THOÁT
KHỎI MA QUỶ
Đêm
Vọng Phục Sinh năm năm 2011, tại một
nhà thờ ở New York (Hoa Kỳ), một số
người vui mừng được gia nhập
Công giáo. Như mọi năm, nghi thức
chuyển từ bóng tối xung quanh Ngọn Lửa
Phục Sinh qua các bài đọc Cựu
Ước và Tân Ước, rồi công
bố Tin Mừng Phục Sinh – nhắc mọi
người nhớ rằng sự cai trị lâu
dài của tội lỗi và tử thần
đã chấm dứt.
Trong
Đêm Phục Sinh, những người lớn
trở thành tín hữu Công giáo
qua bí tích Thánh Tẩy với các
lời hứa liên quan đức tin và việc
từ bỏ ma quỷ. Họ đã tin nhận
Thiên Chúa và từ bỏ ma quỷ và
các lời hứa hão huyền của
chúng.
Đúng
là vậy, nhưng một trong số đó
đối với nhiều người có ý
nghĩa quan trọng hơn đêm đó.
Trước tiên, người đó là
thành phần trong tổ chức phù thủy.
Trong nhiều năm, người đó đã
thực hiện các nghi thức báng bổ,
và thấy những thứ mà người
đó duy trì chỉ có thể xuất
phát từ Hỏa Ngục bởi vì đó
là nơi mà người đó đã
tập trung.
Người
đó là Fred Wolf. Dĩ nhiên không
phải là Fred Wolf luôn theo giáo phái
Satan. Ông sinh năm 1956, trong một gia đình
người Do Thái ở New York. Gia đình
ông không sùng đạo. Tuy nhiên,
ông đã đến hội đường
Do Thái và học trường Do Thái,
rồi làm nhiệm vụ theo nghi lễ Bar
Mitzvah (nghi lễ để người con trai Do
Thái đến tuổi 13 được đảm
đương trách nhiệm tôn giáo
như người lớn). Ông xa rời đức
tin khi 16 tuổi. Một năm sau, ông được
giới thiệu về loại hình tôn thờ
huyền bí.
Một
người bạn đưa ông tới gặp
một người anh em họ của người
bạn. Người anh em họ này có một
tiệm sách về loại hình tôn thờ
huyền bí ở nơi Wolf đang cư ngụ.
Tại đó, ông gặp các phù
thùy, và rồi ông được giới
thiệu gia nhập hội Wicca. Hội Wicca làm
ra vẻ là loại ma thuật không làm
hại ai. Khi nhìn lại, Wolf thấy hội
này đã làm hại mình nên
lo lắng tìm cách mở “kênh”
với một loại hình khác sâu xa
hơn, nguy hiểm hơn, đó là gặp
ma quỷ.
Ở
mức độ nào đó, cuộc sống
của Wolf có vẻ bình thường. Năm
1977, ông gia nhập Không Quân và được
đến nhiều nơi. Ở mức độc
khác, cuộc đời của ông là
gì thì là nhưng vẫn bình
thường. Đi tới đâu ông cũng
liên lạc với nhóm giáo phái
huyền bí ở đó. Theo lời ông
nói, các tổ chức như vậy lan
rộng. Thật vậy, ngày nay nó còn
phát triển mạnh mẽ hơn.
Rồi
Wolf được chuyển tới California. Một
người đàn ông đã đến
gần ông. Khi đó, ông thấy người
đàn ông mang chiếc cặp da có
ngôi sao năm cánh (Pentagram). Đó là
biểu tượng của sự tôn thờ ma
quỷ, dấu chỉ điềm gở, vì
người đàn ông đó theo giáo
phái Satan. Ông ta mời Wolf đến tham dự
Lễ Đen (Black Mass, lễ cầu xin ma quỷ)
đầu tiên của ông ta.
Chuyện
xảy ra tại San Francisco và khiến cho Wolf
cảm thấy “sốc”. Ông chưa bao
giờ biết chuyện như vậy, mặc dù
ông đã tham dự nhiều nghi thức
Wicca. Điều ông nhớ về Lễ Đen
là người cử hành nghi thức phỉ
báng đó lại là một linh mục
Công giáo đã hồi tục.
