HÀNH ĐẠO.
Abraham nói: "Xin Chúa đừng giận, cho con nói một lần này nữa thôi: Giả như tìm được mười người thì sao? " Chúa đáp: "Vì mười người đó, Ta sẽ không phá huỷ Xơđôm."(Stk.18,32).
Tổ phụ Abraham đã nài xin Chúa tha phạt cho hai thành Xơđôm và Gômôra. Abraham đã trả giá với Chúa: Giả như trong thành có năm mươi người lành, chẳng lẽ Ngài tiêu diệt họ thật sao? Chúa sẽ không phạt họ: "Nếu Ta tìm được trong thành Xơ-đôm năm mươi người lành, thì vì họ, Ta sẽ dung thứ cho tất cả thành đó."(Stk.18,26). Abraham đã rút bớt dần tới con số 10 người: "Xin Chúa đừng giận, cho con nói một lần này nữa thôi: Giả như tìm được mười người thì sao?" Chúa đáp: "Vì mười người đó, Ta sẽ không phá huỷ Xơ-đôm." (Stk.18,32).Trong hai thành phố chỉ cần kiếm được 10 người tốt lành, Thiên Chúa sẽ không phạt cả thành.
Chúng ta sống là sống cùng và sống chung với người khác. Con người có tính hợp quần xã hội. Mỗi gia đình là một đơn vị nhỏ, đơn vị nhỏ kết thành nhóm hội và những nhóm nhỏ kết hợp trở thành những cộng đoàn lớn. Chúng ta là những thành viên xây dựng nên cộng đoàn. Sống tinh thần tương trợ, đoàn kết lẫn nhau là một mời gọi khẩn thiết để bảo trì truyền thống văn hóa và hạt giống niềm tin. Trong thế giới hội nhập, chúng ta nhận ra có nhiều giá trị khác biệt trong các nền văn hóa. Sống trong xã hội muôn mầu, muôn dạng, chúng ta không thể sống co cụm, đóng khung và tách biệt khỏi dòng sống cộng đồng nhân loại. Lời cổ nhân: Đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Giao lưu văn hóa giúp chúng ta mở rộng kiến thức và hội nhập đời sống. Giữ lấy cái tốt của mình và học cái hay của người.
Trong đời sống đạo cũng thế, mọi người trong cộng đoàn giáo xứ có cùng chung một đức tin, một niềm hy vọng và một cùng đích. Tuy dù khác biệt ngôn ngữ, văn hóa, sắc tộc và truyền thống nhưng chúng ta vẫn có thể chia xẻ với mọi người các giờ kinh phụng vụ, giờ cầu nguyện và cử hành thánh lễ. Mỗi thành viên trong giáo xứ đều có trách nhiệm và bổn phận góp phần xây dựng, bảo trì và thăng tiến cuộc sống chung của Giáo Hội. Không riêng người Việt Nam, hiện nay trên thế giới mở rộng sự di dân lan tràn khắp các quốc gia. Các nhóm dân tộc hòa đồng chung sống và cùng nhau kiến tạo một cuộc sống xã hội tốt đẹp hơn. Sau hơn 30 năm sống trên xứ người, chúng ta có rất nhiều kiểu mẫu cộng đoàn đã được thành lập. Có những cộng đoàn công giáo tách riêng, tự tạo cho mình một hướng đi, một cuộc sống tự lập riêng rẽ và bảo trì các sinh hoạt riêng. Có những cộng đoàn hòa nhập, liên kết với chương trình sinh hoạt chung và trở nên thành phần của giáo xứ. Có những cộng đoàn giữ được cả hai là vừa sinh hoạt với Giáo xứ vừa giữ những truyền thống đặc biệt của riêng mình. Mỗi kiểu mẫu cộng đoàn đều có những điểm tích cực và tiêu cực riêng.
