Sống chứng nhân cho Chúa
Kitô Phục
Sinh
Lễ Phục sinh đã qua hai tuần lễ,
nhưng chúng ta vẫn còn tiếp tục suy gẫm về sự
sống lại của Chúa Giêsu. Chúa nhật 3 Phục Sinh
hôm nay, Giáo Hội tiếp tục trình bày cho chúng ta biến
cố Chúa Giêsu Kitô sống lại. Trong Phúc âm hôm nay Chúa Giêsu
lại hiện ra với các môn đệ, Người nói với
họ: "Mọi điều viết về Ta trong luật
Môisen, tiên tri và thánh vịnh phải được ứng
nghiệm". Người còn nói tiếp: "Có lời
chép rằng: Đức Kitô phải đau khổ và đến
ngày thứ ba Người sống lại từ cõi chết".
Đức Giêsu muốn các môn đệ tuyệt đối
chắc chắn là ch1inh Người đã sống lại
thật!
Ai trong chúng ta đã không ít một lần sợ
ma. Vì thế, có thể nói: Sợ ma không phải là chuyện
của trẻ con mà đôi khi ngay cả người lớn
cũng sợ ma. Thậm chí ngay cả các Tông đồ ngày
xưa cũng sợ ma. Đoạn Phúc âm vừa kể lại,
ngay trong buổi tối Phục sinh đang lúc các tông đồ
họp nhau trong nhà, các cửa đều đóng kín. Bất
chợt Chúa Giêsu hiện đến đứng giữa các
ông. Các ông hoảng hốt, tưởng mình thấy ma. Vì các
ông chưa tin Chúa đã sống lại. Các ông đã phản
ứng như một đêm nào trước kia, đang ở
trên thuyền gặp sóng gió ngược ngoài khơi, các ông
thấy một bóng ma đi trên mặt nước. Các ông
kêu lên "ma kìa", nhưng đã được trấn
an ngay: "Thầy đây, đừng sợ!" (Mc,47-50).
Vậy mà Chúa Giêsu Kitô, Đấng sống lại đã kiên
nhẫn làm hết cách này đến cách khác để
đưa các môn đệ ra khỏi nỗi ám ảnh kinh
hoàng, để giúp cho các ông tin Thầy mình đã sống lại
đúng như lời Ngài loan báo. Hiện ra cho các tông đồ
lần này, Chúa Giêsu Kitô mời họ nhìn xem và chạm đến
tay chân Ngài, để thấy Ngài là người bằng
xương bằng thịt. Ngài còn ăn một miếng
cá nướng để cho họ thấy Ngài không phải
là một bóng ma.
Khi các Tông đồ nhìn thấy Chúa, và các ông
tưởng là ma. Có thể chúng ta không thể không thắc
mắc vì sao các Tông đồ là những người môn
đệ rất thân cận với Chúa, được
Chúa Giêsu yêu mến, từng sống ba năm với Chúa
Giêsu và hằng ngày đã trò chuyện với Chúa... vậy
mà khi thấy Ngài, các ông tưởng là ma. Đáng lẽ ra
khi gặp Ngài, các ông phải nhận ra ngay là Thầy mình chứ!
Bởi vì các ông đang sống trong tâm trạng thất vọng
thật ê chề, thất vọng bởi vì các ông theo Chúa
đã hơn ba năm rồi, mà đến nay vẫn còn hai
bàn tay trắng, một chút danh dự cũng không có, một
chút danh vọng cũng chẳng thấy ở đâu...và rõ
ràng trong mấy ngày qua, họ đã tận mắt thấy
Chúa bị bắt, rồi bị người ta giết. Thầy
mình đã chết và đã được đem chôn rồi.
Thế nên giờ đây họ khó mà tin được khi
thấy ông Giêsu đó không có chết, mà ông ấy còn sống
một cách thật khỏe mạnh nữa, và đang đứng
trước mặt các ông đây. Có phải Thầy Giêsu
đã sống lại thật? hay ông ấy là ma về nhát
mình? Do đó, theo phản ứng tự nhiên, các ông phải
buộc miệng kêu lên: Ma kìa! Thế nên, khi hiện ra cho các
Tông đồ, Chúa Giêsu bảo các ông hãy chạm vào thân xác
mang thương tích của Ngài để biết rằng
đây không phải ma hay hồn thiên hiện về,
nhưng là thân xác bằng xương bằng thịt đã
sống lại: "Ma làm gì có xương có thịt như
anh em sờ thấy thầy đây?". Và để giúp
các ông tin hoàn toàn và dứt khoát, Ngài còn ăn một miếng
cá nướng trước mặt để các ông thấy
đây là thân xác đã sống lại thật chứ không phải
hồn thiêng hiện về hay ma quỷ gì đâu! Có thể
nói, sự thật trước mắt đã xua tan hết mọi
nghi ngờ. Rồi đây các tông đồ sẽ là những
chứng nhân mắt thấy tai nghe. Các ông còn là những
người phải đi công bố Tin Mừng Phục
Sinh cho những người không được chứng kiến,
để mọi người tin rằng Chúa Kitô đã sống
lại thật như Kinh Thánh đã báo trước.
