Chiến đấu với cám dỗ
Chúng ta đã từng thấy có một số cột
mốc lớn trong cuộc đời Chúa Giêsu, và đây là
cột mốc lớn hơn hết. Trong Đền Thờ, khi
được mười hai tuổi, Ngài đã nhận thức
rằng Thiên Chúa là Cha Người theo một
ý nghĩa đặc biệt. Khi Gioan xuất hiện, Ngài cảm
kích giờ của Ngài đã điểm, trong lễ rửa
Thiên Chúa đã tỏ ra việc chuẩn y. Bây giờ Chúa
Giêsu sắp bắt đầu chiến dịch của Ngài.
Muốn bắt đầu một chiến dịch,
người ta phải chọn nhưng phương sách sẽ
dùng. Câu chuyện cám dỗ cho chúng ta thấy Chúa Giêsu
đã dứt khoát chọn lựa phương cách Ngài sẽ
sử dụng để đem con người trở về
cùng Thiên Chúa. Nó cho ta thấy Chúa Giêsu từ bỏ con
đường vinh quang quyền thế, chấp nhận
con đường thập giá khổ đau. Trước
khi đi vào chi tiết câu chuyện, có hai điểm cần
lưu ý:
1.
Đây là một câu chuyện thánh, vì nó không thể
phát xuất từ bất cứ một nguồn nào khác
ngoài chính Chúa Giêsu. Vào một lúc nào đó, có lẽ chính Chúa
Giêsu đã thuật lại cho các môn đệ về kinh
nghiệm sâu thẳm đó của linh hồn Ngài.
2.
Cũng vào dịp này hẳn Ngài đã ý thức
được những quyền năng đặc biệt
của Ngài. Những cám dỗ đó chỉ có thể xảy
đến cho một người có đủ quyền
năng làm những sự lạ lùng. Chúng ta không bị cám dỗ
khiến đá thành bánh hoặc nhảy từ nóc Đền
Thờ, vì lẽ rất đơn giản là chúng ta không thể
nào thực hiện được những việc như
vậy. Các cám dỗ đó chỉ có thể xảy đến
cho ai có sẵn quyền năng độc nhất và phải
quyết định cách thức sử dụng quyền
năng đó.
Trước
hết chúng ta thử hình dung khung cảnh đó, khung cảnh
của sa mạc hoang vu. Phần
đất có người ở của xứ Giuđê là
vùng cao nguyên trung tâm cái xương sống cho miền Nam đất
Paléttin. Từ
đó ra Biển Chết có một vùng sa mạc ghê rợn,
chiều dài 56 cây số và rộng 24 cây số, có tên là sa mạc
Jehsimmon, nghĩa là “sự tàn phá”. Các núi đồi
như những đống cát bụi, những đá vôi
trông như phồng lên và tróc ra, những tảng đá lớn
trơ trọi gồ ghề, mặt đất kêu rền
dưới vó ngựa. Nắng ở đó nóng như
một lò lửa mênh mông, và có một sườn núi dốc
dựng đứng cao khoảng 400 mét, đổ xuống
tận Biển Chết. Chính tại đó, nơi hoang tàn
ghê gớm đó, Chúa Giêsu chịu cám dỗ.
Không nên
nghĩ rằng ba đợt cám dỗ đó đã diễn
ra theo trình tự và lớp lang như một
tấn tuồng. Chúng ta phải nhớ rằng
Chúa Giêsu tự ý lui vào nơi vắng vẻ đó và suốt
bốn mươi ngày Ngài vật lộn với vấn
đề làm thế nào để chinh phục nhân loại
về với Thiên Chúa. Đó là một trận chiến
lâu dài và là một cuộc chiến không ngưng nghỉ cho
tới cây thập giá, và câu chuyện này chấm dứt với
lời tuyên bố của ma quỷ “tạm” lìa bỏ Ngài.
1. Cám dỗ thứ nhất khiến
đá thành bánh.
Vùng này
không phải là một sa mạc cát, khắp
đó đây rải rác những hòn đá vôi rất giống
những ổ bánh mì nhỏ. Ma quỷ nói với Chúa Giêsu rằng:
“Nếu ông muốn dân chúng theo ông thì ông
hãy dùng quyền năng lạ lùng để ban cho họ những
nhu cầu vật chất đi”. Ma quỷ xui Chúa Giêsu nên
đút lót dân chúng để họ theo Ngài, Ngài trả lời
bằng một câu trích ở Đệ nhị luật 8,3, Ngài nói: “Người ta không bao giờ tìm
được sự sống trong của cải vật chất”.
Nhiệm vụ của Kitô giáo không phải là
tạo ra những tình trạng mới, mặc dầu uy tín
và tiếng nói của Hội Thánh phải hỗ trợ cho
mọi cố gắng cải thiện đời sống
con người. Nhiệm vụ của Hội Thánh là
kiến tạo con người mới. Và khi đã có con
người mới hẳn sẽ phát sinh các tình trạng mới.
