Ganh tị
Trong cuốn tiểu thuyết
được soạn thành nhạc kịch “Những
Kẻ Khốn Cùng” (Les Miserables), của Victor Hugo, nhân
vật chính là Jean Valjean, đã được thả ra sau
19 năm chịu khổ sai trong tù. Anh bị tù vì tội ăn cắp một ổ bánh mì cho những
người con của bà chị ăn qua cơn đói. Sau
khi được tự do, anh bước đi lang thang cả ngày để tìm thức
ăn và chỗ ngủ qua đêm, không một ai trong làng dám
chứa chấp một người đã có án tù ở trong
nhà. Sau cùng, một vị giám mục tốt lành đã
mở cửa đón tiếp Valjean với một bữa ăn tối và chỗ ngủ qua đêm.
Tại bữa ăn tối, bà giúp việc cực lực
phản đối giám mục đã ra lệnh cho bà
phải dọn bàn ăn với bộ muỗng dĩa
bằng bạc mà toà giám mục thường dùng để
tiếp khách. Đêm hôm đó, valjean đã
ăn cắp toàn bộ muỗng dĩa bằng bạc,
rồi trốn ra khỏi nhà.
Ngày hôm sau trên đường tẩu thoát, anh
nói dối với cảnh sát rằng Đức giám mục
đã ban cho anh những món đồ quý giá làm kỷ
niệm. Nghi ngờ, cảnh sát đem anh trở lại toà
giám mục với những món đồ đã bị ăn
cắp. Khi họ vừa đến toà giám
mục, Đức giám mục đã nói ngay rằng ngài
rất vui mừng gặp lại Valjean, vì ngài muốn tặng
thêm cho anh những cái chân đèn bằng bạc nữa.
hành động tha thứ và nhân từ
đáng kính phục này đã gây ảnh hưởng lớn
lao trên cuộc đời của Valjean tới nỗi anh
đã thay đổi hoàn toàn, và trở thành một con
người mới. Sau cùng anh đã dâng
hiến cuộc đời còn lại để phục
vụ tha nhân với lòng nhân từ hơn là lẽ công
bằng.
Người chủ vườn nho đã
cư xử với các công nhân theo
định luật của tình yêu và lòng nhân từ, không
phải luật lệ của kinh tế hay toán học
nhắm vào tư lợi.
Trong một cuộc
phỏng vấn dành cho báo ZENIT ngày 3/12/2000, Đức Hồng
Y Nguyễn văn Thuận đã diễn tả những
kinh nghiệm của ngài về 13 năm tù tội. Với
những bạn tù không Công giáo, tọc mạch muốn
biết làm cách nào ngài có thể giữ vững niềm hy
vọng của ngài, ngài trả lời: “Tôi đã bỏ
mọi sự để theo Chúa Giêsu,
bởi vì tôi yêu những khuyết điểm của Chúa
Giêsu”. Tồng giám mục, lúc đó nói: “Trong lúc hấp
hối trên thánh giá, người trộm cướp xin Chúa
nhớ đến hắn khi Chúa vào Vương Quốc
của Người. Nếu là tôi, tôi sẽ trả lời:
“Tôi sẽ không quên anh, nhưng anh phải đền các
tội ác của anh trong luyện ngục”. Nhưng Chúa Giêsu
trả lời: “Hôm nay anh sẽ ở trên thiên đàng
với tôi”. Chúa đã quên tội lỗi
của người này. Cũng một sự việc
đã xảy ra với bà Mary Magdalene, và với người
con trai phung phí. Chúa Giêsu không nhớ tí nào,
Người tha thứ cho toàn thế giới”.
“Chúa Giêsu không
biết toán học”, ngài nói thêm: “Điều này
được thấy rõ trong dụ ngôn người
mục tử tốt lành. Người có 100 con chiên, một
con bị thất lạc và không ngần ngại
Người đi kiếm nó, để 99 con khác trong chuồng,
đối với Chúa Giêsu, một con giá trị bằng 99
con, hay là có khi hơn nữa.
Dụ ngôn
người thợ làm vườn nho được
bắt đầu bằng chữ “Nước Trời”. Chúa
Giêsu nói về Thiên Chúa và luật lệ của Nước
Trời. Trong cuốn “The Divine Trap”, Richard Hoefler nói
rằng: “Trước hết Thiên Chúa là người
chủ tuyệt đối. Theo như dụ
ngôn nói với chúng ta, Người làm điều mà
Người muốn làm với cái gì thuộc về
Người. Vương Quốc Thiên
Chúa không phải là một nền dân chủ nơi mà chúng ta
quyết định cái cách thức những sự việc
sẽ được làm bởi một đa số
phiếu bầu cử”.
Chúa Giêsu đã nói
dụ ngôn này không những với các môn đệ của
Ngài, mà còn cho các người Biệt phái, là những
người đã có quan niệm rằng Vương
Quốc Thiên Chúa thuộc quyền sở hữu chủ
của họ. Richard Hoeffer đã nhận xét:
“Những
người Biệt phái đã quên điều này. Vương
Quốc Thiên Chúa thuộc về Thiên Chúa. Chúa Giêsu đối chất với họ rằng
các ông đã khoe mình là những người đạo
đức, có phải vậy không? Mọi
người đều biết và kính trọng các ông vì
điều này. Đó là tiền công các
ông đã được trả. Đó là
điều Thiên Chúa thưởng cho các ông. Còn đối với những người khác,
những người tội lỗi và nghèo khó, họ có
sự liên hệ độc đáo của họ với
Thiên Chúa. Ngài sẽ cư xử với họ theo như Ngài muốn, vì tất cả
đều chỉ là những công nhân trong vườn nho
của Ngài. Trong vườn nho này, Thiên Chúa là
chủ. Ngài có quyền tuyệt đối phân phát
tiền lương và phần thưởng tuỳ theo ý của Ngài và chỉ có thánh ý Ngài mà thôi”.
Trong bài đọc
thứ nhất, tiên tri Isaia đã viết: “Tư
tưởng của Ta không phải là tư tưởng
của các người, và đường lối của
các ngươi không phải là đường lối
của Ta. Trời cao hơn đất
chừng nào thì đường lối của Ta cũng cao
hơn đường lối các ngươi, và tư
tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng
các ngươi chừng ấy”.
Hãy cảm tạ
Thiên Chúa đã mời gọi chúng ta đến làm việc
trong vườn nho của Ngài. Hãy bằng lòng với
những ơn lành của Ngài thay vì đòi hỏi và ganh
tị. Hãy dâng lên Thiên Chúa tâm tình phó thác như lời
cầu nguyện của Đức Hồng Y John Henry
Newmann:
“Chúa đã ủy thác
cho tôi vài công việc mà Ngài không ủy thác cho kẻ khác. Tôi có
sứ mệnh của tôi. Có thể tôi
không bao giờ biết được nó trong cuộc
sống này nhưng trong cuộc sống mai hậu ắt
tôi sẽ rõ. Vì thế, tôi tin vào Ngài.
Ngài không làm điều gì vô ích. Ngài có thể kéo dài hay rút ngắn cuộc sống
của tôi; Ngài biết rõ điều Ngài định làm.
Ôi lạy Chúa, con xin hiến dâng trọn vẹn toàn xác
hồn con trong tay Ngài”.
|