Ngôi Sao phương
đông
(Suy niệm
của Lm. Giuse Nguyễn Hữu An)
“Khi Đức
Giêsu ra đời tại Bêlem miền Giuđê thời Vua
Hêrôđê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương
Đông đến Giêrusalem và hỏi: Đức Vua dân Do thái
mới sinh, hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi
sao của Người xuất hiện bên phương
Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người” (Mt 2,1-2).
Các
nhà chiêm tinh Đông phương nhìn thấy ngôi sao xuất
hiện và lên đường tìm kiếm. Họ đã tìm ra Hài Nhi mới sinh nằm trong máng cỏ hang
lừa. Đó chính là vị Cứu tinh mà Israel từ lâu mong
đợi. Vị
Cứu tinh chào đời tại Bêlem như lời Ngôn
sứ Mikha đã loan báo “Phần ngươi, hỡi Bêlem
Epratha, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc
Giuđa, từ nơi ngươi, Ta sẽ cho xuất
hiện một vị lãnh tụ chăn dắt dân Israel” (Mk
5,1). Các nhà chiêm tinh vui mừng tôn kính dâng
lễ vật bái thờ Người.
Ngôi sao xuất
hiện ở phương Đông được ông
Bilơam tiên báo: “Một Vì Sao xuất hiện từ Giacóp,
một vương trượng trỗi dậy từ Israel” (Ds 24,17). Các nhà chiêm tinh đến từ vùng đất
phương Đông, quê hương của Bilơam. Ngôi sao họ nhìn thấy vốn là dấu hiệu
chỉ vương quyền. Ngôi sao
nhắc lại lời sấm chúc phúc của Bilơam
thuở xưa nói về triều đại Đavít và
về chính Đấng Mêsia.
Câu
chuyện lời chúc phúc của Bilơam rất ly kỳ
được kể trong Sách Dân Số chương 22-24.
Trên
đường tiến về miền đất hứa,
dân của Môsê đã giao tranh với nhiều lân bang. Đoàn dân nhỏ bé ấy
lại có sức mạnh đánh đâu thắng đó. Các
nước lân bang đều run sợ. Người
Môáp khiếp sợ. Vua người Môáp sai sứ
đến với Bilơam thuộc đất dân Ammon
để xin ông này nguyền rủa dân Israel “may ra nhờ thế ta có thể
đánh bại được nó và đuổi nó ra khỏi
lãnh thổ của ta”. Các sứ giả lên
đường tìm gặp Bilơam để trao cho ông
lời sấm “chúc dữ” dân Israel. Bilơam mời các
sứ giả nghỉ qua đêm để ông thỉnh ý
Đức Chúa. Sáng hôm sau, Bilơam nói cùng các sứ
giả rằng ông không thể làm theo yêu
cầu của vua Môáp được. Nhưng đến
lần thứ hai, dưới tác động của Thiên
Chúa “cứ chỗi dậy, đi với chúng, nhưng
chỉ được làm điều Ta bảo
ngươi”, ông chấp nhận ra đi với các sứ
giả vua Môáp. Bilơam đến miền đất dân
Môáp để chúc dữ cho dân Israel trên lưng một con lừa cái
và đi cùng với hai chú tiểu đồng. Trên
đường đến với vua Môáp, con lừa
của Bilơam thấy Thần sứ của Thiên Chúa
đứng cản đường cùng với thanh
gươm cầm sẵn trong tay. Thấy thế, con lừa cái bèn tránh
đường đi xuống ruộng. Bilơam
đánh đập con lừa và bắt nó phải đi trên
đường. Khi đến con đường mòn hai bên
đều xây tường, con lừa cái khi thấy
Thần sứ liền ép sát vào tường làm cho chân
của Bilơam bị cọ sát trầy xước.
Tức giận ông lại đánh con lừa cách thậm
tệ. Nhưng đến khi đến
đoạn đường hẹp không thể nào đi
được nữa vì Thần sứ chận
đứng, con lừa đành phải nằm bẹp
xuống chân ông Bilơam. Thấy
vậy, Bilơam càng tức giận. Ông nổi nóng
dùng gậy tới tấp đánh con lừa. Đến lúc
này, con lừa lên tiếng: “Tôi đã làm gì ông mà ông đã
đánh tôi đến ba lần”. Bilơam nhìn lên thì thấy
Thần sứ Thiên Chúa thì run sợ. Theo
hướng dẫn của Thần sứ Thiên Chúa,
Bilơam đến với vua Môáp nhưng không phải
để chúc dữ cho dân Israel mà là chúc phúc. Trong bài diễn
văn chúc phúc đó, Bilơam đã tiên báo về Ngôi sao
xuất hiện trong nhà Giuđa:”Một Vì Sao xuất
hiện từ Giacóp, một vương trượng
trỗi dậy từ Israel” (Ds 24, 17).