Để giúp một cộng đoàn sinh hoạt sống động và hiệu qủa, chúng ta cần gắn kết với nhau trong mọi hoạt động thường ngày. Một cộng đoàn muốn phát triển tốt phải có các cộng tác viên đắc lực thường xuyên. Chúng ta thử suy nghĩ về bản thân mình, nếu muốn sống tốt và sống khỏe, chúng ta cần phải sinh họat, ăn uống, tập tành mỗi ngày. Ngày nào cũng phải ăn uống điều độ nhưng lâu lâu thêm vào những bữa tiệc thịnh soạn và những tụ họp tiệc tùng. Bữa ăn đơn sơ thường xuyên hằng ngày do vợ chồng nấu dọn mới là quan trọng. Của ăn hằng ngày sẽ nuôi dưỡng con người cả về tinh thần lẫn thể xác. Chính đây mới là chìa khóa của niềm vui và hạnh phúc.
Chúng ta đang sống trong đất nước tự do, đương nhiên chúng ta có quyền chọn lựa cách sống riêng của mình. Về cách hành đạo, không ai có quyền đòi hỏi chúng ta phải cộng tác, gom góp hay phải làm việc này việc kia. Nhưng khi chúng ta tự nguyện liên kết với nhau trở thành một cộng đoàn, mỗi người đều có bổn phận và trách nhiệm liên đới với nhau. Việc sống đạo và hành đạo là do tấm lòng yêu mến của mỗi người. Có người nói rằng họ thích sống và chơi với người ngoại quốc hơn là người Việt Nam. Đây là quyền tự do chọn lựa của mỗi người. Chúng ta biết mà trăm người trăm ý. Nhưng tục ngữ ca dao cũng nói: Có qua có lại mới toại lòng nhau. Sống trên đất khách quê người, chúng ta còn cần nương tựa nhau nhiều hơn nữa. Không chỉ vấn đề giao tế, công ăn việc làm mà còn cần đến tình người, tình đồng hương. Khi hữu sự chúng ta sẽ cần đến nhau để tìm sự nâng đỡ và chia xẻ.
Chúng ta nghĩ thế nào về sinh hoạt cộng đoàn, nếu mỗi năm chúng ta chỉ đi tham dự vài lần vào các dịp chính như lễ Giáng Sinh, Lễ Tết Nguyên Đán, Lễ Quan Thầy, Lễ Phục Sinh…Làm sao cộng đoàn có thể sống còn được qua những ngày mùa Đông tuyết giá lạnh lẽo hoặc những ngày mùa Hè oi bức nóng nảy. Quanh năm suốt tháng chúng ta cứ tìm đến những nhà thờ tiện nghi, gần gũi và thông thoáng để tham dự phụng vụ. Hằng năm chúng ta chỉ tham dự những lễ lớn đông người có tổ chức tiệc tùng, văn nghệ, hát xướng và sinh họat, có khác gì một năm chúng ta chỉ đi dự những bữa tiệc lớn. Làm sao chúng ta có thể phát triển tốt được nếu không có những bữa tiệc nho nhỏ hằng ngày.
Nhìn vào mọi sinh hoạt của giáo xứ, chúng ta nhận thấy rằng bất cứ một tổ chức nào cũng cần có những người nồng cốt. Nhóm nồng cốt sinh hoạt năng động, thường xuyên, trung tín và nhiệt tình. Nhóm này được kể như: Giả như tìm được mười người thì sao? " Chúa đáp: "Vì mười người đó, Ta sẽ không phá huỷ Xơ-đôm. Có những việc rất ý nghĩa xảy ra hàng ngày ngay bên mà đôi khi chúng ta không nhận ra. Có những anh chị em tự nguyện đứng ra chịu trách nhiệm phục vụ không công cho cộng đoàn ngày này qua tháng nọ. Có các thầy cô giáo hy sinh thời giờ để hướng dẫn và dậy dỗ các con em. Các ca trưởng và ca viên hy sinh tập dượt để hát xướng phục vụ trong thánh lễ và cộng đoàn thường xuyên. Các thiện nguyện viên trong các ban ngành đoàn thể giúp sắp xếp, lau dọn và giữ trật tự hằng tuần. Có những việc không tên nho nhỏ nhưng thường xuyên đòi sự cố gắng hy sinh, nhiệt tâm và nhiệt tình làm cho cộng đoàn sống.
