THÁNH GIUSE NGƯỜI CÔNG CHÍNH --- ĐTGM. Ngô Quang Kiệt
Khi mừng lễ thánh Giuse, tôi thường tự hỏi.
Không biết thánh Giuse, người sống cách đây 2000
năm có còn thích hợp với thời đại chúng ta
không? Không biết thánh Giuse, Đấng đã coi sóc một
gia đình gồm toàn những đấng thánh có thể làm
gương mẫu cho gia đình chúng ta, những gia đình
gồm toàn những con người phàm trần không?
Tin Mừng hôm nay nói thánh Giuse là người công chính.
Nhìn vào cuộc đời thánh Giuse, ta có thể hiểu
được nội dung tính từ công chính. Công chính
trước hết là trả lại cho người khác những
gì thuộc về họ. Nói khác đi công chính là không dám nhận
những gì không phải của mình. Thánh Giuse định trốn
đi khi biết Đức Maria mang thai. Theo lối giải
thích xưa kia thì thánh Giuse trốn đi vì nghi ngờ Đức
Maria. Nhưng theo các nhà chú giải thời mới thì thánh
Giuse định bỏ trốn vì thấy mình không xứng
đáng với danh hiệu làm cha nuôi Đấng Cứu Thế.
Chức vị làm cha Đấng Cứu Thế là một chức
vị quá cao trọng, thánh Giuse thấy mình không phải là
Cha Đấng Cứu Thế, không xứng đáng làm Cha
Đấng Cứu Thế, nên Ngài bỏ trốn.
Công chính là chu toàn nhiệm vụ của mình. Nhiệm
vụ của thánh Giuse là gìn giữ Đức Giêsu và Đức
Maria. Chúa đã trao cho Ngài nhiệm vụ đó và Ngài đã
hết sức chu toàn. Chu
toàn với tinh thần trách nhiệm cao, không để xảy
ra chuyện gì đáng tiếc. Chu toàn với sự tế nhị,
kính cẩn, nâng niu, hãy nhìn cảnh Thánh Gia trốn sang Ai cập,
Đức Maria bế Đức Giêsu ngồi trên lưng lừa.
Thánh Giuse dắt lừa đi trong đêm tối. Không còn cảnh
tượng nào đẹp đẽ hơn. Thánh Giuse trân trọng
kho tàng Chúa trao cho Ngài gìn giữ. Thánh Giuse kính cẩn nâng niu
Đức Maria và Đức Giêsu, ngài chu toàn nhiệm vụ
với tinh thần dấn thân hy sinh không ngại gian khổ.
Đang đêm mà Chúa bảo thức dậy trốn sang Ai cập,
ngài cũng thức dậy lên đường ngay tức khắc.
Những nhiệm vụ của thánh Giuse xem ra tăm
tối, không có gì vinh quang. Nhưng thánh Giuse vẫn chăm
chỉ chu toàn, và không đòi cho mình nhiệm vụ nào khác.
Chẳng hạn sau này các Tông đồ được mọi
người kính phục, thánh Giuse vẫn không ghen tị và
đòi cho mình quyền đó. Ngài thật là người công
chính.
Sau cùng, công chính là trung tín với nhiệm vụ. Thánh
Giuse được Chúa trao cho nhiệm vụ gìn giữ
Đức Maria và Đức Giêsu, gìn giữ gia đình, ngài
đã hết sức chu toàn trong hoàn cảnh thuận lợi
cũng như trong hoàn cảnh khó khăn. Vì trung tín với
nhiệm vụ mà thánh Giuse phải lao động vất vả
để nuôi sống gia đình. Vì trung tín với nhiệm
vụ mà thánh Giuse phải chung sống với súc vật
trong ngày Đức Maria hạ sinh Đức Giêsu. Vì trung
tín với nhiệm vụ mà thánh Giuse phải vất vả
bồng bề Đức Giêsu chạy trốn sang Ai cập.
Vì trung tín với nhiệm vụ mà thánh Giuse kiên trì tìm kiếm
khi Đức Giêsu đi lạc 3 ngày trong Đền thờ.
Trung tín không hề xao nhãng, không hề lẩn tránh, không hề
lùi bước trước nhiệm vụ khó khăn, thánh
Giuse thật là người công chính.