Đây
không là nơi để kể chi tiết
về những điều xấu xa được
chứng kiến đêm hôm đó vì
Thánh Lễ bị xuyên tạc thành sự
phạm thánh. Điều Wolf nhớ rõ là
ông đã kinh hãi khi tham dự nghi thức
ma quái đó. Nhưng, mặc dù ông
cảm thấy sợ những gì xảy ra
trước mắt mình, nhưng hình như
vẫn có một sức mạnh vô hình
giữ ông ở lại đó, không cho
ông bỏ đi.
Sau
khi giải ngũ vào năm 1981, Wolf trở về
đời sống dân sự. Ông cũng trở
lại thực hành theo cách thức tà
giáo của ông. Ông mau chóng trở
thành thượng tế của tổ chức
địa phương tại Long Island. Người
đàn ông kia (người có tiệm
sách và giới thiệu Wolf với tổ
chức Wicca) lại xuất hiện vào mùa
Đông năm 1982. Ông ta đến với
một yêu cầu kỳ lạ.
Người
đàn ông đó tin mình đã
tìm ra nghi thức và các lời cầu
khẩn gọi hồn ma. Ông ta hỏi Wolf có
muốn tham gia hay không. Vì hiếu kỳ,
Wolf đã đồng ý. Tuy nhiên, điều
xảy ra là cuộc đời của cả
hai người đã thay đổi.
Một
cái gọi là “vòng bde” đã
được đánh dấu trên nền
nhà. Người đàn ông nói với
Wolf rằng nếu cả hai vẫn ở trong vòng
đó thì họ “an toàn”. Họ
bắt đầu đọc câu thần chú
dài. Họ không biết rằng Satan và
đồng bọn của nó có một mục
đích: tiêu diệt tất cả những
người giao tiếp với chúng – dù
là bạn hay thù. Nhưng nghi thức vẫn
tiếp tục.
Khi
làm vậy, từ một góc phòng tối,
một nhân vật xuất hiện. Khi người
đó tới ánh sáng, Wolf nhớ đó
là một phụ nữ đẹp nhất mà
ông từng gặp, một nét đẹp
hút hồn. Phụ nữ này ra dấu bảo
ông rời vòng tròn. Với chút sợ
hãi, hầu như ông không thể di
chuyển. Trong vòng vài giây, phụ nữ
này đã biến đổi từ nét
xinh đẹp sang nét ghê tởm. Sau đó
ông nghĩ rằng đó là điều
khủng khiếp nhất mà ông đã
từng thấy. Nhưng rồi ông nghĩ rằng
“cuộc biểu diễn” mới chỉ
bắt đầu thôi.
Những
bức tường xung quanh hai người như
tan chảy ra. Rồi có mùi hôi thối
xông ra – mùi lưu huỳnh. Ngày
nay Wolf nhận thấy mình đã được
thoáng thấy Hỏa Ngục. Ông nói
rằng khi ông nghe người ta nói không
có Hỏa Ngục, ông biết họ sai lầm
– chính ông đã thấy và
ngửi mùi Hỏa Ngục.
Phản
ứng khi thấy hình dạng ghê tởm
đó là nỗi hoảng sợ, sợ
cứng người. Ma quỷ nhìn thẳng vào
hai người và cười nhạo họ,
hỏi họ có nghĩ rằng vòng tròn
kia có thực sự giữ họ an toàn
hay không. Trước khi trả lời, những
người bạn của Wolf được nâng
lên khỏi nền nhà và bị ném
vô góc tường cách xa gần 5m. Lúc
đó, Wolf chạy vào phòng rồi
khóa cửa lại.
Ông
không nhớ đã chạy trong bao lâu.
Khi nghĩ lại, ông nhận thấy có
bàn tay quyền năng của Thiên Chúa
che chở ông đêm hôm đó, nếu
không thì ông chết rồi. Dĩ nhiên
chắc chắn như vậy!
