Quảng đại và tự do –
Lm. Giuse Phạm Thanh Liêm
Người
nghèo thường quảng đại và sẵn sàng quên mình
để giúp đỡ người khác. Họ tự do
với bạc tiền danh lợi, nên có thể tin vào con
người và sẵn sàng yêu thương phục vụ
hơn.
Hãy coi
chừng
Chúa
Yêsu nói với mọi người: “hãy coi chừng”
những ông kinh sư, họ thích mặc áo thụng xúng xính
khác người, thích được chào hỏi, thích
ngồi chỗ nhất, nhưng lại “nuốt” hết
tài sản của các bà góa, lại còn giả bộ đọc
kinh lâu giờ.
Không
phải chỉ những ông kinh sư thời Đức Giêsu
thích rồi làm như vậy, mà con người ngày nay
cũng vậy nữa: cũng tham của người, ham
danh hám lợi, và hay giả bộ “đạo đức”.
Nếu đạo đức thật, mà người ta
thấy thì cũng tốt vì làm gương sáng; còn nếu
không đạo đức mà lại làm như thể
đạo đức, là giả hình. Hãy coi
chừng.
Nếu ai thích khen, người đó có
thể bị điều khiển bằng lời khen;
nếu ai tham của, người đó có thể bị mua
chuộc bằng tiền của. Người đó đang
bị nô lệ, bị sai khiến bởi tiền bạc
danh vọng chức quyền. Người đó
tưởng họ đang tự do,
nhưng thực sự họ đang nô lệ và bị
điều khiển mà họ không biết. Hãy
coi chừng.
Nếu
bạn không nô lệ những điều đó, thì hạnh
phúc biết bao!
Người
nghèo quảng đại
Tiên tri Elia trên đường lánh
nạn đã được Chúa truyền đến
sống nhờ một bà goá nghèo. Cũng có thể nói bà goá nghèo và con bà
sống nhờ tiên tri, vì chính nhờ tiên tri mà hũ bột
không cạn và hũ dầu không vơi. Đúng
hơn Thiên Chúa thương cả tiên tri lẫn bà goá nghèo
nên đã nuôi sống tất cả.
Bà
goá chỉ còn một nhúm bột và một chút dầu,
lượm củi làm cái bánh cuối cùng để “ăn
rồi chết”, thế mà bà vẫn tin lời tiên tri, làm
cho ông một cái bánh trước khi làm cho con bà và chính bà. Cách hành xử của bà goá này rất đẹp.
Tôi có đơn sơ tin người và sẵn sàng giúp
người như bà goá nghèo này không? Thiên Chúa qúa tuyệt.
Bà goá trong Tin Mừng được
Đức Giêsu khen là quảng đại, dám dâng cúng
tất cả những gì mình có. Có người nói rằng: “vì bà goá chỉ có mấy
xu nên dễ dàng để dâng cúng tất cả, còn nếu
bà goá này thật giầu thì chắc bà chẳng dám bỏ
tất cả đâu”! Cũng có thể như
vậy, nhưng “những người quảng đại”
thường nghèo; có lẽ họ “hay cho” nên mới không
giầu. Bà goá đó không giầu
được vì bà luôn cho tất cả, dù khi bà có hai xu hay
có nhiều hơn hai xu, có lẽ chưa khi nào bà giữ cho
mình được mười đồng vì bà vẫn cho
những gì bà có. Thiên Chúa cũng cho con người
tất cả, ngay cả điều qúy nhất là Chúa Con và
Thánh Thần.
Những
người “ham tiền” thường ky
cóp và không bỏ ra ngay cả một xu!
Người
nghèo dễ tự do để chọn theo
Thiên Chúa hơn
Có mấy người hiểu
được hạnh phúc của người nghèo? Có mấy người hiểu
được người nghèo tự do đến
mức nào? Trong cuộc sống, bao nhiêu quyết
định bị chi phối bởi sợ người này
hay không dám làm mất lòng người kia,
sợ người khác hiểu lầm mình, sợ
người khác không còn đánh giá mình cao nữa, sợ
người khác biết sự thật về mình. Vì sợ
nên không được tự do.
Xin
Chúa cho con nghèo, để con không còn gì để phải
sợ, để con chỉ còn biết sống theo Chúa theo sự thật, để chỉ
bị tình yêu thương chi phối mà thôi.
Câu hỏi gợi ý chia sẻ:
1. Xin bạn kể nỗi
sướng điều khổ của người
giầu?
2. Xin bạn liệt kê
điều cực và cái hay của người nghèo?
3. Bạn thường bị nô
lệ bởi điều gì nhất khi quyết
định? Làm sao để quyết định tự do?
|