Một
ngôi sao lạ ở phương Đông xuất hiện trên
bầu trời đầy sao.Các nhà chiêm tinh nhận ra ngôi
sao lạ. Họ tin rằng có một vị vua mới sinh ra
ở đất Do thái. Họ lập
tức khởi hành, lên đường tìm kiếm. Con
đường đi của họ dẫn qua sa mạc, bụi bặm, nóng bức và giá
lạnh. Đó là một con đường đầy chông
gai khó khăn, vất vả và nguy hiểm. Họ
luôn nhìn lên ngôi sao dẫn đường và tiến
bước.
Khi đến
thủ đô Giêrusalem, các nhà chiêm tinh dò hỏi tông tích
của vị tân vuơng. Nghe tin ấy vua Hêrôđê bối
rối liền triệu tập các thượng tế và
kinh sư lại hỏi cặn kẽ về ngày giờ
ngôi sao đã xuất hiện. Vua phái các vị ấy đi
và dặn “xin quý ngài đi dò hỏi
tường tận về Hài Nhi và khi đã tìm thấy, xin
báo lại cho tôi để tôi cùng đến bái lạy
Người”. Họ ra đi “Bấy giờ ngôi sao họ
đã thấy ở phương Đông lại dẫn
đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở mới dừng lại”. Họ mừng rỡ vô cùng. Họ gặp Hài
Nhi, liền sấp mình bái lạy,
với lòng thành họ dâng tiến lễ vật vàng, nhũ
hương và mộc dược.
Câu
chuyện Phúc âm tuyệt đẹp. Ba nhà chiêm tinh đi tìm
Đấng Cứu Thế theo ánh sao
lạ. Nếu Thiên Chúa đã dùng cột mây
lửa để dẫn dân Do thái đi trong hoang
địa về Đất hứa thì Người cũng
có thể dùng ngôi sao lạ để dẫn đường
cho các nhà chiêm tinh đến Bêlem để gặp
Đấng Cứu Tinh.
Nhưng
sự thật vô cùng trớ trêu là khi vị Cứu tinh
xuất hiện sau bao thế kỷ chờ đợi thì
Dân Do thái lại thờ ơ lãnh đạm. Các thượng
tế, các kinh sư có thái độ dửng dưng thụ
động. Họ rành rẽ Kinh Thánh và
biết rõ nơi sinh của Đấng Cứu Thế
nhưng họ chẳng cất bước đến Bêlem.
Còn Hêrôđê thì hốt hoảng bối rối, sợ ngai
vàng bị lung lay nên tìm cách loại
trừ với mưu mô cạm bẫy.
Tấn bi
kịch cuộc đời Hài Nhi bắt
đầu, bị người đồng hương
từ khước, bị tẩy chay, bị giết
chết. Chỉ có các nhà chiêm tinh hăng hái lên
đường lao vào cuộc phiêu
lưu tìm kiếm. Họ đã làm tất
cả miễn sao gặp được Đấng
Cứu Tinh. Cho dù Đấng ấy
chẳng uy nghi ngự trong lâu đài điện ngọc
nhưng họ vẫn vui mừng đón nhận, xin
được bái kiến và dâng lễ vật quý giá với
cả tấm lòng thành.
Phụng
vụ đọc câu chuyện tuyệt đẹp này trong
ngày Lễ Hiển Linh “Thiên Chúa tỏ mình ra cho dân
ngoại”. Các nhà chiêm tinh là dân ngoại, họ đại
diện cho mọi dân tộc, họ khao khát tìm kiếm
ơn cứu độ. Sau này Chúa Giêsu đã xác
định: từ phương đông phương tây,
nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng
tổ phụ Abraham, Isaac, Giacop trong nước trời.
Các
thượng tế và các kinh sư thông hiểu Thánh Kinh,
họ giảng giải thật hay cho Hêrôđê, nhưng
chỉ là lý thuyết. Họ tìm Đấng Cứu Thế
trong sách vở nhưng không nhận ra Người trong
thực tế vì Người không phù hợp với
những quan điểm cố định của họ.
