VUI
BUỒN THÁNG BẢY
Có
phải con người bị hacker đã cài
đặt mặc định phần mềm gián
điệp “BaTaLaChu” (bà tám lắm
chuyện) chăng? Bởi vì không hiểu
sao mà ngày nào người ta cũng
thích nói liên tu bất tận (thật
ít, giả nhiều – thế mới khổ!).
Lúc nào người ta cũng có đủ
thứ chuyện trên trời dưới đất
để nói – từ Âu sang Á, từ
đời tới đạo, từ xạo tới
lừa, từ cổ tới kim, từ Nam ra Bắc,...
Trong đó có hân hoan chuyện vui thì
cũng có ngậm ngùi chuyện buồn.
Mỗi
mùa đều có nét đặc trưng,
mỗi tháng cũng vậy. Theo âm lịch,
Tháng Bảy có liên quan chuyện tình
yêu: Mưa Ngâu – chuyện tình Ngưu
Lang và Chức Nữ.
Theo
Phụng Vụ, Tháng Bảy cũng liên
quan tình yêu – lòng thương xót:
Tháng biệt kính Mình Máu Thánh
Chúa Giêsu, và tất nhiên liên
quan chức linh mục do chính Chúa Giêsu
thiết lập khi cùng các môn đệ
ăn mừng Đại Lễ Vượt Qua.
Trước
đó, trong thời gian đi rao giảng Nước
Trời, Chúa Giêsu thấy đám đông
thì chạnh lòng thương, vì họ
lầm than vất vưởng, như bầy chiên
không người chăn dắt. Bấy giờ,
Ngài nói với môn đệ: “Lúa
chín đầy đồng, mà thợ gặt
lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa
gặt sai thợ ra gặt lúa về”
(Mt 9:37-38). Việc truyền giáo và cầu
nguyện cho việc truyền giáo luôn quan
trọng và cấp bách.
A.
VẤN ĐỀ ƠN GỌI
Trên
trang NCRegister.com có cuộc đối thoại
giữa Joan Frawley Desmond và Tiến sĩ Paul
Vitz – một học giả thuộc Viện Tâm
Lý và là giáo sư danh dự Khoa
Tâm Lý thuộc ĐH New York. Ông cũng
là giáo sư phụ giảng tại Viện
Gioan Phaolô II về Hôn nhân và Gia
đình tại Washington (Hoa Kỳ).
Mối
quan tâm của ông gồm cách mà
tôn giáo liên quan tâm lý học,
và ông đã xuất bản cuốn
“Psychology as Religion: The Cult of Self-Worship, Faith of the
Fatherless: the Psychology of Atheism and Sigmund Freud’s
Christian Unconscious” (Tâm Lý như Tôn
Giáo: Giáo Phái Tự Tôn thờ,
Niềm Tin Mồ Côi: Tâm Lý Học của
Thuyết Vô Thần và Tiềm Thức Kitô
Giáo của Sigmund Freud).
Học
giả Vitz đã phát biểu tại
Washington, D.C., trong một hội nghị chuyên
đề về việc thành lập chủng
viện. Hội nghị này do Viện Tâm
lý Học (Institute for the Psychological Sciences) tổ
chức.
1.
VIỆC HÌNH THÀNH TÂM LINH TÂM LÝ
THAY ĐỔI BAO NHIÊU?
Có
hai điều xảy ra. Cách mà tâm lý
học được dùng trong quá khứ
đã có hại vì các xu hướng
của việc dùng tâm lý học, nhất
là với sự tôn trọng đối với
các vấn đề về giới tính.
Các tâm lý gia thường thúc đẩy
các vấn đề thế tục và tự
do cũng như tình trạng bị tục hóa
và tự do hóa về cách tiếp cận
và các vấn đề cá tính.