Khi
Wolf trở lại căn phòng đã có
nghi thức ma quái thì ông ngã xuống
trên nền nhà, miệng sùi bọt.
Cảnh sát và xe cứu thương đến
cấp cứu. Cảnh sát không tin câu
chuyện của Wolf, nhưng người ta không
hề thấy có dấu vết của bạo
lực hoặc ma túy, thế nên cảnh
sát đi hết. Cuối cùng, người
bạn của Wolf được đưa tới
viện tâm thần ở Long Island. Sau đó,
hắn chết vì những vết thương
tự hành mình.
Cuối
cùng, Wolf thấy nhiều và cảm thấy
nguy hiểm. Ông nói với vài thành
viên trong nhóm về ước muốn rời
bỏ nhóm. Họ hăm dọa ông rằng
không ai có thể thoát khỏi. Wolf vẫn
tìm cách thoát khỏi “vùng ma
quái” đó, nhưng xe hơi lại
không nổ máy. Ông tìm cách sửa
xe, may thay xe lại nổ. Bất ngờ ông
thấy hai bóng người ra khỏi căn
nhà, hình như họ là phù thủy.
Nhìn vô kính chiếu hậu, ông
thấy họ nhận ra xe của mình, có
vẻ họ muốn ếm bùa mình. Ông
vội đóng cửa xe và rồ ga chạy
thật nhanh.
Hôm
sau, ông đi sửa kính xe, có mấy
người khen ông đã khôn khéo.
Ông không hiểu họ có ý nói
gì. Họ giải thích rằng ông đã
quét sạch những miếng kính bể
bên trong xe. Ông thấy lạ, và ông
chắc rằng có điều gì đó
hoặc ai nào đó đã bảo vệ
ông khỏi tà thần để ông
được bình an. Ông nghĩ điều
này chỉ có thể xảy ra nhờ thiên
thần bản mệnh che chở mà thôi.
Tại
nơi làm việc, có một Kitô hữu
thường tìm dịp nói chuyện với
Wolf về Kitô giáo, nhưng ông không
hề quan tâm. Bây giờ, khi gặp người
này, ông vui vẻ nói chuyện và
cùng nhau tới nhà thờ của Tin Lành
Baptist, ông đã thực sự tin Chúa
Giêsu là Đấng Cứu Thế.
Sau
đó, ông kết hôn, nhưng hôn
nhân của ông tan vỡ và ông bị
trầm cảm. Rồi ông ít khi đến
nhà thờ và cũng không gắn bó
với các nhóm Tin Lành mà ông
từng tham gia. Trong các nhóm này luôn
có ý tưởng là sợ Công
giáo, họ thường chống lại hoặc
phê bình tiêu cực về Công giáo.
Thế nhưng, các cuộc tranh luận này
tạo ảnh hưởng trái ngược đối
với Wolf. Ông bắt đầu tìm đọc
những cuốn sách của các tác
giả như Scott Hahn, Patrick Madrid và các
nhà biện giải Công giáo khác. Ông
càng đọc thì càng có thể
định hình nhận thức, nhưng có
điều rất khác lạ so với những
gì xảy ra vào đêm ma quái của
nhiều năm trước. Điều này
hoàn toàn khác, và với vẻ đẹp
rất thật, bởi vì đó chính
là Hiền Thê của Đức Kitô –
Giáo hội của Ngài.
Cuối
cùng, ngay đêm Vọng Phục Sinh năm
2011, trong một nhà thờ dâng kính cho
“Đấng đạp giập đầu con
rắn” (Đức Mẹ Vô Nhiễm), Wolf
đã tham dự Thánh Lễ, xưng tội
và đón nhận Đấng Cứu Độ
qua việc rước lễ, nhờ đó mà
ông được bình an và vui mừng,
không còn lo sợ gì nữa. Tạ ơn
Chúa. Alleluia!
K.
V. TURLEY
TRẦM
THIÊN THU
(chuyển ngữ từ CatholicExchange.com)
Lễ
Đức Thánh Giuse, 19-3-2018
|