Bài 16: Với Thiên Chúa, Không Có Quá Khứ Hay Tương Lai
§ Kim Hà
Trích trong tác phẩm The Holy Souls, của Lm Alessio Parente Kim Hà dịch thuật
Vào cuối năm 1949, một vị bác sĩ quen thân với cha Padre Pio nhận được lá thư của một bà mẹ có con gái đau nặng. Bà mẹ xin cha Padre Pio cầu nguyện cho con gái của bà sớm bình phục. Vị bác sĩ thông cảm nỗi lòng người mẹ nên ông vội đi tìm cha Pio. Ông nói:
-Thưa cha Pio, con có môt lá thư mà người ta xin cha cầu nguyện. Con đọc thư cho cha nhé?
Cha Pio đáp:
-Bác sĩ có thể đọc cho tôi sau được không? Bây giờ tôi rất bận.
Tuy nhiên, lá thư ấy không được đọc sớm. Vì chỉ vài tiếng đồng hồ sau, vị bác sĩ phải rời San Giovanni Rotondo bởi có chuyện gấp trong gia đình. Khi trở lại, vị bác sĩ thấy lá thư ấy vẫn còn nằm trên chiếc bàn của phòng giải phẫu. Ông tự nhủ:
-Tội nghiệp cho bà mẹ này, tôi phải nói chuyện cho cha Pio vào tối nay thôi!
Thế là chiều hôm đó, vị bác sĩ vào phòng của cha Pio và đọc thư cho cha nghe. Đọc xong, ông ta hỏi cha Pio:
-Thưa cha, bây giờ con phải nói thế nào đây?
Cha Pio đáp:
-Hãy nói: “Xin vâng!”
-Cha nói cái gì?
-Tôi nói: “Hãy xin vâng!”
Lúc ấy, cô bé bịnh nhân đang đứng trước ngưỡng cửa của tử thần, vị bác sĩ biết rằng thời gian đã trôi qua từ lâu, có lẽ chậm mất rồi, nếu có cầu nguyện bây giờ thì cũng vô ích thôi. Nhưng cha Pio hiểu ông ta nghĩ gì nên cha nói tiếp:
-Có lẽ ông không hiểu rằng: bây giờ, tôi có thể cầu nguyện cho ông cố nội tôi có một cái chết hạnh phúc.
-Nhưng ông cố nội của cha đã chết từ nhiều năm về trước rồi mà!
-Tôi biết chứ, nhưng bây giờ, tôi vẫn có thể cầu nguyện cho ông cố nội tôi chết trong hạnh phúc. Để tôi giải thích cho ông rõ hơn. Ví dụ ông và tôi cùng chết, qua sự may mắn, và qua lòng thương xót của Thiên Chúa nhân từ, chúng ta phải đền tội trong luyện ngục 100 năm. Trong những năm này, không ai còn nhớ đến chúng ta để mà xin Thánh lễ cầu nguyện cho chúng ta hay đọc kinh đền tội cho ta. Ai cũng nghĩ rằng cha Padre Pio và ông bác sĩ đã chết lâu lắm rồi, họ đã xin lễ cho chúng ta rồi. Nhưng đối với Thiên Chúa thì quá khứ và tương lai không hiện hữu. Tất cả đều là hiện tại vĩnh cửu. Các lời cầu nguyện được nhậm lời. Vậy tôi xin lập lại, bây giờ tôi vẫn có thể cầu nguyện cho cái chết hạnh phúc của ông cố nội tôi!
Câu chuyện ngừng lại ở đó, rồi vị bác sĩ ra về. Đến nhà, vợ bác sĩ trao cho chồng một lá thư khác của bà mẹ cô bé bị bịnh. Bà cám ơn bác sĩ và cha Padre Pio vì con bà đã có dấu hiệu bình phục.
Hôm sau, bác sĩ lại đưa lá thư cho cha Padre Pio, cha mỉm cười:
- Hãy xin vâng nhé. Ông tưởng Thiên Chúa cần đến các thủ tục hành chánh như loài người ư? Chẳng lẽ người ta cần phải viết thư trên giấy để nhờ cha Pio xin ơn Chúa sao?
Trên đây quả thật là một câu chuyện làm cho mọi người phấn chấn tinh thần. Môt điều quan trọng là chúng ta cần phải luôn cầu nguyện cho các linh hồn ở luyện ngục, cho dù họ đã chết rất lâu rồi, bởi vì với Thiên Chúa sẽ không có quá khứ hay tương lai, mà tất cả chỉ là hiện tại vĩnh cửu mà thôi.
|