Thái
độ của truyền thống Công giáo
thường được hệ thống hóa
còn non nớt (immature) hoặc khắt khe
(rigid). Các ứng sinh vào chủng viện
có niềm tin chính thống bị loại
(excluded), còn những người có thái
độ không truyền thống lại được
chấp nhận và khuyến khích.
2.
KHI NÀO BẮT ĐẦU CÓ SỰ THAY ĐỔI?
Mới
đây đã có thay đổi vì
chính tâm lý học đã cải
thiện và ít đối nghịch với
tôn giáo. Hệ quả rất tiêu cực
của các vụ bê bối về tình
dục đã làm rõ ràng là
chúng ta chưa dung thứ nhiều về cách
hiểu thế tục đối với giới
tính.
Tâm
lý học hiện nay ít tin tưởng sự
chiến thắng của quan niệm lý tưởng
và tự do. Cách nhìn toàn bộ
của các thập niên 1960 và 1970 đã
suy tàn. Việc lạm dụng tâm lý
học là một phần trong hệ tư tưởng
thời đại (zeitgeist) của các thập
niên 1960 và 1970. Viện tâm lý học
đang nỗ lực cung cấp một dạng tâm
lý học lành mạnh có thể hữu
ích cho các bệnh nhân và các
cơ sở Công giáo cần chuyên môn
này.
3.
HIỆN NAY CÁC GIÁM ĐỐC CHỦNG VIỆN
ĐEM LẠI MỐI QUAN TÂM NÀO?
Có
những mối quan tâm lâu năm nhất.
Nhưng cũng có những mối quan tâm
mới, chẳng hạn như hệ quả của
các gia đình tan vỡ ảnh hưởng
khả năng của ứng sinh về việc phục
vụ trong chức vụ linh mục. Vấn đề
nghiện hình ảnh “đen” trong quá
khứ. Ít thường xuyên hơn là
các ứng sinh bị gia đình thúc
ép làm linh mục. Vấn đề như
vậy xảy ra trong các gia đình Công
giáo tương đối bảo thủ bị
rút ra khỏi văn hóa, và các
ứng sinh cố gắng làm vui lòng cha mẹ.
Thật ra các chủng sinh phải tự do chọn
lựa chức linh mục và phải được
kêu gọi tới chức linh mục. Ơn gọi
đó có thể khó nhận thấy
nếu cá nhân bị sức ép.
4.
MỘT SỐ VẤN ĐỀ CŨ TIẾP TỤC
LIÊN QUAN CHỦNG VIỆN VẪN CHE MẮT CÁC
ỨNG SINH LÀ GÌ?
Các
vấn đề truyền thống về sự
chín chắn và ý muốn tự do. Họ
phải chín chắn về tình cảm và
có tính cách tốt. Họ nên có
trí thông minh và mức học vấn
trên trung bình. Họ phải có khả
năng là người cha tinh thần cho các
giáo dân, và đó là vai trò
quan trọng khi chúng ta có quá nhiều
những người con phải chịu đựng
vì thiếu vắng người cha trong cuộc
sống. Nhưng tầm quan trọng của người
cha lại thường xuyên bị chất vấn
trong văn hóa của chúng ta.
Có
điều rất lý tưởng trong tài
liệu tâm lý về tầm quan trọng
của người cha, ngay khi nhiều người
vẫn bám vào động thái tự
do thế tục dở hơi làm giảm giá
các gia đình nguyên vẹn.
5.
NHIỀU NGƯỜI NÓI VỀ VIỆC BỊ
GÒ BÓ, KHÔNG BIẾT VAI TRÒ CỦA
HỌ NÊN LÀ GÌ TRONG THẾ GIỚI HẬU
BÌNH ĐẲNG. TẠI SAO CÁC TRƯỜNG
ĐẠI HỌC, ĐA SỐ SINH VIÊN LÀ
NỮ?
Sự
thay đổi về tính đồng nhất
nam giới ảnh hưởng công việc của
các giám đốc chủng viện. Thật
vậy, tôi nghĩ có nhiều người
biết điều, họ đang đặt vấn
đề về giá trị và chi phí
cho giáo dục đại học. Điều
đó có còn là sự đầu
tư đúng hay không?
