Google Search
Local Search
|
|
Bổ nhiệm Giám mục Giáo phận Thái Bình
|
Bổ nhiệm Giám mục phụ tá Tổng Giáo phận Saigon
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Lễ Đức Mẹ Mân Côi.
Xin mời nghe proshow "Lời Gọi Fatima" do Lm Lê Khắc Lâm thực hiện.
|
Xin chia sẻ cùng quí cha, thày và anh chị proshow "Danh Thánh Đức Maria" do Lm Lê Khắc Lâm thực hiện.
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
|
Thứ Ba, Ngày 21 tháng 2-2012
|
Tại sao?
Sự tha thứ
của Thiên Chúa có thể tìm thấy qua tác vụ của
bất cứ linh mục nào, chính linh mục cũng mang
trong mình vết nhơ tội lỗi và cần được
tha thứ. Nhưng khi chia sẻ quyền bính
của Đức Kitô mỗi linh mục trở thành
người chữa trị thương tích. Tuy nhiên không phải linh mục tha thứ, nhưng
Đức Kitô hành động qua linh mục.
Nhiều
người đặt vấn đề: Tại sao
xưng tội với một linh mục mà không xưng
trực tiếp với Thiên Chúa? Theo quan điểm của
Thiên Chúa, câu trả lời rất đơn giản: Vô lý. Chúng ta thường tìm lý lẽ cho mình. Không
còn là sự tha thứ đơn giản nữa.
Việc xưng
tội tốt cho linh hồn. Điều xấu người ta làm mà
không thể nói ra sẽ là một con sâu đục khoét tâm
hồn người đó. Chúng ta có nhu cầu
nói về điều quấy rầy chúng ta. Khi xưng tội, chúng ta có thể nói hết
mọi việc về mình và biết rằng chúng sẽ
không bao giờ bị tiết lộ. Vì thế nó hoàn
thành một nhu cầu sâu xa của con người là
muốn cởi mở tâm hồn mình. Chúng ta
cũng có nhu cầu hướng dẫn. Việc xưng tội đáp ứng nhu cầu
này.
Đi xa hơn
nữa, chúng ta cần ngoại giới hóa – bằng
chữ, dấu chỉ, động thái – điều ở
trong tâm trí chúng ta. Chúng ta cần một biểu lộ rõ ràng
sự tha thứ của Thiên Chúa. Chúng ta
cần nhìn, nghe và cảm nhận sự tha thứ chứ
không chỉ nghĩ về nó. Chúng ta
cần có những người khác giúp chúng ta ngoại
giới hóa điều ở bên trong và mở lòng mình ra
trước mặt Thiên Chúa. Những
người khác giúp chúng ta cảm nghiệm và công bố
lòng thương xót của Thiên Chúa trong đời sống
chúng ta.
Chúng ta không trực
tiếp đến với Thiên Chúa khi có những bệnh
tật của thân xác. Vậy tại sao chúng ta
đến trực tiếp với Người khi có
bệnh linh hồn? Không đi xưng
tội, lừa dối chính mình, tránh né, hoãn lại ngày
đền tội xem ra dễ dàng hơn. Ngày đó với chúng ta là quá muộn. Xưng tội có nghĩa là đối diện
với thực tại về chính mình.
Nhưng chỉ
đi xưng tội không chưa đủ. Người
trưởng thành có thể xưng tội như lúc ở
tuổi mười hoặc mười hai. Người ta thường khước từ
nhìn xa hơn những lỗi phạm của cá nhân. Dù
sao sự phạm lỗi cũng tự nó đã là một
sự đoạn tuyệt hay một triệu chứng.
Chúng ta phải quan niệm toàn thể con người mình. Chúng ta phải xem xét công việc, sự đau
khổ, những cám dỗ, cuộc chiến đấu cho
điều thiện hảo và những thiếu xót trong
cuộc chiến đấu ấy.
Việc xưng
tội bao hàm một sự xét mình đau đớn. Chúng ta phải
đi đến cùng khía cạnh đen tối của chính
mình. Chúng ta phải nhớ rằng Đức Kitô không
muốn lên án chúng ta, nhưng muốn
cứu chúng ta. Chúng ta được mời
gọi tự phán xét mình, nhìn lại chính mình. Thừa nhận sự nghèo nàn, yếu
đuối, tội lỗi của mình không phải là
việc dễ dàng. Nhưng chúng ta
muốn tìm thấy sự sạch sẽ, nguyên vẹn và
bình an.
Một số
người giữ mãi tội lỗi của họ trong quá
khứ như thể họ không thật sự tin rằng
Thiên Chúa đã tha thứ cho chính mình. Những
người như thế có thể học tập thánh
Phêrô. Tôi chắc chắn rằng thánh
Phêrô không bao giờ quên sự kiện ông chối
Đức Giêsu. Nhưng tội ấy
không ám ảnh ông như kiểu một số người
bị tội lỗi của họ ám ảnh.
Phêrô đã học
được nhiều điều từ sự vấp
ngã của ông. Ông khám phá sự thật
rất đau đớn về chính mình. Ông không mạnh mẽ, can đảm và quảng
đại như ông đã nghĩ về mình. Nhưng ông cũng đã học một sự
thật tuyệt vời về Đức Giêsu. Ông học được rằng cho dù ông chối
Người, Đức Giêsu vẫn yêu thương ông.
Chính sự yêu thương này có thể làm một giờ
đau khổ và hổ thẹn của ông thành một
giờ của ân sủng và cứu
chuộc.
Chúng ta cũng có
thể học từ tội lỗi của chúng ta. Chúng ta
học biết sự yếu đuối của chúng ta.
và chúng ta học biết sự thiện
hảo của Thiên Chúa, bởi vì chúng ta cảm nghiệm
được tình yêu và lòng thương xót của
Người trong tội lỗi của chúng ta. Khi chúng ta học từ sự vấp ngã, và khi
nhớ lại điều đó thì điều thích đáng
nhất là biểu lộ lòng biết ơn Thiên Chúa thay vì
dằn vặt chính mình.
|
|
Tin/Bài mới
Tin/Bài cùng ngày
Tin/Bài khác
|
|