Những
tấm lòng vàng.
(Trích trong
‘Niềm Vui Chia Sẻ’)
Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ,
người đã đưa Đế Quốc Mỹ can
thiệp vào Thế Chiến Thứ Nhất, là người
rất trân trọng đối với những kỷ
niệm nhỏ.
Một lần kia
Tổng Thống và phu nhân cùng nhiều nhân vật cấp
cao trong chính phủ dừng lại tại một thành
phố thuộc tiểu bang Montana. Cảnh
sát làm hàng rào không cho bất cứ ai đến gần
vị Tổng Thống. Thế nhưng không hiểu làm
thế nào mà có hai cậu bé đã chui lọt hàng rào cảnh
sát để đến gần chỗ ngồi của
Tổng Thống. Hai cậu bé ngắm nhìn một cách say
sưa vị nguyên thủ quốc gia của mình. Một
cậu bé đã tặng cho ông lá cờ nhỏ bé của
nước Mỹ mà cậu đang cầm trong tay. Cảnh sát cố tình ngăn chặn
cậu bé, nhưng bà Wilson đã
đưa tay đón lấy lá cờ và
vẫy tay chào cám ơn em một cách nhiệt tình. Cậu bé
kia thấy buồn thiu, vì em không có gì
để dâng lên tặng Tổng Thống. Em cố
gắng mò mãi trong túi quần và cuối cùng lôi ra
được một đồng xu nhỏ. Em cố
gắng vượt qua mọi chướng ngại
để chạy đến trao cho Tổng Thống. Em
sung sướng vô cùng vì chính Tổng Thống Wilson là
người chìa tay ra để đón
nhận món quà của em với tất cả trang
trọng...
Năm năm sau, Tổng Thống Wilson
qua đời, bà Wilson xếp
lại các đồ dùng quen thuộc của chồng.
Mở chiếc ví của ông, bà thấy một bọc
giấy giữ gìn cẩn thận. Tháo chiếc bọc
giấy, bà nhận được ngay tức khắc
đồng xu nhỏ mà cậu bé đã tặng cho chồng
bà cách đây 5 năm. Ông Wilson quý đồng xu nhỏ
ấy đến độ đi đâu ông cũng mang nó theo.
Thưa
anh chị em,
Thiên Chúa cũng đối xử
với chúng ta như thế. Ngài giàu có biết bao, nhưng những
đồng xu nhỏ mà chúng ta trao tặng cho Ngài, Thiên Chúa
đón nhận và cất giữ như báu vật.
Một Thiên Chúa giàu sang dường như không ưa thích
của cải dư dật của chúng ta bằng những
đồng xu nhỏ của lòng thành, sự quảng
đại, những âm thầm hy sinh phục vụ quên mình
của chúng ta. Đức Giêsu đã cho chúng ta thấy
được cái nhìn trang trọng của Chúa đối
với lòng thành của con người.
Tin
Mừng hôm nay kể lại, lần kia,
Đức Giêsu vào Đền Thờ và quan sát những
người đang dâng cúng tiền của. Ai
ai cũng bỏ tiền vào thùng tiền. Chợt có người đàn bà góa nọ chỉ
bỏ có một đồng xu nhỏ. Thế mà
Đức Giêsu đã tuyên bố: “Người đàn bà này
đã dâng cúng nhiều hơn ai hết, bởi vì trong khi
mọi người bố thí những gì dư thừa
của mình, người đàn bà nghèo này dâng tất cả
những gì bà có để sống qua ngày”.
Anh
chị em thân mến,
Thiên Chúa luôn trân trọng và quí mến
tất cả những gì chúng ta dâng tặng cho Ngài. Những lễ vật càng đơn
sơ nhỏ bé dưới mắt người đời
thì lại càng có giá trị trước mặt Thiên Chúa. Chỉ có Chúa mới thấy được giá
trị của những âm thầm đau khổ, của
những hy sinh quên mình từng ngày, của những việc
làm vô danh.
Một
đứa bé vẫn có thể trao tặng cho người
khác một quà tặng quí giá, quí giá không phải ở giá
trị của món quà, mà ở giá trị của tấm lòng
ngưỡng mộ, yêu mến. Nghĩa
cử yêu thương, cảm thông thật có giá trị
hơn tặng vật. “Cách cho quí hơn
của cho”.
Trong
một tháng cứu trợ đồng bào bị lũ lụt ở các tỉnh Đồng
Bằng Sông Cửu Long, nhân dân thành phố ta đã đóng
góp hơn 6 tỷ đồng (?)... Có những em bé nhịn ăn quà, những cậu học sinh
đập con heo đất đã dành dụm để chia
sẻ những nỗi đau thương của
đồng bào ruột thịt. Đó là
những người đã đóng góp nhiều hơn
hết, vì đó là những tấm lòng vàng hơn là
những đồng tiền vàng.
Thưa
anh chị em,
Thiên Chúa kêu gọi lòng yêu mến
quảng đại của chúng ta. Nhưng Thiên Chúa lại cao sang tuyệt
đối. Ngài là chủ tể mọi loài
mọi vật. Mọi sự chúng ta có
đều bởi Chúa và thuộc về Chúa. Vì
thế, chúng ta có gì đáng để dâng Chúa đâu! Chúng ta
quá bé bỏng, nghèo nàn trước Thiên Chúa cao sang. Chúng ta có
thể nghèo tiền của, thiếu thốn nhiều
thứ, nhưng không ai trong chúng ta có thể sống mà không
có trái tim với những khả năng
yêu thương. Đó là cốt lõi, là cái làm
cho chúng nên giá trị trước mặt Thiên Chúa và xứng
đáng sống trong cộng đồng nhân loại. Lễ dâng của chúng ta chỉ đáng Chúa
chấp nhận khi nói lên lòng mến và là chính lòng mến
của chúng ta.
Ở
bài đọc 1, bà góa ở Sarepta cũng đã dâng cho Ngôn
Sứ Êlia một chút còn sót lại trong hũ, là khẩu
phần cuối cùng của bà và đứa con côi cút của
bà. Đối với bà, trong lúc cả
nước đói kém và nắng hạn, thì một chút
bột này là cả một tài sản đắt giá có
thể cứu được mạng sống của bà và
con bà. Thế nhưng bà đã nhường lại
khẩu phần cuối cùng của mẹ con bà cho Ngôn
Sứ Êlia ăn trước. Và Chúa
đã trả ơn bà bằng cách cho hũ bột và bình
dầu ăn của bà không bao giờ
vơi cạn cho đến khi trời hết hạn và
mưa lại đổ xuống. Lòng
quảng đại dâng hiến sẽ được Thiên
Chúa đền bù gấp bội.
Ước
gì mẫu gương những tấm lòng vàng và nhất là
món quà lớn nhất mà Chúa Cha ban tặng cho chúng ta trong
Đức Giêsu Kitô, Người Con Chí Ái của Ngài, giúp
chúng ta được thêm can đảm và quảng
đại theo gương Chúa Giêsu và cùng với Chúa Giêsu
không ngừng dâng lên Thiên Chúa và trao tặng mọi
người của lễ tình yêu cao đẹp nhất
của chúng ta.
|