2. Trong chước cám dỗ
thứ nhì, Chúa Giêsu thấy mình đứng trên một đỉnh
núi cao, từ đó mắt Ngài có thể thấy được
tất cả các nước văn minh.
Ma quỷ
nói: “Hãy thờ lạy ta thì tất cả sẽ là của
ngươi”. Đó là một chước cám dỗ
để thoả hiệp, để hoà đồng.
Ma quỷ nói: “Ta đã nắm được dân chúng trong tay ta rồi, ngươi chớ nên đặt
tiêu chuẩn của ngươi quá cao. Hãy ký kết một
thoả hiệp với ta, chỉ cần hoà đồng
thích nghi một chút với điều ác thôi thì loài người
sẽ theo ngươi” Chúa Giêsu trả lời:
“Thiên Chúa là Thiên Chúa, phải là phải, trái là trái. Trong cuộc tranh chiến với tội ác không thể
có thoả hiệp”. Một lần nữa Chúa Giêsu lại
trích dẫn Đệ nhị luật 6,13.10,20.
Một sự cám dỗ thường dễ
vướng phải là việc tìm cách chinh phục lòng
người bằng cách thoả hiệp với các tiêu chuẩn
của đời này. Có người phát
biểu rất đúng rằng khuynh hướng của thế
gian là nhìn mọi sự trong màu sắc mơ hồ không rõ rệt,
nhưng Kitô hữu phải nhìn mọi sự cách trắng
ra trắng, đen ra đen. Carlyle nói: “Kitô hữu phải
nóng cháy trong niềm tin vào sự vô cùng xinh đẹp của
sự thánh khiết và vô cùng xấu xa của tội lội”.
3. Trong cơn cám dỗ thứ
ba, Chúa Giêsu thấy mình đứng ở nóc Đền Thờ
là chỗ cổng Salômôn và cổng vua giáp nhau.
Chỗ
này cao 1.500 mét, dốc thẳng xuống thung lũng Kêdron bên
dưới. Đây là chước cám dỗ muốn
khích động dân chúng. Chúa Giêsu phán: “Không,
ngươi không được quyền thử nghiệm
quyền năng Thiên Chúa” (Đnl 6,16) Chúa
Giêsu hiểu rằng nếu Ngài làm theo ma quỷ thì dân chúng
sẽ phải sửng sốt thán phục Ngài, và chắc chắn
ảnh hưởng đó không lâu bền được.
Con đường phục vụ và chịu khó dẫn
đến thập giá là con đường rất khó
đi, nhưng sau thập giá sẽ có vinh quang của mão triều
thiên.
“Chúa trở
nên giống như ta, là anh em Ngài, về mọi
phương diện, để làm Thầy Thượng Tế
nhân từ, trung thực trước mặt Thiên Chúa, chuộc
tội cho mọi người. Vì Chúa từng chịu khổ
khi đương đầu với các cơn cám dỗ,
nên Ngài có thể giải cứu những người
đang bị màng lưới cám dỗ vây bọc” (Dt 3,17-18). Suy nghĩ về điểm này, thánh
Gioan Viannay phấn khởi kêu lên: “Chúng ta hạnh phúc thay!
May mắn thay cho chúng ta có Thiên Chúa làm gương mẫu! Chúng ta nghèo khổ ư? Chúng ta
có một Thiên Chúa sinh ra trong chuồng bò, nằm trong máng cỏ.
Chúng ta bị khinh chê ư? Chúng
ta có một Thiên Chúa đi trước chúng ta về điểm
đó, Ngài đã từng bị đội mão gai, quấn áo
đỏ để coi như một tên điên khùng. Chúng ta bị đối xử tồi tệ và
đánh đập tàn nhẫn ư? Chúng
ta có một Thiên Chúa, đứng trước ta, mình đầy
vết thương, chết giữa những khổ hình mà
ta không thể tưởng tượng ra. Chúng ta chịu bách hại sao? Này, sao mà dám phàn
nàn khi ta có một Chúa chịu chết vì tay
các lý hình. Cuối cùng, chúng ta đau khổ vì
bị cám dỗ sao? Chúng ta có một Chúa Cứu Thế
đáng yêu cũng bị ma quỷ cám dỗ, hai lần bị
các thần dữ mang đi này, và trong tất cả các khổ
đau, quyến rũ và cám dỗ mà chúng ta gặp phải,
chúng ta luôn có Chúa đi trước chúng ta, bảo đảm
cho chúng ta toàn thắng miễn là chúng ta muốn thật”
(Curé d’Ars).
Như
thế Chúa dạy không ai tránh khỏi cám dỗ, Chúa chỉ
cách thắng vượt, khuyến khích ta tin cậy vào lòng
thương xót, vì chính Ngài cũng bị cám dỗ như
ta.