Theo
phán đoán của tôi, những gì
đang diễn ra tại các trường đại
học không quan trọng lắm. Tuy nhiên, sự
thiếu vắng tính đồng nhất nam
giới rõ ràng lại là vấn đề
quan trọng hơn.
Ngày
nay, chúng ta cần hiểu về cương vị
người cha là “đá góc
tường” (capstone) của sự phát
triển nam tính, cũng như cương vị
người mẹ là “đá góc
tường” của sự phát triển
nam tính. Nhưng tầm quan trọng của
cương vị người cha bị làm
ngơ. Văn hóa đề cao chất nam tính
của James Bond là lôi cuốn giới tính
và mạnh mẽ, và cách đó
cổ vũ sự non nớt (chưa chín chắn).
Thường thì người cha quan trọng,
nhưng hiện nay họ lại bị coi thường.
Khủng hoảng về văn hóa là khủng
hoảng về người cha.
6.
NHIỀU THANH NIÊN BỊ NGƯỜI CHA BỎ
RƠI, NHƯNG HỌ ƯỚC MUỐN LÀM
LINH MỤC?
Họ
xuất thân từ nền văn hóa do vấn
đề này. Thường thì các
chủng sinh có những người cha tốt
thay thế – đôi khi các linh mục
có thể trở thành người cố
vấn cho họ.
7.
CÓ MỘT THANH NIÊN VÀO CHỦNG VIỆN
SAU KHI HOÀN TẤT NGHĨA VỤ QUÂN SỰ
Ở IRAQ. TỔNG GIÁO PHẬN LO VỀ NGHĨA
VỤ QUÂN SỰ VÀ ĐÃ NHỜ MỘT
VỊ LINH HƯỚNG ƠN GỌI KHUYẾN KHÍCH
KHOẢNG 30 ỨNG SINH NHẬP CHỦNG VIỆN.
ĐIỀU GÌ XẢY RA TRONG VIỆC THI HÀNH
NGHĨA VỤ QUÂN SỰ, MẶC DÙ THIẾU
LINH MỤC TUYÊN ÚY? CHÚNG TA HỌC ĐƯỢC
GÌ TỪ CÁCH PHÁT TRIỂN NÀY?
Con
trai tôi đi Hải quân 4 năm, nó đã
đi khắp Baghdad với cương vị sĩ
quan Hải quân. Nó cảm thấy có
ơn gọi khi vào nhà thờ hầm Vô
Nhiễm ở Washington, D.C., và nó đi lễ
ở đó. Tại Iraq, nó tham gia một
nhóm nhận thức (discernment group) trong đơn
vị.
Có
điều gì đó về chiến tranh
làm nó tập trung vào các vấn
đề quan trọng – trong khi nhiều thanh
niên ở Mỹ cố gắng phát triển
mục đích. Nhưng những người
đang tại ngũ đáp lại tiếng
gọi chỉ là số ít trong số các
ứng sinh.
8.
CÓ LẦN GIÁO HỘI CÓ CÁC TIỂU
CHỦNG VIỆN, VÀ Ở MỘT SỐ NƠI
TRONG THẾ GIỚI THỨ BA, HỌ VẪN TIẾP
TỤC. THEO SAU CÁC VỤ LẠM DỤNG TÌNH
DỤC CỦA CÁC GIÁO SĨ, VIỆC ĐƯA
CÁC THIẾU NIÊN NAM RA KHỎI XU HƯỚNG
VĂN HÓA ĐÓ VÀ TÁCH CHÚNG
RA BẰNG CÁCH ĐƯA VÀO CÁC TIỂU
CHỦNG VIỆN ĐƯỢC COI LÀ ĐỂ
KHUYẾN KHÍCH SỰ THIẾU CHÍN CHẮN
VỀ GIỚI TÍNH. QUAN ĐIỂM VỀ VIỆC
NÀY LÀ GÌ TRONG THẾ GIỚI NGÀY
NAY?
