Sống vì đạo - ĐTGM. Ngô quang
Kiệt
Chúng ta đang sống trong
một xã hội văn minh vật chất. Khuynh
hướng tìm chiếm hữu, hưởng thụ, an nhàn
là rất mạnh. Thế mà Lời Chúa hôm nay kêu gọi ta
phải từ bỏ mình, phải vác thập giá, phải hy
sinh mạng sống. Phải chăng Chúa muốn ta tàn
lụi đi? Hay Chúa muốn ta trở nên dại dột?
Thưa không phải như thế. Chúa khuyên bảo ta hãy
biết từ bỏ mình vì lợi ích của ta.
Chúa chỉ đường cho ta
đến những giá trị cao quý hơn. Trong
đời sống, cơm áo gạo tiền là cần là
quý. Nhưng còn những thứ cao quý hơn. Ví dụ
như danh dự, tình yêu, lòng chung thủy. Mạng sống
là quý. Nhưng có những giá trị còn cao quý hơn. Ví
dụ như đức tin, tổ quốc. Thân xác là quý.
Nhưng linh hồn còn cao quý hơn. Vì thế, khi không
thể chọn cả hai, ta phải biết chọn
những giá trị cao quý hơn.
Chúa chỉ đường cho ta
đến những giá trị bền vững hơn. Vật
chất là quý. Nhưng giá trị của nó không lâu bền.
Chết rồi ta chẳng mang theo được vật
chất theo mình. Những giá trị tinh thần bền
vững hơn. Dù chết rồi vẫn còn tồn tại.
Tục ngữ có câu: “Cọp chết để da,
người ta chết để tiếng”. Cuộc
sống đời này là quý. Nhưng cuộc sống
đời này không kéo dài lâu. Cuộc sống đời sau
mới trường tồn vĩnh cửu. Khi không thể
chọn lựa mọi giá trị, ta phải biết
lựa chọn những giá trị có tính cách vĩnh
cửu.
Chúa chỉ cho ta đường
đến với Thiên Chúa. Thiên Chúa là nguồn mạch
mọi sự thiện hảo. Chọn Chúa mới là
chọn những gì tốt đẹp nhất. Chúa là giá
trị cao quý nhất. Chúa là giá trị vĩnh cửu
nhất. Chúa là hạnh phúc hoàn hảo nhất. Hạnh phúc
ở nơi Chúa làm ta no thỏa. Hạnh phúc ở nơi
Chúa không bao giờ tàn lụi. Hạnh phúc ở nơi Chúa
cho ta đạt được mọi ước mơ
của con người.
Chúa chỉ cho ta con
đường đi theo Chúa. Khi dậy dỗ ta, Chúa Giêsu không
nói suông. Chính Người đã thực hành. Người
đã từ bỏ mình, vác thánh giá. Người đã
liều mạng sống, chịu chết vì chúng ta.
người đã từ bỏ tất cả những giá
trị trần gian để vâng theo thánh ý Đức Chúa Cha.
Cuối cùng Người lại được tất
cả. Chết rồi được Phục Sinh. Tự
hủy mình ra không lại được trở thành Vua
vũ trụ. Người đã từ bỏ tất
cả, nay Đức Chúa Cha lại ban cho Người
tất cả, khi đặt mọi sự dưới chân
Người.
Yêu
mến Chúa là vâng theo Lời Chúa, các thánh Tử đạo
Việt Nam đã đi theo con đường
của Chúa. Để bảo vệ đức tin, các ngài đã
chịu mất tất cả cuộc sống an vui, mất
danh vọng chức quyền, mất nhà cửa của
cải. Vì hiểu rằng đức tin là gia tài cao quý
nhất. Hướng về sự sống đời sau,
các ngài đã sẵn sàng chịu giam cầm, chịu
nhục nhà, chịu hành hạ đau đờn. Vì biết
rằng những đau khổ đời này rồi sẽ
qua đi, hạnh phúc đời sau mới vĩnh cửu.
Để trung thành với Chúa, các ngài sẵn sàng chịu
mất mạng sống. Vì biết rằng Chúa sẽ ban
lại sự sống mới, sự sống vĩnh
cửu cho các ngài. Các ngài thật can đảm. Vì khi
chọn lựa từ bỏ như thế, phải
chịu nhiều đau đớn, khổ nhục. Đó
là chọn lựa tuyệt đối quyết liệt, dám
liều mất cả mạng sống cho sự lựa
chọn của mình. Các ngài thật khôn ngoan. Đã biết
từ bỏ cái tầm thường để lựa
chọn điều cao quý. Đã biết từ bỏ cái
tạm bợ để lựa chọn điều vĩnh
cửu. Đã biết từ bỏ những giá trị
tương đối để lựa chọn Chúa là giá
trị tuyệt đối.
Cuộc sống hôm nay cũng
đặt chúng ta trước nhiều lựa chọn.
Để sống đúng lương tâm công giáo, ta phải
chối từ những mối lợi bất chính.
Để chu toàn luật Chúa, ta phải từ chối
những hưởng thụ ngọt ngào. Để
thực hành luật yêu thương tha thứ, ta phải
cắn răng chịu nhịn nhục. Để chọn
Chúa, ta phải vác thánh giá. Những lựa chọn đó
nhiều khi khiến lòng ta đau đớn như bị vết
thương. Vết thương rỉ máu âm ỉ suốt
cuộc đời. Những lựa chọn đó nhiều
khi khiến ta rơi lệ. Những dòng lệ đau đớn
xót xa. Đó thực là những cuộc tử đạo.
Cuộc tử đạo không thấy máu. Vì máu chỉ
rỉ trong tâm hồn. Cuộc tử đạo không
thấy lệ. Vì lệ đã nuốt ngược vào trong.
Máu ri rỉ đau đớn nhức nhối lắm.
Lệ nuốt vào cay đắng lắm. Để lựa
chọn như thế phải có ơn khôn ngoan của Chúa.
Để lựa chọn như thế cần phải có
ơn sức mạnh của Chúa. Nhưng có lựa chọn
như thế ta mới xứng đáng là môn đệ Chúa
và xứng đáng là con cháu các thánh anh hùng tử đạo.
Chính những lựa chọn đó đem lại cho ta
sự sống đích thực.
Chính những lựa chọn
đó đưa ta đến hạnh phúc vĩnh cửu.
GỢI
Ý CHIA SẺ
1-
Tại sao Chúa bảo ta phải
từ bỏ mình? Chúa muốn ta tàn lụi hay phát triển?
2-
Các thánh tử đạo đã
theo Chúa cho đến cùng. Ta có thực sự theo Chúa Giêsu,
Đấng chịu khổ hình, vác thánh giá và chịu
chết không?
3-
Thời nay không còn cấm
đạo, không còn giết người có đạo,
bạn nghĩ rằng thời nay sống đạo
dễ hơn xưa không?
|