Ngước mắt nhìn trời – ĐTGM.
Ngô Quang Kiệt.
Con người thường
có hai thái độ sống đối nghịch nhau. Một bên là những người chỉ biết
có việc đạo. Sống dưới
đất nhưng lòng trí để cả ở trên trời.
Không tha thiết gì với những người chung quanh. Không tham gia những
sinh hoạt xã hội. Khinh chê tất cả
những giá trị ở đời này. Ngược lại,
bên kia là những người sống
như chỉ biết có việc đời. Chỉ
coi trọng những giá trị vật chất. Chỉ biết có đời này. Sống là còn. Chết là hết.
Cả hai thái độ đều bất cập.
Việc Đức
Giêsu lên trời và những lời Ngài truyền dạy
trước khi từ giã trần gian giúp ta có một cái nhìn
đúng đắn hơn đối với trời và đối
với đất.
Đức
Giêsu lên trời. Điều đó dạy
ta biết ngoài cõi đời này còn có một nơi chốn
khác. Ngoài cuộc sống này còn có một
cuộc sống khác. Ngoài những giá trị
đời này còn có những giá trị khác.
Trời
là nơi hạnh phúc không còn khổ đau. Trời là nơi cuộc sống vĩnh viễn
không bị tiêu diệt. Trời là nơi
tất cả mọi giá trị đạt đến mức
tuyệt đối. Trời là nơi con người
trở thành thần thánh, sống chung với
thần thánh.
Như thế trời
là niềm hy vọng của con người. Con
người không còn bị trói chặt vào trần gian. Định
mệnh của con người không phải chỉ là đớn
đau sầu khổ. Số phận con người không phải
sinh ra để rồi tàn lụi. Trời cho con người
một lối thoát. Trời mở ra cho con người một
chân trời hạnh phúc. Trời cho con người cơ hội
triển nở đến vô biên.
Trời nâng cao địa
vị con người. Có trời, con
người không còn bị xếp ngang hàng với súc vật.
Súc vật sinh ra để tàn lụi. Con
người sinh ra để triển nở, để
vượt qua số phận, để đạt tới
địa vị con Thiên Chúa. Có trời, con
người sẽ được nâng lên ngang hàng thần
thánh.
Tuy nhiên, trời
không phải xây dựng trong mây trong gió, nhưng được
xây dựng trong cuộc sống trần gian. Trời không phải là cõi mơ mộng viển
vông, nhưng đã bắt đầu ngay trong thực
tế cuộc đời hiện tại.
Chính vì thế mà hai thiên thần
áo trắng đã bảo các môn đệ đừng đứng
nhìn trời mãi làm chi, nhưng phải trở về mà lo chu toàn nhiệm vụ.
Chính vì thế mà trước
khi lên trời, Chúa căn dặn các môn đệ hãy đi
làm việc cho nước Chúa. Sống và làm việc ở
trần gian, đó là một nhiệm vụ phải chu toàn. Hoàn thành nhiệm vụ ở
trần gian, đó là điều kiện để đạt
tới hạnh phúc nước trời.
Chính Đức Giêsu
cũng đã chu toàn nhiệm vụ ở
trần gian rồi mới lên trời. Nhiệm
vụ đó là đi gieo Tin Mừng khắp
nơi. Đi đến đâu là thi ân
giáng phúc đến đấy. Đi đến
đâu là gieo yêu thương đến đấy.
Hôm nay Chúa cũng sai các môn
đệ và chúng ta đi gieo Tin Mừng khắp thế
gian. Hãy đi làm mọi việc tốt đẹp
cho mọi người.
Làm việc tốt
đẹp ở trần gian đó là góp phần xây dựng
nước trời. Góp phần xây dựng
trần gian đó là dọn chỗ ở trên nước trời.
Trần gian không phải là nơi cho ta bám víu
vì không vĩnh cửu. Nhưng trần
gian là cơ hội cho ta đạt tới nước trời.
Chính vì thế,
người môn đệ của Chúa phải sống giữa
trần gian, phải yêu mến trần gian, phải xây dựng
trần gian. Vì trần gian là nơi Chúa
sai ta đến làm việc.
Tuy nhiên
người Kitô hữu làm việc ở trần gian mà lòng
vẫn hướng lên quê trời. Yêu mến
trần gian vì nước trời. Yêu mến
trần gian để biến trần gian thành nước
trời.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con
biết nỗ lực xây dựng trần gian trong niềm
mong đợi hạnh phúc nước trời. Amen.
Gợi ý chia sẻ:
1) Tin có thiên đàng. Điều này có quan trọng đối với bạn?
2) Người môn đệ
của Chúa phải có thái độ nào đối với của
cải vật chất?
3) Khi ngắm thứ hai mùa
mừng, đọc “Ta hãy xin cho được lòng ái mộ
những sự trên trời”, bạn nghĩ gì? Bạn phải sống làm sao để thực hiện
lời cầu nguyện này?