Ở hiền gặp lành – Lm.
Giuse Tạ Duy Tuyền
Cha ông ta vẫn
thường dạy con cái: "Ở
hiền gặp lành". Người ăn
ở hiền lành, người sống có nhân, có nghĩa
ắt trời sẽ ban cho nhiều phúc lộc dư tràn.
Ngược lại, nếu sống ác nhân ác đức,
trời sẽ quả báo những tai
hoạ khó lường.
Thế
nhưng, hiền lành có phải là "tĩnh tọa như
Bụt"? Ai muốn làm gì thì làm hay không? Thưa
không, mà hiền lành ở đây là biết sống đúng
với vị trí của mình. Là biết
sống đúng với phẩm giá của mình. Là biết tôn trọng phẩm giá của mình.
Một con người có phẩm giá cao đẹp là
một con người có lý trí đủ để suy
biết điều hay lẽ phải, có ý chí vững
mạnh để không bị sự gian ác làm hại
bản thân và tha nhân, có sự chọn lựa đúng đắn
và chuẩn mực về cái hay, cái đẹp, cái phải,
cái trái. Là người phải biết phân
biệt phải quấy. Biết nói không
với điều ác. Không thỏa
hiệp với gian tà. Vì "im lặng là đồng
lõa" và hùa theo là "đồng
phạm". Người không có trí khôn, làm theo
lời người khác thì không có tội, nhưng
người hiền lành không thể làm chuyện ác,
chuyện lừa dối để rồi đổ
lỗi cho hoàn cảnh. Nếu đổ
lỗi cho hoàn cảnh thì trên đời này ai phạm
tội cũng vì hoàn cảnh mà ra. "Túng
quá hóa liều", "Nóng mất khôn", "Tức
nước vỡ bờ". Trong một phân tích
về lý do phạm tội của các tù nhân thì có 80% tội
nhân cho rằng mình phạm tội là do hoàn cảnh. Như vậy, sự hiền lành là một thái
độ sống dung hoà với mọi người.
Sự hiền lành sẽ giúp cho con người hành xử theo tình, theo lý và theo lẽ phải nhưng
với một thái độ ôn hoà với đầy lòng bác
ái bao dung.
Hôm nay Chúa nói: "hãy
học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng".
Sự hiền lành của Chúa không phải là
đi tìm sự thỏa hiệp với thế gian. Chúa không im lặng trước sự dữ.
Chúa đã từng lên án gắt gao thói
giả hình và gian tà của những kẻ biệt phái. Chúa
đã từng xô đuổi con buôn ra khỏi đền
thờ. Chính vì những điều Chúa làm,
những lời Chúa nói đã ảnh hưởng
đến miếng cơm manh áo, đến địa
vị, chỗ đứng của các biệt phái mà
người ta tìm cách giết Chúa. Sự
hiền lành của Chúa là vì công lý mà chịu nhiều
thiệt thòi không kháng cự. Vì dám nói sự thật mà
phải chết nhục nhã trên cây thập giá, nhưng Ngài
không oán hận, và còn xin cùng Chúa Cha tha cho họ vì họ
không biết việc họ làm. Chúa đấu tranh nhưng
bất bạo động, vì "ai dùng gươm sẽ
chết vì gươm", "oán báo oán, oán chập
chùng" và còn tha thứ cho sự xúc phạm của tha nhân
không chỉ "7 lần mà là 70 lần bảy".
Trong tám
mối phúc, Chúa đã chúc phúc những cho ai bị bách
hại vì lẽ công chính, vì Nườc Trời là của
họ. Như
thế hiền lành ở đây là sống thật và làm
chứng cho sự thật. Không
nhượng bộ, không thỏa hiệp với dối
gian. Cho dù vì lẽ công chính mà mình bị
bách hại, bị thiệt thòi vẫn chấp nhận, vì
phần thưởng của chúng ta là Nước trời.
Sự
hiền lành của Chúa còn hệ tại ở sự
cảm thông với lỗi lầm của người khác. Không thành kiến
đối với những người bị xã hội
ruồng bỏ. Ngài yêu thương
họ. Ngài đến để
đối thoại với họ. Ngài mở cho
họ một con đường mới. Ngài giúp họ làm
lại cuộc đời như Madalena, như Giakêu, hay
như người thiếu phụ bên bờ giếng
Giacóp.
Sự
hiền lành thường đi song song với khiêm tốn. Hiền lành để tha
nhân dễ gần chúng ta và khiêm tốn để ta dễ
hòa đồng với tha nhân. Tuy hai
nhưng là một mục đích. Tạo
cơ hội cho chúng ta đến với tha nhân và tha nhân
đến với ta. Kẻ kiêu căng
thường phân loại để chơi. Người khiêm nhường thì đối
xử mọi người như nhau. Người
hiền lành ai cũng muốn tới gần. Kẻ gian ác ai cũng chạy xa. Chúa Giêsu Ngài hiền lành và khiêm nhường nên ai
cũng có thể tiếp xúc với Ngài, và Ngài cũng có
thể gặp gỡ trao đổi với mọi
người. Từ em bé đến người già. Từ người giầu có đến kẻ
hèn. Từ người công chính
đến tội lỗi.
Xin Chúa giúp chúng ta
biết học nơi trái tim yêu
thương của Chúa: "sự hiền lành và khiêm
nhường trong lòng". Ngài không ở trên
cao nhưng tự hạ mặc lấy thân phận con
người. Ngài còn dạy chúng ta bài
học khiêm tốn khi quỳ gối rửa chân cho các môn
đệ. Một cử chỉ khiêm tốn
đến nỗi Phêrô đã bộc trực thốt lên:
"Không đời nào Thầy lại rửa chân cho con sao?". Đó là một sự tự hạ
không ủy mị hay luồn cúi mà là bài giáo huấn sống
động về tinh thần hy sinh phục vụ lẫn
nhau. Ngài đã dạy chúng ta hãy sống
đúng với thân phận con người là lệ
thuộc vào Chúa. Ngài đã dạy chúng ta
hãy hạ mình để sống hòa hợp với tha nhân.
Đừng tự cao tự đại
để gạt Thiên Chúa ra bên ngoài như Adam - Evà năm
xưa chỉ dẫn tới diệt vong. Đừng tự cao tự đại đến
nỗi đè bẹp người khác để mình
được tôn vinh. Đừng khinh
bỉ người tội lỗi, bất hạnh nhưng
yêu thương và tôn trọng họ. Và trên hết, hãy
mang lấy tâm hồn trẻ thơ để luôn
đơn sơ và bé nhỏ trước mặt Chúa,
trước mặt tha nhân. Vì sự đơn sơ và bé
nhỏ là dấu chỉ đặc thù của sự
hiền lành và khiêm nhường trong lòng. Đây
cũng là phương thế để chúng ta đón
nhận mạc khải Nước Trời và đón
nhận tình thương của Chúa tuôn đổ xuống
trên cuộc đời chúng ta. Amen.
|