Google Search
Local Search
|
|
Bổ nhiệm Giám mục Giáo phận Thái Bình
|
Bổ nhiệm Giám mục phụ tá Tổng Giáo phận Saigon
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Lễ Đức Mẹ Mân Côi.
Xin mời nghe proshow "Lời Gọi Fatima" do Lm Lê Khắc Lâm thực hiện.
|
Xin chia sẻ cùng quí cha, thày và anh chị proshow "Danh Thánh Đức Maria" do Lm Lê Khắc Lâm thực hiện.
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
|
Thứ Sáu, Ngày 12 tháng 3-2010
|
Hoan
nghênh!
Bài Phúc Âm hôm nay nói về
dụ ngôn người con hoang đàng và người cha nhân
hậu đã hoan nghênh sự trở về của cậu. Một người cha có hai người con.
Người con trẻ hơn, đã không thể kiên
nhẫn chờ đợi cho đến khi cha mình qua đi
để chia gia tài. Anh nói, "Bố ơi, con muốn
nhận phần gia tài của con, và đi khỏi cái vùng quê
này." Người cha đã chia phần sản nghiệp
cho con theo lời cậu yêu cầu. Theo
lời Phúc Âm kể lại thì người con trẻ đã
thu hết tất cả những gì thuộc
về mình và trẩy đi nơi xa và ở đó ăn
chơi.
Sau cùng, cái
ngày tàn khốc đã đến với anh. Anh đã xài hết tiền và trở nên tồi
tàn. Anh đã cố gắng để tìm một công
việc là chăn heo, và bởi vì đói quá nên đã có lúc
anh muốn ăn những đồ
của heo. Không một ai giúp đỡ cho anh
một cái gì hết. Sau đó, Phúc Âm
kể lại cho chúng ta rằng anh đã được
đánh động từ trong nội tâm việc anh
phải làm. Anh suy nghĩ: "Tôi phải rời
bỏ chỗ này, và trở về với cha tôi, và thưa với
người rằng con đã phạm tội với
trời và với cha. Con không đáng được gọi
là con cha nữa." Và sau đó, anh đã
bỏ chốn tồi tàn đó và trở về với cha
mình.
Khi anh về
gần đến nhà, người cha đã chạy ra và hoan
nghênh đón tiếp anh, "Ông chạy đến, ôm
chầm lấy và hôn anh" (Lc 15:20).
Chú ý là không có chỗ nào
ghi lại là người cha đắn đo, và không
một sự hối hận nào ở trong trái tim của người cha, cho dù là
người con đã phá tài sản của mình. Người
cha đã quyết định không để cho một chút
sự nghi ngờ gì về người con ở trong tâm trí
của mình, tất cả đều được tha
thứ.
Chúa Giêsu đã cô
đơn trong bốn mươi ngày chay tịnh ở trong
sa mạc trước khi Ngài bắt
đầu sứ mệnh của Ngài. Chúa Giêsu đã cô
đơn trong vườn Giếtsimani buổi tối
trước khi đi chịu chết. Ngài đã không
ngừng van xin, "Cha ơi, Cha làm được mọi
sự, xin cất chén này xa con. Nhưng xin
đừng làm điều con muốn, mà làm điều Cha
muốn" (Mc 14:36). Chúa Giêsu đã cô đơn khi Ngài đang
bị treo trên cây thánh giá, "Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên
Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?" (Mc 15:34). Cho dù là
đi vào trong một cái chết cô đơn,
Chúa Giêsu vẫn tiếp tục ước muốn mạnh
mẽ sự hiện diện của Chúa Cha cùng sánh vai
cứu chuộc nhân loại.
Ước
muốn sánh bước với Chúa có lẽ là điều
mà chúng ta ít khi để ở trong thời khoá biểu ngày
sống của mình. Ước muốn có sự
hiện diện của Thiên Chúa là con đường
dẫn đến sự sống, bởi vì sự khao khát
đó sẽ giải hoà ta với con người và rồi
dẫn chúng ta đến gần Thiên Chúa!
Một
vị linh mục có tài năng về âm nhạc chia sẻ
về một lần ngài đi viếng viện
dưỡng lão như sau. Sau khi chơi đàn guitar và
hát cho những người già nghe, ngài đã đến và
bắt tay từng người. Một
người đàn bà già đã bắt tay
ngài và nói với ngài hãy trở lại trong vòng hai tuần
lễ vào cũng giờ này. "Tại sao
vậy?" vị linh mục hỏi. "Đó
là bởi vì hôm đó là birthday thứ 100 của tôi," bà
trả lời. Vị linh mục đó
bị cảm kích hỏi lại, "Điều gì đã
được ban tặng trong suốt cuộc đời
lâu dài của bà?" "À, thì tôi đã
cưới được một người chồng
tốt, ông ấy đã ra đi, và tôi còn có những
người con ngoan thảo, họ cũng đã ra đi.
Đó là cuộc sống hạnh phúc mà tôi
đã có. Bây giờ tôi có một cuộc
sống như thế này." Sau đó, bà ấy
đã mở rộng cánh tay ra như
muốn ôm lấy tất cả mọi người. Bây giờ, mỗi khi tôi gặp trắc trở khó
khăn, hoặc cô đơn lặng lẽ, tôi đều
mở rộng cánh tay và đón nhận những điều
mình đang có."
Cho dù chúng ta có ở trong
một chỗ tạm trú cho những người vô gia
cư hoặc ở trong viện dưỡng lão, hoặc
ở một nơi thờ phượng, hoặc là một
dịp gia đình tụ họp, bất kỳ ở
chỗ nào, chúng ta cũng hãy mở rộng cánh tay hân hoan
nghênh đón những gì mình có và ôm lấy nó. Điều
chúng ta phải làm hôm nay không phải là tách xa, nhưng là
giải hoà.
Bạn hãy
luôn luôn là người tha thứ trước. Đừng chờ đợi để người
khác đến xin lỗi bạn. Bởi
vì, do sự tha thứ, bạn sẽ trở thành sư
phụ của định mệnh, một người
trang điểm cho cuộc sống, một người làm
phép lạ.
|
|
Tin/Bài mới
Tin/Bài cùng ngày
Tin/Bài khác
|
|