Ngày nay thánh Giuse vẫn hợp thời, vẫn là
gương mẫu cho con người, vẫn là niềm
mơ ước của con người. Vì thế giới
ngày nay đang thiếu vắng sự công chính. Người
ta gian tham nhận những gì không phải của mình. Không
phải chỉ gian tham tiền bạc mà còn gian tham chức
quyền, danh vọng. Vì thiếu công chính mà người ta
hãm hại người khác, chiếm đoạt tiền của,
danh dự của người khác. Vì thiếu công chính mà
người ta sống giả dối, làm hàng giả, nói dối,
mượn bằng giả. Vì thiếu công chính nên người
ta trốn tránh nhiệm vụ. Chỉ thích những việc
nhàn tản, phô trương, trốn tránh những việc nặng
nhọc, hèn kém.
Các gia trưởng nhiều khi lười biếng,
ham vui mà thiếu trách nhiệm với gia đình, với vợ
con. Sự trung tín ngày nay đang là một vấn đề
lớn, người ta bất tín, lừa đảo, gian dối
trong đời sống xã hội, trong kinh doanh buôn bán,
người ta thiếu trung tín cả trong gia đình. Chỉ
một vài thử thách, thiếu thốn, người ta sẵn
sàng từ bỏ nhiệm vụ, từ bỏ người
thân.
Nên thánh Giuse vẫn còn là gương mẫu cần
thiết cho người thời nay. Những đức
tính của ngài, sự công chính của Ngài rất hữu ích
để chấn chỉnh, xây dựng xã hội hôm nay.
(2) THÁNH GIUSE NGƯỜI
ĐI TRONG ĐÊM ĐEN
Trong các bức tranh vẽ thánh Giuse, tôi thích nhất bức
tranh vẽ thánh Giuse đưa Đức Mẹ và Đức
Giêsu trốn sang Ai cập. Bầu trời đen thẫm. Một
vài tia chớp loé lên ở cuối chân trời vừa soi
đường cho Thánh gia, vừa báo hiệu cơn giông
bão sắp tới. Đức Maria bồng Đức Giêsu
ngồi trên lưng lừa. Thánh Giuse dắt lừa. Cả
người cả lừa như lẩn vào màn đêm. Bức
tranh không chỉ đẹp ở nét vẽ gợi cảm,
mà còn đẹp về ý nghĩa, Ngắm bức tranh, tôi thấy
hiện lên cả cuộc đời thánh Giuse: một đời
bước đi trong đêm tối.
Thánh Giuse đã đi trong đêm tối đức
tin. Ngài đã sống chung với Đức Maria và Đức
Giêsu, những con người của huyền nhiệm. Một
người bình thường đã là một thế giới
huyền bí. Một con người của huyền nhiệm
lại càng sâu xa bí ẩn hơn bội phần. Đi bên những
huyền nhiệm cũng như đi trong đêm tối.
Thánh Giuse không hiểu gì hết. Không hiểu mà vẫn phải
đón nhận. Không hiểu mà vẫn phải tin, phải
yêu. Không hiểu mà vẫn phải đống hành cho đến
mãn đời. Thánh Giuse giống như người lính canh
được cấp trên trao cho một chiếc hộp
đóng kín. Người lính canh chỉ có nhiệm vụ
canh giữ mà không được phép mở ra. Trong hộp
có gì? Có thể là một kho tàng quý giá. Nhưng cũng có thể
là chiếc hộp rỗng không. Không biết. Nhưng vẫn
phải canh giữ.
Thánh Giuse đã đi trong đêm tối im lặng.
Ngài đi trong sự im lặng của Đức Maria,
người bạn yêu quý. Trước những mầu nhiệm
cao cả, Đức Maria đã lặng thinh không nói. Ngài
đi trong sự im lặng của Đức Giêsu. Thiên Chúa
làm người vẫn là một mầu nhiệm ẩn dấu
và Đức Giêsu không hề hé lộ thân phận. Ngài
đi trong sự im lặng của Thiên Chúa. Thiên Chúa không bao
giờ trực tiếp nói với Ngài. Chỉ có vài lần.
Mà chỉ là những tiếng vọng mô hồ, giữa
đêm khuya, trong giấc ngủ. Vẫn là ngôn ngữ của
im lặng. Im lặng đáng sợ. Nhất là khi phải
đối đầu với nguy hiểm, với nghi ngờ,
với những vấn đề hệ trọng của
đời sống. Im lặng khó hiểu khi những gì thân
thiết nhất trong đời lại trở nên bí ẩn,
cách xa. Im lặng nguy hiểm. Nó có thể đốn ngã thân
cổ thụ, làm chao đảo những niềm tin vững
mạnh nhất. Ngài đi trong im lặng của chính mình.