Theo
hiểu biết của tôi, các vụ bê
bối lạm dụng tình dục không có
gì phải làm đối với các
tiểu chủng viện. Chúng ta thường
thấy nhiều, và với hàng ngàn
thiếu niên nam. Về lịch sử, nhiều
linh mục đã được đào
tạo, và đó là một phần
trong chương trình đào tạo từ
thời sơ khai của Giáo hội.
Vào
thập niên 1960, rõ ràng những gì
xảy ra là đạo Công giáo nơi
các tiểu chủng viện đã phai mờ.
Số các ứng sinh giảm và hầu hết
các cơ sở đó bị đóng
cửa, nhưng đã có cách canh tân
về mối quan tâm trong các chương
trình này.
B.
HÊN CHUYỆN VUI –
XUI CHUYỆN BUỒN
Ngày
xưa, Chúa Giêsu rong ruổi khắp nơi
suốt ba năm trời để thi hành sứ
vụ Chúa Cha ủy thác, Ngài đã
gọi 12 môn đệ là những người
rất ư bình thường, không giỏi
giang xuất chúng, bởi vì Thiên Chúa
chỉ cần tình yêu mến của họ
dành cho Ngài.
Phêrô
là người mà Chúa Giêsu biết
sẽ chối Ngài, nhưng Ngài cũng
biết ông yêu mến Ngài nhiều. Rồi
Ngài đã ba lần hỏi ông có
yêu mến Ngài không, và ông đều
trả lời “có” (Ga 21:15-17). Đó
là Ngài muốn ông tự xác định
chứ không phải Ngài không biết
nên cần thử lòng. Mátthêu là
dân thu thuế, giới này bị người
ta coi là tội lỗi, nhưng Chúa Giêsu
vẫn gọi ông, và ông đã mau
mắn bỏ mọi sự để đi theo Ngài
(Mt 9:9; Mc 2:13-14; Lc 5:27-28).
Có
những vị đại thánh cũng đã
từng là những người tội lỗi
– như Thánh Augustinô (354-430) đã
từng là dân ăn chơi phóng đãng,
hoặc Chân phước Bartolo Longo (1841-1926) đã
từng rời bỏ đức tin và theo giáo
phái Satan. Và còn nhiều trường
hợp khác nữa. Nhưng rồi họ đã
tỉnh ngộ, hoán cải và trở thành
tông đồ nhiệt thành của Thiên
Chúa.
Ngày
nay, khắp thế giới cũng có rất
nhiều trường hợp trở thành linh
mục rất lạ lùng. Ngay tại Việt
Nam cũng không thiếu. Chẳng hạn, Lm Trần
Văn An (Dòng Biển Đức Thiên Bình)
đã từng hư hỏng, xì ke ma túy,
vào tù ra khám; hoặc cố Lm Nguyễn
Viết Chung (CM – Tu hội Truyền giáo
Vinh sơn, 1955-2017) trước đó là
một bác sĩ Phật giáo, nhưng ngài
đã bỏ sự nghiệp để bước
theo tiếng gọi của Thầy Giêsu.
Cuộc
đời luôn có những điều đan
xen kỳ diệu, có khi kỳ cục hoặc
kỳ quặc. Giáo Hội trần thế là
Giáo Hội chiến đấu, cũng có
nhiều vấn đề phức tạp. Nhưng
chắc chắn ma quỷ cũng không thể
làm gì được, bởi vì Chúa
Giêsu đã minh định với Giáo
hoàng tiên khởi Phêrô: “Anh
là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá,
trên tảng đá này, Thầy sẽ
xây Hội Thánh của Thầy, và
quyền lực tử thần sẽ không thắng
nổi”
(Mt 16:18).
