BÀ GÓA NGHÈO ĐÃ
BỎ THÙNG NHIỀU
HƠN MỌI NGƯỜI
Bé Tô-ma
(Thomas Carlyle) sáu tuổi
ở nhà một mình, bỗng thấy một cụ già gõ
cửa ăn
xin. Xúc động vì
lời van nài của cụ hành khất. Tô-ma đem con heo đất đập ra và đổ hết tiền cắc cho cụ
già. Cụ run rung xòe tay đón nhận, và rơm rớm
nước mắt cám ơn. Về
sau Tô-ma trở nên một
nhà văn nổi tiếng của nước Anh, có lần
ông kể lại câu chuyện
nhỏ này và nói: Chưa
bao giờ tôi cảm thấy
sung sướng như
lần đó.
Khi chúng ta chia sẻ cho
người khác, nhất là khi
chia sẻ cho người nghèo, chúng ta
sẽ cảm thấy vui. Đặc biệt là khi
sự chia sẻ đòi chúng ta cố
gắng nhiều, chắc chắn chúng ta càng
cảm thấy vui hơn. Và niềm vui đó chính là
phần thưởng
Chúa ban. Vì Chúa không bao
giờ bỏ quên những cử chỉ bác ái của
chúng ta dù nhỏ bé
đến đâu chăng nữa.
Tin Mừng kể chuyện Chúa Giêsu ngồi
trước thùng tiền của Đền Thờ coi người ta dâng cúng.
Bao nhiêu người giàu có bỏ những
đồng tiền lớn, nhưng Chúa bảo các môn đệ:
Người dân cúng nhiều nhất là bà
góa nghèo bỏ vào thùng
hai xu nhỏ.
Những người khác
quyên góp phần dư thừa, còn bà góa nghèo
đã dâng cúng cả số
tiền nuôi sống bà.
Chúng ta
đã biết Thiên Chúa nhìn
nơi tâm hồn chư
không như con người chỉ nhìn vào hiện
tượng bên ngoài. Một quà tặng
quý không phải chỉ ở trị giá món
quà, mà còn
ở tấm lòng của người tặng quà nữa. Người ta không thể che mắt
Chúa, Chúa nhìn thấu mọi két sắt,
và tài khoản
ngân hàng. Chúa biết những toan tính trong
tâm tư và quý trọng
việc chia sẻ ngay những
thứ cần thiết cho cuộc sống mỗi người.
Nếu chỉ quan tâm tới những
con số thì chúng ta thấy
nhiều hiện tượng cay đắng.
Mức sống trên thế giới còn bao nhiêu chênh
lệch, một đồng ở chỗ
này hoàn toàn khác với
một đồng
ở chỗ kia. Số tiền một nhà giàu xài
cho một bữa ăn ở khách sạn, đủ nuôi một gia đình
nghèo cả tháng, chưa kể đồng tiền của nước này so với nước kia. Con người
còn thấy được chuyện
đó, huống chi Thiên Chúa, Đấng
nhìn thấu lòng người. Đối lập với sự dâng cúng của
những người
nghèo là thói keo kiệt
của các luật sĩ và Biệt phái,
những người
chỉ hám danh, hám lợi
và thu
quén vào mình. Nếp sống của họ thiên về trình diễn, mũ áo xênh xang,
ăn trên ngồi trước, kinh kệ rậm
ran, dài dòng, nhưng thực chất lại vơ vét hưởng
thụ, bòn rút của người
nghèo đói góa bụa.
Câu chuyện
bà góa nghèo
này được kể ngay trước
khi Chúa Giêsu đi vào
cuộc thương
khó, đó cũng là một
dấu chỉ, Chúa Cứu Thế là Đấng
đã cống hiến tất cả cho chúng
ta, kể cả mạng sống của Người để làm giá cứu
chuộc nhân loại.
Chúa muốn chúng
ta bắt chước bà góa nghèo ấy.
Dù ở địa vị nào, chúng
ta cũng phải thờ Chúa trong tin yêu, chân thành
và quảng đại, tránh phô trương và trục lợi
cho cá nhân
hay phe nhóm của mình. Nên ghi nhớ
lời Chúa: “Khi chia sẻ
cho người nghèo khó, đừng
phô trương như quân giả
hình quen làm giữa hội đường
hay ngoài phố xá… để việc con chia sẻ âm thầm
kín đáo, được Cha, Đấng
thấu suốt những gì kín đáo sẽ
trả công cho con” (Mt 6,4).
Lạy Chúa, xin giúp
chúng con biết dâng hiến và trao tặng
với lòng quảng đại vì tin vào Cha trên trời luôn đoái nhìn chúng con.