Một việc rất ý nghĩa là sự cộng tác của các em giúp lễ. Việc tuy đơn sơ nhưng góp phần tích cực cho việc cử hành phục vụ cách nghiêm trang và cung kính. Xứ tôi giúp, có nhiều em giúp lễ nhưng đặc biệt có hai cô, Dhariana bắt đầu giúp lễ khi còn học ở trường Trung học, nay đã ra trường Đại học và Sherry Ann sắp ra trường Cao học. Hằng tuần hai cô vẫn đến giúp lễ vui vẻ và giúp một cách trân trọng. Có lẽ các cô làm vì lòng yêu mến phục vụ và hưởng nếm sự gần gũi hơn trên cung thánh. Hoặc nhìn qua ca đoàn, số ca viên không đông lắm nhưng có số tuổi từ 15 đến 70 tuổi. Họ cùng tập và cùng chung lời ca tiếng hát phụng sự Chúa. Quả là hoa trái tốt đẹp. Thánh lễ mỗi tuần đều cần có ca đoàn hát xướng để tạo bầu khí cầu nguyện và mang lại sự sinh động phấn khởi cho mọi người. Nếu các ca viên chỉ chờ đến dịp lễ lớn mới đi tập hát thì suốt mùa quanh năm ai sẽ phục vụ đây.
"Vì mười người đó, Ta sẽ không phá huỷ Xơ-đôm”. Chúa sẽ tha cả thành nếu tìm được 10 người. Trong mỗi cộng đoàn còn có biết bao người đang hy sinh âm thầm cầu nguyện mỗi ngày. Những cụ ông, cụ bà già cả liệt lào không đến nhà thờ được vẫn có thể giúp sức cho cộng đoàn qua lời cầu nguyện. Chúng ta biết trong Giáo Hội có nhiều dòng tu chiêm niệm, các tu sĩ nam nữ dành cả cuộc đời trong nhà Kín để ăn chay và cầu nguyện cho các sinh họat của Giáo Hội. Những cụ già sống tại gia sẽ trở thành nguồn sống cho cộng đoàn giáo xứ qua lời cầu nguyện của mình. Các cụ có thể dâng lên Chúa những buồn bực, khổ đâu, cô đơn và chán chường. Đây sẽ là những hạt kinh thiêng liêng đẹp lòng Chúa . Nếu mỗi cộng đoàn giáo xứ có được những cụ già miệt mài trong đền thánh Chúa cầu nguyện cho con cái cháu chắt và mọi người thì tốt đẹp biết bao. Mẫu gương nguyện cầu của ông Simêon đã đón nhận và được ôm ẵm Chúa Hài Nhi (Lk. 2,28) và bà Anna trọn đời sống thủ tiết ở trong đền thờ cầu nguyện (Lk. 2,36).
Mỗi người chúng ta có tên trong số 10 người mà tổ phụ Abraham đã kỳ kèo với Chúa. Chúng ta đừng trao trách nhiệm cho người khác sống đạo dùm nhưng mỗi người hãy góp công sức và nhất là góp mặt với nhau để cùng xây dựng cộng đoàn giáo xứ tốt đẹp hơn. Chúng ta đừng hỏi cộng đoàn đã giúp gì cho chúng ta nhưng tự hỏi chính mình, chúng ta đã cống hiến được gì cho sự phát triển của cộng đoàn. Cộng đoàn giáo xứ càng phát triển tốt mỗi người chúng ta càng được thừa hưởng những ân huệ và hoa trái tốt. Ước chi mỗi thành viên trong cộng đoàn liên kết với nhau trong yêu thương để phục vụ và đem niềm an vui hạnh phúc đến cho mọi người.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York.
|