Có
những cái phải thì cũng có
những cái trái, có lúc hên
chuyện vui thì cũng có khi xui chuyện
buồn, như người Việt có câu:
“Con
sâu làm rầu nồi canh”.
Thực tế đôi khi rất phũ phàng.
Cái xấu như cái gai làm chúng
ta bị thương, vết thương đó
lớn hay nhỏ cũng dễ “chạm”
vào nó, khiến chúng ta đau đớn
và dễ bị tổn thương.
Thật
vậy, trong thời gian này Giáo Hội tại
Chile đang bị khuynh đảo vì chuyện
giáo sĩ lạm dụng tính dục. Tình
trạng đó liên quan Lm Fernando Karadima (sinh
năm 1930), thuộc Gx Thánh Tâm Chúa
Quan Phòng (Chile), bị phát hiện từ
đầu năm 1984, và đã bị kết
án tù chung thân. Buồn lắm, nhưng
đó là công lý!
Và
cũng thật buồn bởi vì Giám mục
Juan Barros Madrid, GP Osorno, đã bao che cho linh mục
kia. Trung tuần tháng 6-2018, ĐGH Phanxicô đã
chấp nhận đơn từ chức của ba
giám mục Juan Barros Madrid (GP Osorno), Cristián
Caro Cordero (GP Puerto Montt), và Gonzalo Duarte García
de Cortázar (GP Valparaíso). Vừa qua, TGP St.
Paul và Minneapolis đã phải chi 210 triệu
USD cho 450 nạn nhân bị giáo sĩ lạm
dụng tính dục. Luật sư của các
nạn nhân, ông Jeff Anderson, nói rằng
tổng số tiền 210.290.724 USD sẽ được
chi trả cho những người còn sống,
mỗi người được nhận một
số tiền nhất định.
Từ
những năm 1980, thiếu niên Jim Keenan đã
bị một linh mục lạm dụng; còn
thiếu niên Marie Mielke bị lạm dụng
trong thời gian từ năm 1997 tới năm 2000,
người lạm dụng là một đại
chủng sinh và trở thành linh mục của
TGP St. Paul. Chắc chắn chấn thương tâm
lý nơi các nạn nhân rất khó
chữa lành!
Ăn
no rửng mỡ. Giáo sĩ là người
phục vụ mà cứ khoái được
phục vụ. Sướng quá hóa hư
thân. Thế nên ĐGH Phanxicô đã
mạnh mẽ lên tiếng nói rằng Giáo
Hội PHẢI “nói thẳng, nói thật”.
Bao che là đồng lõa. Người ta
càng lo sợ thì càng che giấu, càng
che giấu thì càng nguy hiểm, và chỉ
có sự thật mới khả dĩ giải
thoát chúng ta (x. Ga 8:32). Có bệnh mà
không chịu chữa thì chỉ có chết
mà thôi!
Thánh
Phaolô đã từng nhắc nhở Gm
Timôthê: “Tôi
nhắc phải khơi dậy đặc sủng
của Thiên Chúa, đặc sủng anh đã
nhận được khi tôi đặt tay trên
anh, đừng hổ thẹn vì phải làm
chứng cho Chúa, nhưng dựa vào sức
mạnh của Thiên Chúa, anh hãy đồng
lao cộng khổ với tôi để loan báo
Tin Mừng”
(2 Tm 1:6 và 8).
Lạy
Thiên Chúa công minh chính trực, xin
giúp chúng con biết chân nhận chính
mình để khiêm nhường đúng
mức, sẵn sàng dấn thân phục vụ
đúng Tôn Ý Ngài, can đảm
bảo vệ chân lý và công lý.
Chúng con cầu xin nhân danh Thánh Tử
Giêsu, Đấng cứu độ nhân loại.
Amen.
TRẦM
THIÊN THU
[Bài
chủ đề báo ĐMHCG, số 383, tháng
7-2018, DCCT xuất bản tại Hoa Kỳ]
|