Bệnh
phong cùi – Thiên Phúc
(Trích trong “Như Thầy Đã Yêu”)
Một vụ
nổ đã làm cho chú bé bảy tuổi vị bỏng
nặng ở đôi chân, đến nỗi các bác sĩ
đã nghĩ rằng cần phải cưa chúng.
Người ta nói với mẹ cậu: “Thằng Glenn
của chị sắp thành kẻ tàn phế suốt
đời đấy”.
Thế mà hai
năm sau, với niềm tự tin mạnh mẽ, cậu
đã rời bỏ cặp nạng, chẳng những
đi bộ mà cậu còn chạy được nữa. Dù
chạy không nhanh lắm, nhưng vẫn chạy
được.
Cuối cùng,
cậu thi đậu đại học. Môn
ngoại khôn của cậu là chạy đua. Quả
thật, cậu đã làm cho mọi người phải
kinh ngạc. Cậu lần lượt phá
kỷ lục ở liên đại học.
Tại
đại hội Olympic Berlin, chẳng những cậu
được đánh giá là vận động viên xuất
sắc môn chạy 1500 mét, mà cậu còn phá kỷ lục
Olympic về môn này.
***
Với niềm tin vào khả năng của
chính mình, cậu bé tưởng chừng như một
phế nhân, đã trở thành vận động viên
chạy nhanh nhất thế giới. Với niềm tin vào
quyền năng của Thiên Chúa, người phong cùi
tưởng chừng như suốt đời sống
trong căn bệnh ghê tởm nhất, đã trở nên lành
sạch.
Đối với người Do thái, kẻ
mắc bệnh phong cùi bị coi như Thiên Chúa chúc dữ
và xã hội loại bỏ. Không
được tham dự nghi lễ trong hội
đường. Họ là thành phần
tội lỗi, phải sống thành từng nhóm nơi
mồ mả, phải la lên “ô uế” để mọi
người tránh xa. Ai trò chuyện
với họ là phạm luật. Trong hoàn cảnh bi
đát ấy, người phong cùi đã hết lòng tin
tưởng quyền năng của Đức Giêsu, nên anh
đã quỳ xuống van xin: “Nếu Người muốn,
Người có thể khiến tôi nên sạch” (Mc 1,40).
Thấy lòng tin của anh, Đức Giêsu
động lòng thương, giơ tay đặt trên
người ấy và nói: “Ta muốn, anh hãy khỏi
bệnh” (Mc 1,41). Chạm
đến người phong cùi, Đức Giêsu đã
phạm luật, khiến người ta khó chịu. Người muốn thay đổi những
lệch lạc trong luật. Qua việc đặt tay của Đức Giêsu, con người
được tiếp xúc thần tính của Người,
nhờ đó được nhận lãnh ân sủng là
sức sống của Người. Chính vì
thế mà bệnh phong biến mất và anh ta
được sạch.
M. Carré có nói: “Sống trong một thế
giới đầy đau khổ trước mắt, thì
chúng ta phải là những nhà chuyên môn của niềm tin
tưởng cậy trông”. Vâng, trong lúc đau đớn
tột cùng nơi thân xác vì bị vi trùng Hansen gặm
nhắm rúc rỉa; trong lúc tâm hồn tan nát vì bị mọi
người kinh tởm xa cách. Chính trong lúc
đau khổ ngút ngàn ấy, người phong cùi lại
hoàn toàn tin tưởng vào quyền năng của Thiên Chúa
và trọn vẹn phó thác cho tình yêu của Người.
Vì thế, Đức Giêsu
chỉ còn biết rộng rãi trao ban tình yêu của
Người, để làm phát sinh một hiệu quả vô
cùng diệu kỳ là cho anh lành sạch cả thế xác
lẫn tâm hồn. G. Bossis viết: “Hãy tin và tin
nhiều hơn nữa cho đến khi xảy ra p hép
lạ”.
Bí quyết trở nên hgùng cường
của nước Mỹ được in trên đồng
tiền của họ, đó là câu: “In God We trust” (chúng tôi tin
vào Thiên Chúa). Thánh Phanxicô Salesio nói: “Chúng ta sẽ an toàn vượt qua giông tố, bao lâu
niềm tin của chúng ta còn gắn chặt vào Thiên Chúa”.
Lạy Chúa, trong
cơn đau khổ cùng quẫn, chúng con vẫn tin
tưởng nơi Người, chỉ một mình
Người thôi. Trong bóng đêm cô đơn
trống vắng, chúng con vẫn cậy trông nơi
Người; tất cả nơi Người.
Xin
cho chúng con nhận ra quyền năng và tình yêu của Chúa
trong cuộc đời chúng con. Xin thương chữa lành mọi
bệnh tật xác hồn chúng con. Amen.
|