Hai tông đồ ở Emau không nhận
ra Đức Giêsu nơi người bộ hành cùng đi
với mình -- Suy Niệm của JNK.
Câu hỏi gợi ý:
1.
Có bao giờ bạn nghĩ: rất có
thể mình cũng sẽ gặp trường hợp
tương tự như hai môn đệ làng E-mau: một
người nào đó nói chuyện với mình, yêu cầu
mình giúp đỡ, lại chính là Đức Giêsu không? Có
thể rút ra bài học gì từ bài Tin Mừng hôm nay về
sự đồng hóa giữa Đức Giêsu và tha nhân (tha
nhân là Đức Giêsu, Đức Giêsu là tha nhân của ta)?
2.
Có người chủ trương: yêu
người chính là yêu Thiên Chúa. Chủ trương ấy
có nền tảng trong Kinh Thánh không? Hãy trưng dẫn
một vài câu tiêu biểu.
Suy tư gợi ý:
1. Hai tông đồ ở E-mau không nhận ra
Đức Giêsu nơi người bộ hành cùng đi
với mình
Một điều khá kỳ thú trong bài Tin
Mừng hôm nay, đó là các tông đồ đã sống
với Đức Giêsu suốt ba năm, đã từng nghe
Ngài nói, giảng dạy, thế mà nay, khi Ngài sống
lại, cùng đi với các ông, giảng dạy cho các ông,
các ông lại không nhận ra Ngài. Có lẽ Ngài
đã mang một bộ mặt xa lạ, đã đội
lốt một người bộ hành như bao bộ hành
khác. Điều các ông không ngờ
được là người mà các ông tưởng là
một bộ hành xa lạ ấy lại chính là Đức
Giêsu, Thầy mình. Các ông chỉ nhận ra Ngài khi Ngài
đồng bàn với họ, chính xác là khi Ngài cầm
lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho
họ. Nghĩa là khi các ông thấy có sự
giống nhau giữa người bộ hành này với
Thầy mình. Rất may là các ông đã đối
xử với người bộ hành ấy rất tốt:
chăm chú nghe người ấy nói, mời ở lại
dùng bữa… Nếu không thì thật đáng
tiếc.
2. Coi chừng kẻo chính chúng ta cũng không
nhận ra Đức Giêsu nơi những người chung
quanh ta
Điều kỳ
thú đó cũng xảy ra một cách tương tự
biết bao lần trong đời sống chúng ta. Chúng ta sống
với những người chung quanh mình, mà không bao giờ
hoặc rất ít khi ta nhận ra Thiên Chúa hay Đức
Giêsu ở nơi họ. Dường như đối
với ta, Thiên Chúa hay Đức Giêsu là người ở
đâu đâu, ở trên trời, ở trong nhà tạm
của nhà thờ, hoặc ở khắp nơi một cách
thiêng liêng. Ngài có vẻ là một thực
tại rất trừu tượng, nếu có cụ
thể thì chỉ là những ảnh vẽ, những
bức tượng bất động, vô hồn. Và tình yêu của chúng ta đối với Ngài
cũng rất trừu tượng, rất bí tích, chỉ
được thể hiện bằng sự hướng
thiện, bằng việc năng cầu nguyện, năng
tham dự và lãnh nhận các bí tích.
Nhưng bài Tin
Mừng hôm nay nhắc lại cho chúng ta một chân lý
hết sức quan trọng. Thiên Chúa hay Đức Giêsu có thể
chính là người bộ hành mà mình ngỡ là rất xa
lạ. Nghĩa là Ngài có thể mặc lấy những
bộ mặt khác nhau, hình dáng khác nhau, với những tính
tình khác nhau, tư cách điệu bộ khác nhau nơi
những người ta gặp trên đời, nơi
những người sống chung quanh
ta. Và tình yêu của chúng ta - nếu có - đối với
Ngài thì phải được thể hiện cụ
thể nơi những con người cụ thể
ấy, chứ không phải một cách trừu
tượng. Có thể nói: muốn yêu Đức Giêsu, thì
cách tốt nhất, cụ thể nhất và chắc
chắn nhất là yêu những người chung
quanh ta, và bất kỳ người nào ta gặp trong
cuộc đời. Và cũng có thể nói một cách
chắc chắn: nếu ta không yêu những người
ấy, thì ta không thật sự yêu Đức Giêsu hay yêu
Thiên Chúa. Nếu ta tưởng rằng mình yêu Thiên Chúa, yêu
Đức Giêsu bằng cách này hay cách khác, nhưng ta không
hề yêu Ngài nơi những con người cụ thể chung quanh ta, thì tình yêu ấy chắc chắn
chỉ là một ảo tưởng. Rất có thể ta
đang yêu chính bản thân mình một cách ích kỷ, nhưng
sự ích kỷ ấy lại mặc lấy một hình
thức khôn khéo là yêu Thiên Chúa hay Đức Giêsu một cách
trừu tượng.
