CHÚA NHẬT 1 MÙA VỌNG, NĂM B
Tu sĩ: Jos. Vinc. Ngọc Biển, SSP.
CHỜ ĐỢI NHƯNG PHẢI
TỈNH THỨC
(Is
63,16b-17.19b. 64, 2-7; 1 Cr 1,3-9; Mc 13,33-37)
Tại chùa Tô
Châu, có một nhà sư tên Viên Phủ Trung, tu hành đắc
đạo, nhà sư thường bày trên án thư,
trước chỗ ngồi, một cái quan tài con bằng
gỗ bạch đàn, dài độ 5 tấc, có một cái
nắp đậy mở được.
Khách đến chơi trông thấy cười và
nói rằng:
-“Ngài chế ra cái này dùng
để làm gì?”.
Vị sư
trả lời:
- “Người ta sống
tất có chết, mà chết thì vào ngay cái này. Ta thực
lấy làm lạ: người đời ai ai cũng
chỉ biết có phú quý, công danh, tài sắc thị hiếu,
lo buồn, vất vả suốt đời chẳng
biết cái chết là gì!
Như ta đây, mỗi khi
có việc không được như ý, ta cầm lấy cái
này mà ngắm xem, là tức khắc trong lòng được
yên ổn, mà muôn nghìn sự tư lự đều biến
tan đi” (trích trong sách Lẽ Sống).
Nhà sư Viên
Phủ Trung quả là một con người biết đón
chờ cái chết trong sự tỉnh thức:
1.
Mùa Vọng là gì?
Hôm nay, cùng
với Giáo Hội, chúng ta bước vào Mùa Vọng.
Nói đến Mùa
Vọng, người ta nghĩ ngay đến sự
chờ đợi. Nhưng là chờ đợi trong hy
vọng.
Nơi cuộc
đời của mỗi người, chúng ta cũng đã
trải qua rất nhiều lần chờ đợi, hay
chính bây giờ, vẫn đang chờ một cái gì đó!
Sự chờ
đợi có thể là tích cực, và cũng có thể là
tiêu cực.
Nếu sự
chờ đợi mà biết chắc nó sẽ đến,
thì trong lòng luôn háo hức, mong ngóng và đợi trông giây phút
đó sớm đến. Khi đến, nó sẽ đem
lại niềm vui mừng khôn xiết.
Nếu sự
chờ đợi mà biết chắc chắn sẽ không bao
giờ xảy ra thì đây là một sự chờ
đợi trong thất vọng.
Với
người Công Giáo, Giáo Hội mời gọi con cái mình
sống tinh thần Mùa Vọng trong niềm vui vì chúng ta có
niềm hy vọng nơi sự chờ đợi.
Niềm hy
vọng ấy là: ngoài việc sống lại tinh thần
của dân Dothái khi xưa đón đợi Chúa Cứu
Thế, chúng ta còn được mời gọi sống
tinh thần đón đợi Ngài đến với mỗi
người cũng như nhân loại qua ngày cánh chung
lần thứ hai trong vinh quang, oai hùng, khải hoàn với
tư cách là vị Vua quyền năng, chí công và xót
thương để phán xét và thưởng công mỗi
người.
Như vậy,
sống tinh thần Mùa Vọng không chỉ dừng lại
nơi quá khứ để hoài niệm về một
biến cố! Nhưng nó còn đi xa hơn, đó là giúp
chúng ta đi vào trọng tâm của sứ điệp yêu
thương mà Thiên Chúa ban tặng cho con người nơi
Mầu Nhiệm Ngôi Hai Thiên Chúa làm người. Từ
đó, chúng ta được mời gọi chuẩn bị
tâm hồn thật tương xứng với hồng ân
lớn lao mà Thiên Chúa trao tặng cho con người.
2. Chờ đợi
nhưng phải thức
Như đã trình
bày ở trên, Mùa Vọng là mùa chờ đợi, nhưng
sự chờ đợi của chúng ta phải luôn gắn
liền với tinh thần tỉnh thức.
Tuy nhiên, tỉnh
thức như thế nào cho xứng hợp với tinh
thần của Mùa Vọng?
Thưa,
trước hết: cần loại bỏ những thứ
đam mê của tội lỗi. Nếu mải mê và chạy
theo cám dỗ và ngủ lỳ trong tội, thì con
người sẽ trở nên bạc nhược. Bởi
vì, tội lỗi được ví như bức màn che
lấp con mắt tâm linh; như hòn đá cản lối
bước đi; như đám bèo cản dòng sông chảy….
Thứ
đến: cần loại bỏ danh vọng. Danh vọng
là thứ rất hấp dẫn con người. Nó làm cho con
người nhiều khi mất cả nhân cách để
đi tìm cho được danh vọng. Vì thế, đã
không ít người tìm đủ mọi cách như nói
xấu, vu vạ người khác, hay mua chuộc, kéo bè kéo
cánh…, để miễn sao đạt được danh
vọng. Tuy nhiên, có những thứ danh vọng hão huyền,
nhưng con người lại cứ mê mẩn chạy
theo. Chính vì vậy nên họ đi hoài, đi mãi mà không
tới đích, đến khi hết giờ mới
chợt nhận ra mình đã đi theo ảo vọng.
