Phục vụ cách không
ham lợi
Một lần nữa,
Chúa Giêsu tiên báo cuộc
Khổ nạn và sự Phục
sinh của Người. Về sự
Phục sinh, các môn đệ
dường như chẳng có ý niệm gì. Cuộc Khổ nạn là điều xa lạ nhất
đối với cách họ nghĩ
về Đấng Cứu thế. Chúa nhắc lại lời tiên báo lúc lên
đường đi
Giêrusalem. Lộ trình
Chúa chọn đi ngang qua xứ Galilêa. Chúa và các môn
đệ dừng chân ở Capharnaum. Các môn đệ hy vọng vào
một Đấng Cứu thế sẽ hiển trị ngay đời này. Họ bám quá chặt
vào hy vọng
đó, thậm trí dọc đường
tranh luận với nhau về vấn đề ngôi thứ bậc nhất trong Vương quốc họ mong đợi.
Lời tiên báo của
Chúa không thấm nhập họ được.
Các môn đệ không hiểu, có vẻ ương
gàn không chịu tìm hiểu. Thế giới tinh thần của họ cho rằng
Đấng Cứu thế sẽ ngự đến để phục hưng Vương quốc Israen, và họ tự
tìm một địa vị trong triều đại quang phục đó. Chúa hiểu biết họ. Người
tỏ ra khoan dung vì biết
rằng, sau khi Người sống lại, Chúa Thánh Thần
sẽ đến mở rộng tâm hồn các
môn đệ. Trong khi chờ đợi,
Chúa sẽ ban cho họ một
điều giáo huấn quan trọng bậc nhất. Dùng một bài học
cách trí, Chúa sắp dạy cho các
môn đệ phải suy tưởng thế nào để có thể sẵn
sàng nghênh tiếp Đức Kitô hiện thực.
Giáo huấn của Chúa dựa trên hai điểm:
a/ Muốn
được xứng
đáng Nước Trời, phải có tâm hồn
của kẻ phục vụ.
b/ Càng
khiêm hạ bao nhiêu, càng
là kẻ phục vụ xứng đáng bấy nhiêu.
1) Phải có tâm hồn
của kẻ phục vụ. Trong các xã hội
loài người, những chức vụ được ưa chuộng nhất là những
chức vụ đem lại trọng vọng, uy thế, vinh
dự, quyền lợi. Cách này hay cách khác,
về phương diện vật chất hay tinh thần, con người có khuynh hướng
tự đề cao bằng hoạt động, bằng địa vị, bằng
sự giúp đỡ người khác. Tất cả chúng
ta đều có một bản
tính ích kỷ sâu kín
khiến chúng ta thích tìm
những lời khen ngợi của người khác. Do đó, xảy ra những
xung đột vì hư danh,
tư lợi, ham thích được trọng nể. Các môn đệ không tránh được
thói thường đó.
Trước khi Chúa tự nguyện làm gương mẫu cho các
môn đệ, Người phán rằng điều quan trọng cho con người là phải xem
mình là kẻ
phục vụ anh em không
mang tư lợi. Đối với Cha, kẻ trên hết là tìm cách
đứng sau chót bằng đường lối vô tư, trong
sạch, bình thản, sẵn sàng phục vụ anh em.
2) Xuyên qua một bài học
cách trí, Chúa dạy các môn đệ
phải phục vụ như thế nào. Chúa lấy ví dụ
một em nhỏ. Thời đó trong xã
hội Do thái, đứa trẻ đứng sau chót ở bậc thang địa vị. Theo lời
giảng dạy của Chúa, kẻ nào vì
tự nhận là môn đệ
Đức Kitô, cho nên phục
vụ người có địa vị thấp kém nhất, ít được trọng vọng nhất giống như trẻ nhỏ, kẻ ấy nghênh đón chính Chúa Giêsu và
Cha Người là Thiên Chúa.
Ngoài tình quyến
luyến ra, đứa trẻ chẳng có gì để đền đáp kẻ phục vụ nó, đón
nhận nó bằng tấm lòng yêu quý
không vụ lợi. Kẻ nào tìm cách phục vụ như vậy, sẽ được Chúa hiện diện trong tâm hồn.
Một câu hỏi: Giữa những anh em đồng
đạo đang cùng với ta tìm cách
theo, và
phục vụ Đức Giêsu Kitô, chúng ta
chọn lấy vị trí nào?
|