Con Đường
Giêsu
Đầu tháng hai năm 1990, báo chí
đã làm cho nổi tiếng một con đường
ở ngoại ô thành phố Saigon. Con
đường ấy, một đầu là biểu
ngữ giăng ngang khai trương phòng vật lý trị
liệu, một kiểu mãi dâm trá hình. Còn đầu kia là sừng sững một khách sạn mini
sang trọng, làm nhà riêng của ông giám đốc Xacogiva,
người đã từng biển thủ công quỹ. Con
đường ấy chợt nổi tiếng vì những
vụ tai tiếng.
Thế
nhưng, đã 20 thế kỷ trôi qua, trong Giáo Hội chúng
ta biết có một con đường luôn nổi
tiếng. Con đường ấy mở ra bằng
một tình thương và kết thúc bằng một
hạnh phúc. Con đường ấy trải dài bằng
tin yêu để vươn lên tới sự sống
bất diệt. Con đường ấy thắp sáng
niềm hy vọng và dẫn tới quê hương
Nước Trời. Con đường dẫn tới
vĩnh cửu. Đó là con đường mang tên Giêsu.
Thực
vậy, qua đoạn Tin Mừng sáng hôm nay, Ngài đã
trả lời cho Tôma: Thầy là đường là sự
thật và là sự sống. Qua đó, chúng ta thấy:
chỉ có một con đường duy nhất
được mở ra cho ơn cứu độ. Và con
đường ấy chính là Ngài.
Trước hết, Ngài là đường
chân lý, một chân lý sống động, làm tiêu
chuẩn hướng dẫn cho mọi cuộc đời. Đường chân lý
ấy, không phải là một mớ những tín
điều, những sự phải tin, nhưng là toàn
thể cuộc sống của Ngài, từ tư
tưởng cho đến lời nói và việc làm. Tất cả đều hướng tới chân
trời cứu độ. Nhưng không phải ai
cũng nhận ra con đường này, bởi vì trong phiên
toà xet xử, Philatô cũng đã hỏi: Sự thật là
gì? và Chúa Giêsu đã không trả lời
bởi vì sự thật chính là Ngài đang đứng
đó.
Tiếp đến, Ngài là đường
sự sống bởi vì Ngài là nguồn phát sinh
mọi sự sống tự nhiên cũng như siêu nhiên. Sự sống phần xác
trong công trình tạo dựng, cũng như sự sống
phần hồn trong công trình cứu chuộc. Ngài
đã chết để mọi người
được sống và Ngài đã sống lại
để mãi mãi mở ra một con đường dẫn
vào cõi sống vĩnh cửu. Sự sống vật chất
một ngày nào đó sẽ tan biến, nhưng sự
sống mà Ngài trao ban sẽ là một sự sống
trường tồn bất diệt. Chính vì thế mà chúng
ta thường kết thúc lời cầu nguyện bằng
câu: Người hằng sống và hiển trị cùng Chúa
Cha, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn
thuở muôn đời.
Sau cùng, Ngài là con đường dẫn
tới nhà Cha, dẫn tới quê hương
Nước Trời, bởi vì Chúa Cha và Ngài không thể tách
lìa nhau. Chúa
Cha ẩn mình trong Chúa Con và Chúa Con ẩn mình trong Chúa Cha.
Vẫn là một tự ngàn xưa và mãi mãi là
một đến muôn thuở muôn đời. Vì
thế con đường mang tên Giêsu, tất nhiên sẽ
dẫn tới địa chỉ Nhà Cha và ngược
lại, muốn đến nhà Cha thì phải đi trên con
đường Giêsu. Có nghĩa là muốn
được bước vào quê hương Nước
Trời, chúng ta phải thực thi những điều
Đức Kitô truyền dạy.
|