Những người chuyên nghiên cứu sách vở
đầy sự uyên bác thông thái, nếu không lên
đường, không thao thức tìm kiếm thì chẳng bao
giờ gặp được Thiên Chúa.Trái lại, những
tâm hồn đơn sơ, khó nghèo như các mục
đồng, hay cởi mở và khao khát chân lý như các nhà
chiêm tinh lại được diễm phúc gặp gỡ
Người vì họ đã dám mạo hiểm lên
đường tìm kiếm, bước đi theo các
dấu chỉ.
Thiên Chúa vẫn
luôn tỏ mình ra cho nhân loại qua những dấu chỉ
tự nhiên của trời đất, qua từng biến
cố lịch sử, qua Lời Người trong Thánh Kinh,
qua sự hiện diện của Dân Chúa là Giáo hội, qua
các bí tích. Muốn gặp được Thiên
Chúa, nhất thiết phải nổ lực tìm kiếm.
Cho dầu có những thử thách, cam go,
những hiểm nguy cạm bẫy, vẫn luôn kiên trì trong
đức tin, bền đổ trong lòng mến.
Hôm
nay, không có ngôi sao đông phương nào xuất hiện
trên bầu trời để soi đường cho chúng ta
đi tìm Chúa. Chúng
ta có một ánh sáng khác rực rỡ hơn giúp tìm gặp
Người. Đó là ánh sáng của Lời Chúa "Lời
Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ
đường con đi.".
Bước đi trong ánh sáng Lời Chúa, chúng ta sẽ
trở nên ngôi sao dẫn đường cho nhiều
người tìm đến Thiên Chúa. Thánh Phaolô mời
gọi: “Anh em hãy chiếu sáng như những vì sao trên vòm
trời”(Pl 2,15).
Tại
sao các Kitô hữu được gọi là các vì sao? Thánh Gioan giải thích: “Thiên Chúa
chưa ai thấy bao giờ. Nếu chúng ta yêu thương
nhau thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta”(1Ga
4,12). Nói cách khác, Thiên Chúa của chúng ta là
một vị “Thiên Chúa ẩn mình”, nhưng Người
muốn tỏ mình ra cho người ta thấy qua cách
sống yêu thương của chúng ta. Nói cách khác
nữa, khi chúng ta yêu thương nhau thì Thiên Chúa ở trong
chúng ta, bởi vì “Thiên Chúa là tình yêu”(1Ga
4,18). Cho nên cách sống yêu thương của
người Kitô hữu làm cho người ta nhìn thấy và
nhận biết được Thiên Chúa tình yêu. Chính vì
thế mà thánh Phaolô đã so sánh thế gian như vòm
trời tăm tối, và khuyến khích các Kitô hữu hãy
sống yêu thương để có thể thành những vì
sao chiếu sáng trên vòm trời ấy.
Trong
đời sống xã hội hôm nay, có rất nhiều ngôi
sao trên bầu trời nghệ thuật, đủ mọi
lãnh vực. Ngôi sao
nhạc Rock, ngôi sao điện ảnh, ngôi sao bóng đá…thôi
thì đủ các loại sao! Có những người chưa
xứng đáng là “sao” mà cũng tự nhận mình là sao,
thậm chí có những người vênh váo tự phong mình là
“siêu sao”!
Trong phạm vi
tôn giáo, ta thấy có những Kitô hữu âm thầm sống
bác ái yêu thương, chiếu tỏa nhân đức cho
những người chung quanh, nhưng chỉ dám nhận
mình là tôi tớ vô dụng ( Lc 17,10).
Thời nay, Mẹ Têrêxa Calcutta với tấm lòng yêu
thương bao la cũng là một vì sao chiếu sáng trên vòm
trời.
Ngôi
sao đông phương dẫn các nhà chiêm tinh đến
gặp Chúa Hài Nhi và tiến dâng lệ vật. Chúng ta nhờ ánh sáng Lời Chúa
soi dẫn trên hành trình cuộc đời. Lời Chúa là ánh
sao chiếu soi tâm hồn giúp chúng sáng lên niềm tin. Chính
Chúa Giêsu là ngôi sao mai dẫn chúng ta đi vào một con
đường mới, con đường chói ngời
ngọn lửa đức mến. Người Kitô hữu
tiếp nhận ánh sáng từ Chúa Giêsu để chiếu
lên làn ánh sáng hy vọng, ánh sáng tin yêu, ánh sáng công bình bác ái.
Những chứng tá đức tin cậy mến, những
gương sáng đời sống gia đình, những
nỗ lực thực thi các giá trị Phúc Âm chính là
những ánh sao cụ thể soi đường truyền
giáo.
|