Nhật ký Nguyễn Sông Núi (7)
TÌNH YÊU THƯƠNG VÔ BỜ
Vũ Minh Long lê chân từ Hàng Bông ra đến bờ hồ Hoàn Kiếm, vòng về Hàng Trống
rồi đi tắt qua Ấu Triệu về bệnh viện Việt Đức. Cả tháng nay, tối nào anh cũng lang thang
chơi phố, với một bên chai thuốc cắm ở ven và một chai đựng nước tiểu dắt bên hông.
Dáng đi xiêu vẹo cùng trang phục kì dị với hai bịch nước cái cao cái thấp khiến
người qua đường không ai không ngạc nhiên. Nhưng ít ai biết, cả tháng qua
anh phải nằm chữa trị tại nhà thương Việt Đức với chứng bệnh quái ác sau tai nạn
lao động, khiến đi tiểu cũng không như người bình thường.
Quê ở tận Tân Yên (Bắc Giang), anh làm thợ hồ công nhật mà lương cao lắm
cũng chỉ được 100 nghìn/ngày, nhưng chẳng may một bức tường đổ ập vào người
làm cho anh phải nhập viện. Từ trước Tết Nhâm Thìn, mỗi lần vào viện là hết cả vài
chục triệu đồng, hết lần này đến lần khác. Bán thóc, bán ruộng, bán cả trâu và cả
vay mượn người thân, bạn bè... người vợ theo anh suốt cả quãng thời gian khó khăn,
với hy vọng ngày mai sức khỏe lại về với chồng mình.
(Việt Hưng, Dân Trí Online, 24-2-2012)
Hoàn cảnh thật vô cùng bi đát! Tuy vậy, Vũ Minh Long vẫn cố gắng sống với nghị lực
và can đảm phi thường. Anh thấy cuộc sống vô vàn quý giá và anh yêu mến nó.
Anh cố gắng chữa trị "chứng bệnh quái ác" với niềm hy vọng lớn lao được bình phục,
hầu có thể tiếp tục sống với vợ, các con thương yêu của mình, chứ không chán nản, tuyệt vọng hay bỏ cuộc, buông xuôi, đầu hàng, để mặc cho số phận bất hạnh...
Người bạn đời của anh là một phụ nữ trẻ rất đáng trân trọng. Tình yêu thương vô bờ của người vợ hiền được minh nhiên biểu tỏ, khi chị "theo anh suốt cả quãng thời gian
khó khăn." Tác giả sách Huấn Ca viết: "Phúc thay ai cưới được vợ hiền, tuổi thọ sẽ tăng lên gấp đôi." (26:1)
(Tv Thánh Gioan Neumann, Dallas, TX, Feb. 25, 2012)
|