Như vậy, Chúa Giêsu Phục sinh hiểu rõ
tâm trạng của các Tông đồ, và Ngài đến để
gặp gỡ các ông, an ủi các ông, và củng cố đức
tin cho các ông nữa. Còn chúng ta, trong cuộc sống hằng
ngày, có khi nào chúng ta bị thử thách về đức tin,
hoặc có khi nào chúng ta nghi ngờ về Chúa hay không? Có khi
nào chúng ta phải tin một cách miễn cưỡng về
những điều chúng ta chưa từng thấy, và rất
khó tin như có thiên đàng, có hoả ngục, có đời
sau, như có thưởng có phạt. Hay như có Chúa hiện
diện trong nhà thờ, hay trong một tấm bánh trắng
quá tầm thường quá nhỏ bé như vậy mà chúng ta
phải tin là Mình Thánh Chúa? Có lẽ phải có thôi, bởi vì
trong cuộc sống của chúng ta, nhiều khi chúng ta
đã từng gặp những giai đoạn bảo táp của
cuộc đời, khiến đức tin của chúng ta
dường như bị khủng hoảng, đôi khi chúng
ta cầu nguyện tha thiết mà chẳng thấy Chúa nhậm
lời, hoặc là khi chúng ta thấy bất mãn về một
điều gì đó trong Giáo Hội, trong gia đình chúng ta?
Và những bất mãn đó, những thử thách về
đức tin đó nhiều khi nó lớn đến nỗi
làm cho người đó phải bỏ đạo, phải
chống đạo, chống Giáo Hội, phải xa Chúa và họ
không còn tin Chúa nữa. Do đó, bài Phúc âm hôm nay giúp chúng ta thấy
ý Chúa muốn nhắc nhở chúng ta. Nếu chúng ta muốn
tìm lại được Chúa, nếu tôi muốn củng cố
lại đức tin của mình, thì chúng ta cũng phải
làm theo cách của các môn đệ Chúa Giêsu, đó là phải
tìm Chúa trong Lời Chúa, phải siêng năng cùng cộng
đoàn cử hành phụng vụ, các bí tích và nhất là
Thánh Lễ. Thánh lễ hồi phục, củng cố và
giúp chúng ta mạnh mẽ tin yêu Chúa Kitô phục sinh.
Chúa Phục Sinh đã đem lại cho các tông
đồ niềm tin và niềm vui. Các ông đã bị lung lạc
vì thấy Chúa Giêsu chết đau đớn nhục nhã trên
thập giá, nay tìm được niềm tin vì thấy Ngài
sống lại vinh quang. Các ông buồn sầu vì mất Thầy
mình, nay được vui mừng vì gặp thầy trong
thân xác Phục Sinh. Niềm tin và niềm vui đó từ nay
không bao giờ mất được nữa, vì Chúa Giêsu sẽ
không bao giờ rời bỏ các môn đệ, như Ngài
đã hứa: "Thầy sẽ ở với các con mọi
ngày cho đến tận thế". Cho dù sau khi lên trời,
các môn đệ không còn thấy Ngài nữa, cho dù phải
phân tán mỗi người một ngã, cho dù gặp trăm
ngàn khó khăn thử thách, các ông vẫn vững tin rằng
Chúa Giêsu phục sinh luôn ở bên cạnh, và niềm xác tín ấy
đã làm cho các tông đồ luôn được bình an và phấn
khởi vui mừng. Phải, Chúa Kitô Phục Sinh không còn chết
nữa. Ngài đang sống và hằng sống. Đối với
Ngài, thời gian, không gian, không còn là cách trở. Nói khác
đi cho dù chúng ta sống ở đây, trong lúc này thì Chúa
Giêsu cũng ở gần chúng ta, hiện diện với
chúng ta như là với các môn đệ ngày xưa, có khi gần
gũi thân thiết hơn nữa. Ngài còn ở với chúng
ta mỗi ngày cho đến tận thế, để ban cho
chúng ta Thánh Thần là chính sự sống của Ngài, nhờ
đó chúng ta được làm con Chúa Cha, để chúng ta
được vững tin và an vui trong mọi hoàn cành của
cuộc đời, đẻ với niềm tin và niềm
vui đó, chúng ta trở thành những người chứng
nhân loan báo Tin Mừng Phục Sinh cho mọi người.
Vì thế, mang thân phận là người Kitô
hữu, chúng ta hãy sống đạo đích thực, hãy là
người mang đầy niềm vui, niềm vui chân thật
xuất phát từ tâm hồn đã được gặp
Chúa Kitô Phục Sinh. Đức tin của chúng ta sẽ lớn
lên và thắng vượt sợ hãi trước bóng tối
cuộc đời, khi chúng ta xác tín vào sự hiện diện
của Chúa Phục Sinh trong từng biến cố, từng
thử thách, từng khổ đau, khi chúng ta hiểu
được lời Ngài quả quyết "Chúng con
đừng sợ, vì Thầy đã thắng thế
gian".
Lạy Chúa Giêsu
Kitô, chúng con tin Chúa đã Phục Sinh, Ngài đang ở bên
chúng con. Chúng con xin phó thác cuộc đời con trong tay Chúa.
Xin Chúa giúp chúng con biết can đảm sống và làm chứng
cho Chúa giữa lòng đời. Amen.
|