Rũ bỏ và đứng
lên
Có một người nông dân nuôi
một con la để chuyên chở hàng hoá ra chợ bán. Hôm ấy, sau một
buổi sáng làm việc mệt nhọc, người nông dân để con la đứng bên
một miệng giếng cạn. Thật không may, con la sảy chân rơi xuống
giếng. Nó kêu rống lên cầu cứu.
Người nông dân đến xem xét.
Ông ta thấy rằng để đưa con la lên khỏi giếng phải mất rất nhiều
công sức, trong khi đó, nó đã là một con la già nua mà ông đã
muốn loại bỏ từ lâu. Sau một lúc cân nhắc, người nông dân quyết
định sẽ mua một con la mới chứ không bỏ công sức cứu con vật
khốn khổ. Ông ta gọi một người hàng xóm đến và họ cùng xúc đất
lấp giếng.
Con la vô cùng phẫn nộ. Ban
đầu nó không hiểu tại sao người ta có thể đối xử với mình như
vậy. Nhưng rồi, nó thấy rằng có căm phẫn cũng chẳng ích gì. Và
nó bỗng để ý thấy mỗi xẻng đất hất xuống mình nó, nó có thể rũ
bỏ (shake-off) và bước lên trên (step up).
Thế là con la bắt đầu làm
cái công việc giải cứu chính mình. Mỗi xẻng đất đổ xuống trên
mình, nó lại rũ bỏ và bước lên trên. Dần dần, đất đầy lên và con
la bước ra khỏi miệng giếng.
Những đất đá tưởng sẽ vùi
lấp con la lại trở thành phương tiện để cứu thoát
nó.
Đôi khi, trong cuộc sống của
bạn, có những lúc bạn tưởng như tuyệt vọng vì bao nhiêu khó khăn
đổ ập xuống mình. Vậy hãy làm như con la thông minh kia: Rũ bỏ
và đứng lên (shake-off and step up).
Và bạn sẽ thấy, những khó
khăn tưởng như vùi lấp ta hoá ra lại là những phương tiện để
nâng cao con người ta lên.
Một giáo sư bắt đầu giờ
giảng của mình v ới một cốc nước. Ông giơ nó lên và hỏi các sinh
viên, “Các bạn nghĩ cốc nước này nặng bao nhiêu?”
’50 gam!’…’100 gam!’… ‘125
gam!’… các sinh viên trả lời.
“Tôi không thể biết chính
xác nếu không cân,’ giáo sư nói, ‘nhưng câu hỏi của tôi là: Điều
gì sẽ xảy ra khi tôi cứ giơ cái cốc thế này trong vài
phút?’
‘Chẳng có gì cả’ các sinh
viên nói.
‘OK, vậy điều gì xảy ra nếu
tôi giơ trong một giờ?’ giáo sư hỏi.
‘Tay thầy sẽ bắt đầu đau ạ’,
một sinh viên trả lời.
‘Đúng vậy, và nếu trong một
ngày thì sao?’
‘Tay thầy có thể tê cứng, và
thầy có thể bị đau cơ, tê liệt, chắc chắn phải đến bệnh viện,’
một sinh viên khác cả gan nói. Và tất cả lớp cười
ồ.
‘Rất tốt. Nhưng trong tất cả
các trường hợp đó, cân nặng của cái cốc có thay đổi không?’,
giáo sư lại hỏi.
‘Không ạ,’ các sinh viên trả
lời.
“Vậy, cái gì khiến cho tay
bị đau, cơ bị tê liệt? Và thay vì việc cứ cầm mãi, tôi nên làm
gì?’
Các sinh viên lúng túng. Rồi
một người trả lời, ‘Đặt cốc xuống!’
’Chính xác!’ giáo sư nói,
‘Các vấn đề trong cuộc sống cũng giống như thế này. Khi bạn giữ
nó trong đầu vài phút thì không sao. Nghĩ nhiều hơn, chúng làm
bạn đau. Và nếu cố giữ thêm nữa, chúng bắt đầu làm bạn tê liệt.
Và bạn sẽ không thể làm gì được nữa.’
Nghĩ đến những vấn đề trong
cuộc sống là điều quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn là hãy
nhớ ‘đặt chúng xuống’ vào cuối mỗi ngày khi bạn đi
ngủ.
Nhờ vậy, bạn tránh được
stress để khởi đầu một ngày mới thật tỉnh táo, khoẻ mạnh. Và đó
là thứ giúp bạn có thể giải quyết mọi vấn đề
-----o0o-----
|