Những sự thật phũ phàng VietCatholic News (Thứ Bảy 06/09/2008 22:04)
Tối nay tôi đến Thái Hà cầu nguyện mà lòng không khỏi băn khoăn, day dứt. Không day dứt sao được khi người ta dùng đủ mọi hình thức ma quái, tồi tệ để chèn ép những người giáo dân hiền lành, vô tội.
Giáo dân từ ở những nơi xa muốn về Thái Hà cầu nguyện thì phải trải qua nhiều “cửa ải”, với đủ hình thức kiểm tra, rà soát. Tại các tỉnh miền Bắc, hầu như mọi người công giáo đều bị răn đe, ngăn cản khi có ý định đi cầu nguyện ở Thái Hà. Mà nếu ai vẫn “cố tình đi” thì ngay lập tức có những lực lượng ngầm bám theo họ.
Tại giáo xứ Thái Hà và các giáo xứ lân cận trong thành phố Hà Nội, giáo dân vẫn chịu đủ mọi hình thức chèn ép. Nếu người nào đang làm việc trong các cơ quan nhà nước, đã bị nhắc nhở một hai lần mà vẫn đến linh địa cầu nguyện, thì người đó mất việc như chơi. Thực tế, tối nay tôi đã được gặp gỡ và trò chuyện với ba người (một nam, hai nữ) bị đuổi việc chỉ vì đã đi cầu nguyện ở Thái Hà. Những giáo dân ngoại tỉnh đang kiếm sống ở Hà Nội cũng bị đe dọa không cho đăng ký tạm trú nếu vẫn “cố tình” đến Thái Hà cầu nguyện.
Ngay cả các em học sinh công giáo khi đi học cũng bị khủng bố, đe dọa. Một trường học đã may áo đồng phục cho các em học sinh công giáo với ký hiệu riêng. Ở một trường khác, các em bị gọi đứng lên trước lớp để các bạn khác biết rõ mặt và sau đó là những trò trêu chọc, đàm tiếu. Ở một số trường khác nữa, các em bị các thầy cô hỏi cung: “Em có thường xuyên đi cầu nguyện ở Thái Hà không?” “Bố mẹ em có đi cầu nguyện và có phá tường của nhà nước không?”… Sau những chất vấn, các em được khuyên can đủ điều. Hỡi ôi, quyền tự do tín ngưỡng của người dân là thế đấy!
Khi viết ra những sự thật phủ phàng này, tôi đã phải đắn đo rất nhiều. Đắn đo vì có lẽ nhiều người không thể tin nổi. Đắn đo cũng vì có thể tôi vô tình làm cho vết thương lòng của những người trong cuộc thêm sâu thẳm và tiếp tục rỉ máu. Thiên Ân
|