Niềm tin.
Qua đoạn Tin Mừng
vừa nghe, tôi muốn suy nghĩ về thái độ của
Tôma.
Tôma không phải là một kẻ cứng lòng, ông chỉ muốn
tin vào những gì là rõ ràng và hiển nhiên. Vì thế, khi nhìn
thấy Chúa, ông đã vội vã kêu lên:
-
Lạy Chúa tôi, lạy Thiên Chúa của
tôi.
Và Chúa Giêsu đã nói một
lời đem lại cho chúng ta nhiều an
ủi và khích lệ:
-
Phúc cho ai không trông thấy mà tin.
Có lẽ khi nói lời
này Chúa Giêsu đã nghĩ tới hằng triệu triệu
người tin tưởng và trung thành phụng sự Ngài,
dù chưa một lần nhìn thấy.
Chúng ta cũng vậy. Chúng ta chưa một
lần nhìn thấy Ngài, chưa một lần được
đụng tới gấu áo Ngài, chưa một lần
được nghe Ngài giảng, chưa một lần
được chứng kiến phép lạ Ngài làm. Dầu vậy,
chúng ta vẫn tin tưởng, yêu mến và thờ lạy
Ngài.
Thế nhưng có kẻ
đã bảo:
-
Đó chỉ là một niềm tin tưởng
mù quáng vào một người đã sống cách đây
hơn 2000 năm, niềm tin tưởng ấy không còn
thích hợp với não trạng của con người thời
nay.
Tôi xin trả lời:
-
Đức tin của chúng ta không mù quáng,
nhưng dựa trên những cơ sở vững chắc.
Thực vậy, sự
hiện diện của Chúa Giêsu là một sự kiện lịch
sử như sự hiện diện của César, của Khổng
Tử. Hàng ngàn năm về trước, các tiên tri đã
loan báo và trong Tân Ước, cuộc đời Chúa Giêsu
đã được xác định một cách rõ ràng và cụ
thể, cùng với những lời Ngài đã dạy và những
việc Ngài đã làm. Qua đó chúng ta thấy được
rằng: Ngài là Thiên Chúa. Bởi vậy, chúng ta hãy tin tưởng
vào lời Chúa, dù lời ấy nó không phù hợp với sở
thích và nguyện vọng riêng tư của chúng ta.
Thế nhưng, có kẻ
lại bảo:
-
Nếu đó là những sự kiện
cụ thể và hiển nhiên, tại sao không lôi kéo
được hết mọi kẻ tài cao và học rộng?
Dĩ nhiên chúng ta
không chối cãi, ngày nay có nhiều người trí thức vỗ
ngực tự xưng mình là kẻ không tin tưởng. Để có một
cái nhìn đứng đắn, chúng ta cần phải xác
định: Những chân lý siêu nhiên không phải là những
chân lý toán học như hai với hai là bốn. Để
đón nhận, cần phải có một tâm hồn sẵn
sàng. Đức tin mãi mãi vẫn là một hồng ân của Thiên Chúa. Những
đam mê vẩn đục thường là những chướng
ngại vật cản ngăn con đường đức
tin.
Tôi xin lấy một
thí dụ: Chúa Giêsu đã làm cho Lagiarô chết bốn ngày sống
lại. Đó là một sự kiện lạ
lùng, thế nhưng, những kẻ chứng kiến đã
có phản ứng như thế nào? Phúc âm đã kể
lại:
-
Có những người đã tin vào Chúa,
nhưng có những kẻ lại hậm hực tức tối,
để rồi tìm mọi cách để giết Chúa.
Trước một sự kiện hiển nhiên như thế,
người thì bảo: Ngài thực là Thiên Chúa hãy tin vào Ngài.
Kẻ thì bảo: Ông ta là một tay nguy
hiểm, cần phải khử trừ.
Ngày nay cũng thế. Có những
nhà bác học Công giáo thì cũng có những nhà bác học vô
thần. Và đây chính là vai trò của tác
dụng ơn Chúa trong tâm hồn mỗi người.
Người thì công nhận, kẻ thì từ khước và
làm cho ơn Chúa trở nên vô hiệu quả, như một
câu danh ngôn đã nói:
-
Chính trái tim làm cho
đầu óc bị hư hỏng.
Cho đến tận
cùng thời gian, nhân loại này luôn luôn chia thành hai giới
tuyến: Giới tuyến của những người tin
tưởng vào Chúa và giới tuyến của những kẻ
chối bỏ Ngài. Cũng như trên thiên
đàng vào thời nguyên thủy đã có những thần
lành và thần dữ. Vậy thì chúng ta
thuộc về giới tuyến nào? Hãy tuyên xưng
đức tin như Tôma ngày xưa: Lạy Chúa tôi, lạy
Thiên Chúa tôi.