Tiếp theo:
cần loại bỏ những bóng đêm của ham mê xác
thịt. Hấp lực của giới tính nó có thể làm
thăng hoa con người, để mỗi người
sống hài hòa với nhau và cộng tác với Thiên Chúa trong
công trình tạo dựng. Tuy nhiên, nó cũng là con dao hai
lưỡi cho những ai thượng tôn nó! Khi đã
ưu tiên cho nó ở vị trí đặc biệt,
thường nó sẽ làm cho chúng ta nhu nhược và sa
đà vào những con đường ăn chơi xa
đọa, làm mất đi ý nghĩa nguyên thủy khi lý trí
đã bị thuần hóa….
Hơn nữa:
cần loại bỏ thói ích kỷ. Ích kỷ là chỉ
biết nghĩ cho mình, không biết quan tâm đến
người khác. Người sống trong sự ích kỷ được
ví như con ốc thu mình trong cái vỏ bọc dầy
cộm của mình, nên họ thường hay rơi vào tình
trạng bảo thủ, kiêu ngạo và thiếu sự liên
đới, quan tâm đến anh chị em. Sự ích kỷ
được ví như con đường cụt, hay ao
tù. Nó sẽ làm cho con người bị cùng
đường không lối thoát hay phải sống chung
với những xú uế nhơ nhớp….
Cuối cùng:
loại bỏ những tham lam về tiền của cách
thái quá. Người ta thường nói: đồng tiền
liền với ruột. Vì thế, con người
thường chạy đua trong cuộc chiến kiếm
tiền. Vì tiền, nhiều người đã bất
chấp tất cả, ngay cả khi phải cướp
đi mạng sống của người vô tội; hay buôn
gian bán lận; lừa đảo…. Chính vì thế,
đồng tiền nó đã làm lu mờ lương tâm, và
lẽ tất yếu, không còn nhạy bén với ơn Chúa
nữa.
Như vậy,
chúng ta có thể nói, Mùa Vọng là mùa tỉnh thức. Tuy
nhiên, tỉnh thức là phải biết phân định
để chọn cho mình những gì phù hợp với giá
trị Tin Mừng.
3.
Sứ điệp Lời Chúa
Trong đời
sống thực tế hôm nay nơi con cái của Giáo
Hội cũng như của nhân loại nói chung,
người ta quá dửng dưng với tinh thần
tỉnh thức. Người ta rất ngại nói hay bàn
tới những chuyện đạo đức! Như
vậy, đồng nghĩa với việc con người
ít quan tâm đến chuyện đời sau!
Nhiều
người có suy nghĩ rằng: đời còn dài, chưa
đi đâu mà vội! Vì thế, họ thường
viện đủ mọi lý do để “đáo hạn” với
Chúa.
Tuy nhiên, sự
thật đã chứng minh cho thấy: đã có biết bao
cuộc ra đi quá bất ngờ! Mới tối qua còn
chung mâm, đêm chung giường, thế mà sáng dạy,
một người đã ra đi vĩnh viễn. Hay
cũng có những trường hợp vừa mới tay
bắt mặt mừng vì những thành công, chiến
thắng…, nhưng chỉ trong chốc lát, tin tử nạn
đã được báo về. Hoặc có biết bao
người khỏe mạnh, béo tốt, nhưng chỉ
một cơn gió thoảng qua cũng đã làm cho họ
trở nên bất động. Rồi biết bao
người làm lớn, lắm tiền, nhiều bạc,
ăn uống sung túc, cuộc sống giàu sang…, nhưng
chỉ tích tắc đã để lại tất cả và
ra đi với hai bàn tay trắng!
Từ những
thực tế ấy, sứ điệp Lời Chúa hôm nay
gửi đến cho mỗi chúng ta, đó là: “Hãy tỉnh
thức”; “hãy sẵn sàng”.
Tỉnh thức
để đón chờ Chúa đến. Ngày đó
đến như kẻ trộm lúc đêm khua; như câu
chuyện lụt hồng thủy thời ông Noe; thình lình
như chuyện hai người đàn ông đang làm ruộng
hay hai người đàn bà đang kéo cối xay, một
người được đem đi và người kia
bị bỏ lại.
Nếu không
tỉnh thức, chắc chắn chúng ta sẽ không thể
là người được cứu sống như
những người được ở trong tàu ông Noe.
Không tỉnh thức, căn nhà tâm hồn của chúng ta
cũng sẽ bị đào ngạch, khoét vách để
kẻ trộm lấy đi những giá trị tâm linh
của mình. Và, nếu không tỉnh thức, chúng ta cũng
sẽ bị để lại như những người
bất hạnh....
Mong sao trong Mùa
Vọng này, chúng ta sẽ có nhiều cơ hội
để thức tỉnh lương tâm, biết nhạy
bén với những dấu chỉ để ăn năn
sám hối, ngõ hầu không bị vướng mắc vào
cạm bẫy của ma quỷ khi chủ trương cho
rằng: đời còn dài, cứ ăn chơi trác táng,
đến đâu lo đến đó. Nghĩ như
thế, ấy là chúng ta đã mắc câu của Satan, và
lẽ tất yếu, mỗi người sẽ phải
lãnh bản án mà Thiên Chúa cũng đã dành cho thế giới
của chúng khi xưa, đó là bị ném vào nơi khóc lóc và
nghiến răng.
Lạy
Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con biết tỉnh thức
để đón đợi ngày Chúa đến với chúng
con trong vinh quang của ngày cánh chung với tâm hồn trong
sạch và tinh thần sẵn sàng. Amen.
|