Đạo đức
Tại miền bắc
nước Pháp, người ta thường kể lại
một câu chuyện cổ tích sau đây: có một gia
đình nọ gồm cha mẹ và một đứa con
sống rất hiệp nhất yêu thương nhau.
Nhưng một đêm kia, đang lúc mọi người
ngủ say, một trận giông bão chưa từng xảy ra
bao giờ, chỉ trong mấy giờ đồng hồ
cả vùng đều lụt lớn, nhà cửa sập
cả, thây người và vật trôi bồng bềnh.
Người cha của gia đình cõng vợ trên vai mình và bà
vợ tay bế đứa con.
Nước càng lúc càng dâng lên cao, chẳng bao lâu ngập
đầu cả hai vợ chồng. Dù ngộp thở và vô
cùng mệt mỏi, bà mẹ cố giơ cao hai cánh tay nâng cao đứa con lên khỏi mặt
nước để đứa bé khỏi chết
ngộp. Hai vợ chồng sẵn sàng chờ chết,
nhưng chỉ mong có ai cứu được đứa bé
khỏi chết. Vừa lúc đó, có một thiên thần bay
ngang qua, trông thấy cái đầu bé tí nhô khỏi mặt
nước, vội cầm lấy kéo lên và dính chùm theo là cả cha mẹ đứa bé. Thế là nhờ yêu thương hiệp nhất
mà cả gia đình được thoát nạn.
Có lẽ chưa bao giờ gia đình lại khủng
hoảng trầm trọng trong thế giới như chúng ta
đang sống hiện nay. Rất nhiều gia đình trong xã hội là những
gia đình què quặt, tan nát, nạn ly thân, ly dị và phá thai, và những gia đình chia ly vì chiến
tranh, bạo lực, áp bức của các chế độ
vô nhân. Những gia đình bất hòa vì nạn thất
nghiệp, vì nạn kinh tế khó khăn, eo
hẹp hay vì nạn cờ bạc rượu chè, ma túy,
thuốc xái và ham mê buông thả trong lạc thú. Vì thế, những người phải trả giá
mắc mỏ nhất cho hậu quả của các cuộc
khủng hoảng này là con cái, là trẻ em và giới
trẻ. Làm sao con người có thể hạnh phúc
tươi vui khi phải sống trong gia đình như
thế? Làm sao thế giới có thể an
bình thịnh vượng khi các tế bào nòng cốt của
xã hội bị bệnh hoạn như vậy? Qua ngày lễ Thánh Gia, Mẹ Giáo Hội kêu mời
chúng ta suy tư nghiêm chỉnh trở lại ý nghĩa
cuộc sống gia đình và đề nghị với chúng
ta một mẫu gương, đó là mẫu gương
của tổ ấm gia đình Naxareth xưa, gia đình
của Chúa Giêsu, Đức Mẹ và thánh Giuse.
Chương ba sách Đức Huấn Ca là một bài
quảng diễn điều răn thứ tư của
mười giới luật, dạy con cái phải thảo
hiếu cha mẹ. Ngoài những lý do luân lý tự nhiên
như câu ca dao Việt Nam nêu lên:
“Công cha như núi thái sơn,
nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha, cho tròn chữ hiếu
mới là đạo con”.
Tác giả
sách Đức Huấn Ca còn nhấn mạnh đến lý
do tôn giáo nữa. Đó là thái độ
sống thảo hiếu với cha mẹ, với những
người đã dày công mang nặng đẻ đau sinh
thành, dưỡng dục chúng ta. Thiên Chúa sẽ nghe
lời những người con hiếu thảo khi họ
kêu khấn lên Ngài.
Suy tư
trên đây là một thí dụ điển hình cho thấy
người sống đạo, người đạo
đức như tác giả sách Đức Huấn Ca,
biết nhìn ra ý nghĩa sâu thẳm siêu việt nằm trong
chính cái nhân loại tầm thường của cuộc
sống mỗi ngày. Thiên Chúa không xa vời
đối với Chúa Giêsu nhưng Ngài luôn hiện diện
ngay trong cái tầm thường nhất của mỗi ngày
sống chúng ta. Bởi vì Ngài đã đến sống
giữa con cái loài người, đồng hành với con
người, chia sẻ mọi buồn vui, mọi âu lo khó
nhọc của cuộc sống con người. Khi biết
nhìn thực tại bằng đôi mắt của lòng tin thì
mọi sự trong thế giới hữủ hình này
đều được biến đổi và nói lên
được sứ điệp mà Thiên Chúa muốn
nhắn gởi chúng ta: Một gia đình trong đó mọi
thành phần biết kính sợ Thiên Chúa, biết yêu
thương tôn trọng lẫn nhau, hy sinh cho nhau, sống
cho nhau và sống vì nhau thì sẽ là một gia đình được
tràn đầy phúc lành và sức sống thiên linh của
Thiên Chúa.
|