Lòng Chúa Cao Cả Hơn Lòng Chúng Ta
Suy niệm
Chúa nhật XVI thường niên – năm A
(Mt 13,
24 - 43)
Tất cả chúng ta đều
cần đến lòng nhân từ, thương xót và thứ tha thứ
của Thiên Chúa, nhất là xin Ngài loại trừ sự dữ,
sự tội và sự chết, nhất là kẻ xấu ra
khỏi chúng ta. Nhưng lòng Chúa cao cả hơn lòng chúng
ta.
Với dụ ngôn tự sự
“Người Gieo Giống” Chúa
nhật tuần trước phác họa hình ảnh Một
Thiên Chúa là Cha nhân lành, hào phóng đối với nhân loại khi
gieo chính Lời cứu độ là Chúa Giêsu, Con Một Ngài xuống
trần gian. Ngài gieo không tiếc xót, không tính toán, không loại
trừ, gieo cả nơi sỏi đá, gai góc, cả lối
mòn cũng không bị lãng quên. Thiên Chúa gieo vãi
khắp nơi không biết mệt mỏi, bất kể ngày
đêm, dù có nhiều người thờ ơ, từ chối và ít người
đón nhận, nhưng Thiên Chúa vẫn cứ gieo, gieo trên người
công chính cũng như kẻ bất lương.
Với dụ ngôn “Cỏ Lùng”. Chúa Giêsu mạc khải cho các môn đệ cũng như dân
chúng về lòng nhân từ
của Thiên Chúa đối với thế nhân có đủ hạng
người, lành cũng như dữ. Đôi lúc thấy, sự dữ,
kẻ dữ lấn án người lành, và cũng dễ thấy,
người lành thánh ao ước có được một thiên đàng ngay
trên trần thế, nên muốn Thiên Chúa diệt sạch kẻ
ác ra khỏi thế gian. Lời thân thưa và tiếp đến là
lời cầu xin của người đầy tớ với ông
chủ trong dụ ngôn là một bằng chứng : “Thưa ông, thế ông đã không gieo
giống tốt trong ruống ông sao ? Vậy cỏ lùng
từ đâu mà có? ” (Mt 13, 27) Nhiều người hôm nay vẫn hỏi
Chúa : Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên mọi sự
trong đó có con người, và Ngài đã chẳng thấy mọi
sự đều tốt đẹp đó sao ? Vậy, sự dữ,
người gian ác do đâu mà có ? Và họ khơi lên ước muốn
trừng phạt : “nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ”
(Mt 13, 28).
“Cỏ
lùng” tiếng Do Thái, có gốc từ chữ “Satan” và nói đến việc chia
rẽ. Tất cả chúng ta đều biết rằng quỷ
dữ là người gieo cỏ lùng: luôn tìm cách gây chia rẽ
con người với nhau, chia rẽ trong gia đình, hội
đoàn, giáo họ, giáo xứ, quốc gia và dân tộc. Những
người đầy tớ muốn nhổ cỏ xấu đi ngay
lập tức, nhưng ông chủ ngăn cản vì sợ rằng
khi nhổ cỏ lùng thì nhổ nhầm cả lúa. Bởi
cỏ lùng, khi lớn lên, trông rất giống lúa tốt,
nên dễ gây nhầm lẫn. Quỷ Dữ
đến trong đêm để gieo cỏ lùng, trong đêm tối, trong sự
hỗn loạn... Nơi đâu không có ánh sáng, quỷ sẽ đến
để gieo cỏ lùng. Kẻ thù này rất tinh khôn: hắn
gieo sự xấu vào giữa điều tốt, để chúng ta
không thể nào tách biệt rõ ràng, nhưng Thiên Chúa sẽ
làm điều đó.
Ông
chủ trong dụ ngôn thật nhân hậu tuyệt vời, ông thận
trọng thẳng thừng nói: “Không
được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ
luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc
lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ
gặt: “Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi
bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất
vào lẫm cho ta” (Mt 13, 29-30).
Thiên Chúa của chúng ta là một người
cha đầy lòng trắc ẩn, “Vì là chủ sức mạnh, nên Chúa xét xử hiền
lành, Chúa thống trị chúng ta với đầy lòng khoan
dung” (Kn 12, 16). Ngài luôn chờ đợi và chờ đợi với
con tim rộng mở để đón chào, và tha thứ cho người
có tội, kẻ gian ác muốn ăn năn. Ngài luôn tha thứ, nếu
đến với Ngài... Chúa dạy : “ Người công chính phải ăn ở nhân đạo, và Người
làm cho con cái Người đầy hy vọng rằng: Người ban
cho kẻ tội lỗi ơn ăn năn sám hối” (Kn 12,
19).
Thái độ của Thiên Chúa giúp chúng ta hiểu
rằng sự dữ không phải là điểm đầu và điểm
kết. Có cái gì đó hơn thế nữa: nhờ niềm hy
vọng đầy tình thương mến của Thiên Chúa mà chính
cỏ lùng, là những con tim xấu xa, ngập tràn tội lỗi
có thể trở nên hạt giống tốt. Vì
lòng trắc ẩn không phải là làm ngơ trước sự
xấu; hay là lẫn lộn giữa tốt và xấu!
Trước cỏ lùng đang hiện diện
trên thế giới, cụ thể hơn, sống chung với kẻ
vô đạo, kẻ gian ác, chống lại sự thiện, người
môn đệ Chúa được mời gọi bắt chước Chúa, hy
vọng với niềm tin vào chiến thắng chung cuộc
của sự Thiện, là chính Thiên Chúa.
Thật vậy, chỉ trên mặt đất này mới
có chỗ cho lúa và cỏ lùng mọc lên, chỉ trong cuộc
sống nhân trần mới có bột cần chất men, nên ở trên Thiên
Đàng, chỉ có Thiên Chúa là tất cả mọi sự trong mọi người.
Thánh Augustinô quan niệm : “Chính Giáo Hội là một cánh đồng
có lúa và cỏ lùng, có kẻ xấu và người tốt đều chung
sống với nhau, là nơi để chúng ta bắt chước gương nhẫn
nại của Chúa. Những kẻ dữ hiện hữu
trong thế gian này hoặc là để được cải hóa hay
là nhờ họ mà những kẻ lành có thể luyện tập
đức nhẫn nại”.
Vì thế, trước sự hiện hữu của
cái ác, thái độ của các môn đệ Chúa Kitô là gì nếu không phải
là kiên nhẫn với sự hiện hữu của cái ác trên thế
giới.
Việc
cần làm là tích cực gieo quanh chúng ta thật nhiều hạt tốt
và gìn giữ chúng cho đến mùa thu hoạch như là (cầu nguyện,
tĩnh tâm, việc lành phúc đức, giúp đỡ tha nhân...)
Tiếp
đến là phải hành động với sự khôn ngoan, thận trọng
khi đối đầu với sự ác, đồng thời cầu xin Chúa Thánh Thần giúp
sức cho, vì: “Thánh Thần nâng đỡ
sự yếu hèn của chúng ta”(Rm 8, 26).
Sau
cùng, cần phải vững tin, hy vọng và sống bác ái; nghĩa
là chinh phục cái ác bằng việc làm tốt, theo lời khuyên của
thánh Tông đồ Phaolô: “Chớ để
sự dữ thắng được ngươi, nhưng hãy lấy lành
mà thắng dữ” (Rm 12, 21).
Lm. Antôn Nguyễn Văn
Độ
|