹ phải ý thức: công việc đó trước tiên là công việc
của mình và chính mình
phải chịu trách nhiệm về đức tin của con cái trước mặt Thiên Chúa sau
này, như trong Hiến Chế về Giáo Hội, Công Đồng Vaticanô II đã nói: “Những người đầu tiên phải lấy lời nói và gương
sáng mà dạy
dỗ đức tin
cho con cái chính là cha mẹ”.
Thực vậy, gia đình là
trường dạy
đức tin cho con cái tốt nhất,
vì không phải chỉ dạy một tuần một hai giờ mà
dạy hằng ngày, luôn luôn. Ước chi các bậc cha mẹ đều bắt chước thánh Giuse và
Đức Mẹ như Tin Mừng nói: “Các ngài
luôn vâng giữ lời Chúa và siêng
năng dự các lễ nghi
như luật dạy”. Nếu các người làm cha mẹ có lòng tin vững
chắc, biết truyền lại cho con cái niềm
tin của mình, bằng lời dạy dỗ, bằng gương sáng trong cách
ăn ở hằng ngày, thì con cái
chắc chắn sẽ theo đường
lối ấy. Ước
chi mỗi gia đình Công giáo đều hiểu và sống
như vậy.
|