NIỀM AN ỦI
Hôm nay, chúng ta mừng kính tín điều Đức Mẹ hồn xác lên trời. Mẹ là tạo vật đầu tiên đã được khải hoàn và bước vào quê hương nước trời. Mừng kính tín điều Đức Mẹ hồn xác lên trời nhắc nhở ta một ngày kia ta cũng sẽ về trời với Mẹ.
Bầu khí phụng vụ hôm nay mang một sắc thái vui tươi với những lời ngợi khen và chúc tụng Đức Trinh Nữ lên trời hiển vinh. Nơi Thiên cung, Mẹ nắm giữ vai trò quan trọng nhất: vai trò Nữ vương trời đất. Mẹ cũng mang lấy một địa vị cao cả nhất, thật gần gũi với Thiên Chúa và trổi vượt trên mọi tạo vật, địa vị làm Mẹ Thiên Chúa và làm Mẹ nhân loại.
Thực vậy, sau những ngày tháng khổ đau nơi trần thế, giờ đây Mẹ được vui hưởng niềm hạnh phúc bất diệt như lời thánh Phaolô đã diễn tả: ” Mắt chưa hề thấy, tai chưa hề nghe và trái tim chưa một lần cảm nhận được những gì Thiên Chúa đã sắm sẵn cho những người yêu mến Ngài.”
Trong ngày mừng kính Mẹ hồn xác về trời, chúng ta không phải chỉ ngợi khen và chúc tụng, mà còn phải tìm lấy cho mình một niềm vui mừng và hy vọng.
Thực vậy, kể từ khi Mẹ bước vào quê hương Nước Trời, chúng ta cảm thấy được an ủi và khích lệ rất nhiều, bởi vì tình mẫu tử, một thứ tình cảm đẹp đẽ và tinh ròng nhất của trái tim con người, đã được cụ thể hoá nơi Mẹ Maria trước ngai tòa Thiên Chúa. Nhờ đó Mẹ sẵn sàng ra tay nâng đỡ và trợ giúp chúng ta trên đường lữ thứ trần gian.
Đúng thế, trên đỉnh đồi Canvê, Đức Maria đã trở nên Mẹ của nhân loại, cũng như trở nên Mẹ của mỗi người chúng ta, qua lời trăn trối của của Chúa Giêsu: “ Này là Mẹ con… và này là con Mẹ. “
Qua lời xin vâng, Mẹ đã cưu mang chúng ta. Đồng thời, qua những đau khổ phải chịu, nhất là khi đứng dưới chân thánh giá, Mẹ đã sinh chúng ta trong đời sống ân sủng. Và bây giờ ở trên trời, với tước hiệu là Mẹ nhân loại, Mẹ vẫn nhớ đến từng người trong chúng ta . Mẹ sẽ dùng tình thương của một người mẹ và uy quyền của một vị nữ vương để bầu cử và giúp đỡ chúng ta trước mặt Thiên Chúa.
Chúng ta có thể nói được rằng: “ Mẹ nắm giữ số phận của mỗi người chúng ta trong lòng bàn tay yêu thương và quyền năng của Mẹ.”
Vì thế, chúng ta hãy chạy đến với Mẹ trong những phút giây hạnh phúc để cảm tạ, ngợi khen, và cũng hãy chạy đến với Mẹ trong những tháng ngày đau khổ để xin Mẹ chở che, bênh đỡ. Nếu chúng ta chạy đến với Mẹ, kêu cầu Mẹ, chắc chắn Mẹ sẽ ra tay trợ giúp và dẫn dắt chúng ta đến cùng Chúa.
Chúng ta vốn thường đọc: “Xưa nay chưa từng nghe có người nào chạy đến cùng Đức Mẹ xin bầu chữa cứu giúp, mà Đức Mẹ từ bỏ chẳng nhận lời.”
Phải chăng đó là chính là niềm an ủi và khích lệ chúng ta gặp được khi mừng kính Mẹ hồn xác lên trời ngày hôm nay.
Tổng hợp từ R. Veritas
(BĐ1: Rv 11:19,12:1-6,12:10 – BĐ2: 1Cor 15:20-26 – PÂ: Luca 1:39-56)
|