Trong cả bốn Phúc Âm, không thấy ghi lại lời nói
nào của thánh Giuse. Ngài bước đi trong âm thầm lặng
lẽ.
Thánh Giuse đã đi trong đêm tối lãng quên. Ngài bị
lãng quên trong làng quê nhỏ bé, trong thân phận nghèo hèn của
bác thợ mộc. Người ta không bao giờ nhắc
đến Ngài. Nếu có nhắc đến, cũng chỉ
để chê bai, dè bỉu, để hạ thấp thân phận
của Đức Giêsu: “Giêsu con của bác Giuse thợ mộc
tầm thường ấy mà. Có làm gì nên chuyện”. Ngài bị
lãng quên vì luôn luôn ở phía sau, luôn luôn chìm trong bóng tối.
Phúc Âm kể về Đức Maria. Sách Tông Đồ
Công Vụ kể về Đức Maria. Nhưng từ khi
Đức Giêsu khôn lớn không ai nói gì về Thánh Giuse nữa.
Ngài chìm vào đêm tối quên lãng. Ngài luôn luôn đóng vai phụ,
như hình ảnh dắt lừa đi trong đêm tối.
Thánh Giuse đã đi trong đêm tối thử thách.
Thân phận nghèo hèn. Sống trong im lặng và lãng quên,
nhưng những thử thách Ngài phải đương
đầu lại rất cam go. Rất hiền lành,
nhưng phải đương đầu với Hêrôđê
hung hãn. Mình giữ mình chưa xong, lại phải che chở
cho một hài nhi sơ sinh và một sản phụ yếâu ớt.
Nhưng những thử thách, khốn khó về thể lý dù
cam go thế nào cũng còn chịu được. Những
thử thách đức tin mới thật là khủng khiếp.
Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa ư? Đức Giêsu là Con
Thiên Chúa ư? Thật khó mà chấp nhận được.
Sao này? Sao Vua Trời vinh hiển lại phải trốn chạy
một ông vua trần thế. Các thử thách làm cho đêm tối
càng đen hơn, càng dầy hơn, càng sâu hơn.
Tuy đêm có đen, tuy chân có mỏi, tuy lòng có xao xuyến
nhưng Thánh Giuse vẫn bước đi. Tuy thử thách
có nặng nề, Thánh Giuse vẫn chiến đấu. Cha
Teilhard de Chardin nói: người chiến đấu giống
như người bơi lội ngoài biển ban đêm:
“Ban đêm, người bơi lội vùng vẫy trong làn
nước biển có chất lân tinh, làm ánh sáng loé lên chung
quanh mình”.
Thánh Giuse đã chiến đấu. Những chiến
đấu mạnh mẽ cũng làm loé lên chung quanh Ngài những
làn ánh sáng soi bước chân Ngài đi.
Đi trong đêm tối đức tin, Ngài có ngọn
lửa đức mến soi đường. Đêm đen
lắm, nhưng Ngài cứ yêu mến Chúa, cứ gắn bó với
Chúa, và cứ bước đi với Chúa.
Trong đêm tối im lặng. Ngài
đốt lên trong tâm hồn ngọn đèn thao thức, lắng
nghe, đón chờ. Niềm thao thức khiến tâm hồn
Ngài nhạy bén như một phím đàn mỏng. Lời Chúa
chỉ thoáng nhẹ như làn gió thoảng, phím đàn đã
rung lên. Ý Chúa chỉ mờ ảo trong giấc mơ, Ngài
đã đọc được và mau mắn thi hành.
Trong đêm tối lãng quên, Ngài có
đèn khiêm nhường dẫn lối. Khiêm nhường
chìm vào quên lãng. Khiêm nhường phục vụ, khiêm nhường
sâu thẳm. Ngài có cùng tâm tình như Thánh Gioan Tẩy Giả:
“Ngài phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ đi”.
Trong đêm tối thử thách, Ngài thắp
lên ngọn đèn tin yêu phó thác. Tin vững vàng vào Lời
Chúa. Hoàn toàn phó thác cho Chúa. Để Chúa dẫn đường
qua đêm đen mù mịt.
Lạy Thánh Giuse, con cũng đang
đi trong đêm đen. Xin hãy thắp lên trong con những
ngọn đèn của Thánh Cả, soi đường cho con
đi đến nơi bình an.