3. Đức Giêsu đồng hóa chính Ngài
với tha nhân của ta
Có thể nói những người chung quanh ta là những Đức Giêsu rất
sống động, rất cụ thể. Hay
nói một cách khác, trong một mức độ nào đó,
họ chính là hiện thân của Thiên Chúa hay Đức
Giêsu. Chân lý này có một nền tảng
rất vững chắc trong Kinh Thánh.
a. Tha nhân là hình ảnh của Thiên Chúa (x.
St 1,26.27; 9,6): Chúng ta không thể yêu Thiên
Chúa hay Đức Giêsu mà không yêu hình ảnh hay hiện thân
của Ngài. Khi hai người yêu thương
nhau, họ rất quí hình ảnh của nhau, và hình ảnh
đó là một biểu trưng có tính đại diện
cho chính người trong ảnh. Coi thường hay
xúc phạm đến hình ảnh của một
người luôn luôn được coi là xúc phạm
đến chính con người ấy. Hai môn
đệ làng E-mau nhận ra người bộ hành là
Đức Giêsu khi người ấy bẻ bánh giống
như Đức Giêsu. Con người được
tạo dựng "giống như" Thiên Chúa (St 1,26; 5,1), điều ấy có làm ta nhận ra
Ngài nơi họ không?
b. Tha nhân là con cái Thiên Chúa (x. Lc 20,36; Ga
11,52; Rm 8,14.16.21; Gl 3,26; 1Ga 3,1.2.10;): Tất cả chúng ta
đều là con cái Thiên Chúa, đều gọi Thiên Chúa là
Cha, và cùng là anh em với nhau. Con cái một cách nào đó là
hiện thân của cha mẹ. Kinh nghiệm đời
sống cho ta thấy: ai yêu cha mẹ tất nhiên cũng yêu
thương anh chị em mình. Và ai không yêu
thương anh chị em mình, chắc chắn tình yêu
đối với cha mẹ cũng rất nhạt nhẽo
hoặc giả tạo.
c. Từ những căn bản trên,
Đức Giêsu đồng hóa chính Ngài với tha nhân
của ta (x. Mt 10.40; 18,5; 25,40.45; Lc 10,16):
Ta làm gì cho tha nhân của ta, trước tiên là những
người gần gũi ta nhất, rồi đến
những người sống chung quanh ta, những
người ta thường gặp, và tất cả
mọi người, chính là làm cho Ngài. Ta yêu họ chính là ta
yêu Ngài, ta ghét họ chính là ta ghét Ngài, hy sinh cho họ là hy
sinh cho Ngài, làm hại họ là làm hại chính Ngài.
4. Yêu tha nhân là yêu Thiên Chúa, và là chu
toàn luật Chúa
Trong Cựu
Ước, khi trình độ con người còn thấp, có
sự phân biệt rõ rệt giữa Thiên Chúa và tha nhân. Vì thế, có hai
điều răn quan trọng nhất là: "Hãy yêu
mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, hết lòng
hết dạ, hết sức anh em" (Đnl 6,5) và "hãy yêu người khác như chính
mình" (Lv 19,18). Đức Giêsu đã nhắc lại hai
điều răn ấy như hai điều luật
căn bản của Lề Luật cũ. Nhưng qua thời
Tân Ước, khi trình độ của con người cao
hơn, hai điều răn ấy
được tóm lại thành một: hễ yêu Chúa tất
nhiên phải yêu tha nhân, và hễ yêu tha nhân thật tình
tất nhiên là đã yêu Chúa rồi. Thánh Gio-an viết:
"Nếu ai nói: "Tôi yêu mến Thiên Chúa" mà lại
ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai
không yêu thương người anh em mà họ trông
thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không
trông thấy" (1Ga 4,20). Vì thế, thánh
Phao-lô viết: "Ai yêu người, thì đã chu toàn
Lề Luật" (Rm 13,8.10), "Anh em
hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy là anh em chu toàn
luật Đức Ki-tô" (Gl 6,2). Thánh Gia-cô-bê cũng nói:
"Anh em làm điều tốt nếu anh em chu toàn luật
Kinh Thánh được đưa lên hàng đầu là:
Ngươi phải yêu người thân cận như chính
mình" (Gc 2,8).
Tóm lại, bài Tin Mừng hôm nay nhắc
nhở chúng ta chân lý quan trọng này: tha nhân chính là hình
ảnh, hay một cách nào đó, là hiện thân của Thiên
Chúa hay Đức Giêsu. Vì thế, chúng ta hãy
tập nhìn họ là "Em-ma-nu-el"
(Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta). Thiên Chúa hay
Đức Giêsu đang ở giữa chúng ta, ở với
chúng ta qua những người chung quanh ta.
CẦU NGUYỆN
Lạy Cha, bài Tin
Mừng hôm nay thật là tuyệt vời, nó cho con thấy
và nhắc lại cho con một chân lý kỳ diệu:
Những người gần gũi với con, sống chung
quanh con một cách nào đó là hiện thân của Cha,
của Đức Giêsu. Vì thế, yêu Cha, yêu Đức Giêsu
tất nhiên phải yêu những người ấy. Và
chỉ khi con yêu họ, con mới chứng tỏ được
rằng con thật sự yêu Cha và yêu Đức Giêsu. Xin
giúp con yêu họ thật sự bằng hành động
cụ thể.
|