Từ bỏ – Lm. Giacôbê Phạm
văn Phượng
Năm 1994,
Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã tôn phong chân
phước cho chị Mác-đa-la Mô-ra-nô, là một nữ
tu thuộc dòng Đức Mẹ Phù Hộ. Ngay từ
thuở niên thiếu, Mác-đa-la đã phải nếm mùi
tang tóc, chỉ trong vòng một tháng, thần chết đã
hai lần đến gõ cửa nhà chị và cướp
mất hai cột trụ của gia đình: người cha
và người chị cả, những ngày đen tối
bắt đầu đè nặng trên vai bà quả phụ
Ca-ta-ri-na với bốn đứa con thơ dại.
Hồi đó
Mác-đa-la mới 8 tuổi, nhưng đã tỏ ra khôn
ngoan và chín chắn, thấy mẹ đau buồn và khóc hoài,
chị thường nói với mẹ: “Mẹ ơi, thôi đừng
khóc nữa, chẳng bao lâu con sẽ khôn lớn và con hứa
sẽ giúp mẹ thật nhiều như bố và chị
Phan-xi-ca đã giúp mẹ vậy”. Nhưng không phải
tới lúc khôn lớn mà ngay từ bây giờ, vì nhu cầu
và hoàn cảnh khó khăn của gia đình, Mác-đa-la
đã ngồi xuống trước guồng tơ dệt
chỉ mà chị Phan-xi-ca đã để lại.
Một hôm, tình
cờ cha Ban-den-la, người anh họ của mẹ
đến chơi và biết Mác-đa-la không
được đi học, cha hứa sẵn sàng phụ
giúp thêm vào nhu cầu vật chất của gia đình và
trả tiền học phí cũng như tiền sách vở
cho Mác-đa-la đi học. Sau hơn 10 năm chăm
chỉ học tập, chị đã tốt nghiệp và
trở thành một cô giáo trường làng, thế là
Mác-đa-la đã bắt đầu làm việc để
phụ giúp gia đình. Suốt 16 năm trời, chị đã
giữ lời hứa với mẹ, hơn nữa, chị
biết mẹ luôn ấp ủ một ước muốn
thầm kín là có được một căn nhà với
mảnh vườn nho nhỏ, những luống rau và
mấy giàn nho ngon ngọt. Vì thế, chị đã chuyên
cần làm việc và âm thầm dành dụm, giảm bớt
chi tiêu không cần thiết. Đến ngày sinh nhật thứ
30 của mình, Mác-đa-la dẫn mẹ đến xem
mảnh đất với căn nhà và khu vườn
như mẹ mong ước, chị âu yếm nói với
mẹ: “Thưa mẹ, đây là món quà con xin biếu
tặng mẹ, con chỉ xin mẹ một điều là
cho phép con tận hiến cuộc sống còn lại của
con cho Chúa để đáp lại tiếng gọi của
Ngài vẫn thúc giục con từ lâu rồi”.
Quyết định
của Mác-đa-la đã gây đau khổ nhiều cho
mẹ chị, cho cha xứ, bạn bè và các phụ huynh
học sinh của chi, vì họ mất đi một
người con hiếu thảo, một người
bạn tốt, một giáo viên gương mẫu, một
người giáo dân nhiệt thành việc tông đồ. Trái
lại, trong tâm hồn chị trào dâng một niềm vui
mừng, vì chị có thể thực hiện
được ước mơ chị đã ấp ủ
từ lâu.
Ngày chia ly không
khỏi ngậm ngùi đau xót, nhưng chị đã tìm
được sức mạnh nơi tình yêu và lời nói
của Chúa: “Ai yêu cha mẹ hơn Thầy thì không xứng
đáng với Thầy”. Đồng thời chị cũng
được sự an ủi vì tin vào lời Chúa đã
hứa: “Quả thật, Thầy bảo cho anh em rõ, không ai
bỏ nhà cửa, cha mẹ, vợ con, anh chị em vì
nước Thiên Chúa mà lại chẳng lãnh nhận gấp
trăm ở đời này và sẽ được
sống đời sau”. Thật vậy, lời hứa
ấy đã thể hiện qua suốt 30 năm sống
đời tận hiến, trong đó, hơn 25 năm
hăng say với sứ mệnh tông đồ giữa
giới trẻ nghèo khổ, bị bỏ rơi tại
đảo Xi-xi-li-a. Và Chúa đã thưởng
cho chị qua việc Đức Giáo Hoàng tôn phong chị lên
bậc chân phước để mọi người
ngưỡng mộ và tôn kính.
Kể lại câu
chuyện trên để minh họa cho bài Tin Mừng hôm nay. Bài Tin
Mừng này là đoạn cuối trong bài giảng dạy
về truyền giáo của Chúa Giêsu. Ngài nói với các
tông đồ, và qua các ông, nói với mọi Kitô hữu
về sự từ bỏ tất cả mọi sự
để đi theo làm môn đệ Ngài
và Ngài hứa ban thưởng bội hậu cho họ. Tại sao Chúa đòi hỏi như vậy và
đòi hỏi như vậy có nghịch lý không?
Quả thực, con đường theo
Chúa vốn đầy những nghịch lý, một trong
những cái nghịch lý ấy là điều kiện
để theo Chúa. Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu cho biết
điều kiện đó là phải từ bỏ tất cả:
gia đình, của cải, nghề nghiệp và chính bản
thân mình. Cái nghịch lý là ở chỗ đó.
Muốn theo Chúa, phải từ bỏ hết, phải
từ bỏ tất cả, nghĩa là coi Chúa hơn hết
tất cả mọi người, hơn hết tất
cả mọi sự và tin vào một mình Chúa thôi.
Có người cho rằng: những
điều trên đây Chúa chỉ dạy riêng cho những
người đi tu mà thôi, nói thế cũng đúng,
nhưng những lời Chúa dạy đây không phải là
không áp dụng được cho tất cả chúng ta,
bởi vì với mỗi người, Chúa cũng đòi
hỏi phải từ bỏ, không phải từ bỏ
để đi tu hay để làm tông đồ cho Chúa,
nhưng trong cuộc sống, chúng ta cũng có nhiều cái,
nhiều điều và nhiều lần phải từ
bỏ.
Tóm lại, trong đời sống
thường ngày, người Kitô hữu bị giằng co
giữa một bên là tình cảm gia đình, bên kia là đòi
hỏi của Chúa; hoặc một bên là quyến rũ
của tiền tài, danh vọng, sống buông thả,
một bên là sự trung thành với lý tưởng Kitô giáo. Trong những trường hợp giằng co
như vậy, chúng ta sẽ chọn thế nào và phải
làm gì? Bài Tin Mừng hôm nay soi sáng và hướng
dẫn chúng ta hãy chọn đúng và thực hành đúng.
|