CÒN GÌ NỮA?
Xuân về Xuân lại đi; mùa Hạ thế chỗ mùa Xuân; mùa Thu tiếp nối mùa Hạ… những cây cối to lớn, cành lá sum suê, đứng sừng sững, hiên ngang với cảnh vật chung quanh, với trời đất, gió sương và thời gian. Tưởng rằng chúng mãi tồn tại. Mùa đông đến, gió rét, tuyết rơi mỗi lúc một nhiều và mạnh dần. Một cành, hai cành, một cây, hai cây gẫy và chết. Cùng lúc, cũng có những cành nhỏ thôi, chúng uốn mình theo sức nặng của tuyết phủ trên nó, và nó tồn tại.
Dù sống ở đâu, chúng ta dễ nhận thấy điều đó. Rất nhiều cây to bị gẫy thân, lật gốc khi giông bão kéo đến. Nhưng cũng có nhiều cây nhỏ bé, thân hình mảnh mai, cao không quá hai thước tay, vậy mà khi giông bão kéo đến, gió chiều nào chúng ngả chiều đó. Gió càng lớn chúng càng ngả sát mặt đất. Hết gió bão, chúng vươn mình đứng dậy để chào đón một thời mới. Sau cơn mưa trời lại sáng. (The storm will soon be over)
Cách xử thế của người Á đông chúng ta thường lấy nhu thắng cương, nếu hai người đều nóng, đều gây hấn sẽ có đổ máu; còn một người nóng, người kia hiếu hoà, làm sao có hận thù, chiến tranh.
Thật chẳng sai khi Lão Tử hỏi sư phụ: "Thưa sư phụ, sắp qua đời, thầy có gì trăn trối không? Xin chỉ cho con bài học để sống ở đời? Sư phụ há miệng hỏi: con có thấy gì không?
- Thấy cái lưỡi, Lão Tử trả lời.
- Con còn thấy gì nữa không, sư phụ há miệng, hỏi Lão Tử?
- Thưa sư phụ: "răng thầy không còn".
- Sư phụ liền nói: bài học cho con đó. "Sống ở đời, cái gì mềm dẻo sẽ tồn tại…"
Đến đây tôi nhớ tới lời Chúa nói trong kinh thánh: hãy sống khôn ngoan như con rắn và hiền lành như chim bồ câu. Tôi hiểu rằng, phải sống hiền hoà, khéo léo, nhưng đầy cương nghị trong cuộc sống. Chúa còn nói thêm: muốn thành công, tiên vàn phải biết khiêm nhường.
- Khiêm nhường lắng nghe lời Chúa.
- Khiêm nhường học hỏi, tìm hiểu và sống lời Chúa.
- Khiêm nhường đón nhận hồng ân Thiên Chúa.
- Khiêm nhường đón nhận sứ điệp của Chúa được gởi đến qua các biến cố cuộc đời, những gian nan khốn khó, để đào luyện chính mình.
- Khiêm nhường đón nhận những thành công, thất bại; những bất toàn yếu đuối của nhân loại, của anh em, và của bản thân.
- Ai sống khiêm nhường là xây nhà trên nền đá tảng vững chắc.
- Ai sống khiêm nhường, chỉ tiến chứ không lùi.
Một bạn tù tâm sự: "từ nay mình chỉ tiến chứ không lùi". Thật không sai, xuống tới đất rồi còn gì để xuống nữa.
Khi tìm hiểu tâm lý chiều sâu, cũng dễ nhận ra thôi, cứ ngồi, nằm hẳn xuống đất thì té sao nổi.
Nhìn lại bản thân, mình phải tạ ơn Chúa vì những ơn lành Chúa ban cho. Nhưng tôi cũng hãnh diện cho những kết quả, những thành công qua những nỗ lực, cố gắng của mình trong suốt chuỗi tháng ngày qua. Tôi cho mình là vững chắc và kiêu hãnh đứng thẳng người, ngẩng đầu lên với đời. Nhưng Chúa cẩn thận dặn tôi rằng:
- Ngươi tưởng ngươi đang đứng vững ư? Coi chừng té ! Ngươi đang xây nhà trên cát đó.
- Ngươi tưởng ngươi tài giỏi, giàu có, đạo đức, có lòng yêu thương anh em ư? Coi chừng ngươi trở thành người kiêu căng tự mãn…Ngươi chỉ yêu cái tôi của mình mà thôi.
Tôi liền thưa cùng Người: lạy Chúa, Chúa biết con yếu đuối, con chỉ có thế để dâng cho Chúa thôi.
Chúa gật đầu, mỉm cười, nói tiếp…
Với con, hãy can đảm lên, can đảm bắt đầu. Và...quan trọng là khả năng để biết cách bắt đầu.
Trong con,
Hãy tin tưởng trong khiêm tốn
Hãy lắng nghe cách chân thành
Hãy hành động cách khôn ngoan
Hãy dấn thân cách trọn vẹn
Thanh Thanh
|