Đức tin.
Chúng ta thường nghe
nói:
- Chết
là hết.
Những người chủ
trương như thế là những kẻ mang nặng
đầu óc vật chất, không tin ở đời sau, không hy
vọng gì ở một tương lai vĩnh cửu. Còn chúng ta thì
khác. Với cái chết, thì một cuộc
sống khác được khởi đầu. Có thể là hạnh phúc mãi mãi,
nhưng cũng có thể là khổ đau đời đời, tùy theo việc
lành dữ chúng ta đã làm khi còn sống
ở trần gian này.
Đây là một vấn
đề đòi hỏi chúng ta phải tin, như đoạn Phúc âm sáng hôm
nay đã diễn tả. Thực vậy, Martha và Maria, đã sai người đến báo tin cho Chúa Giêsu
hay:
- Lagiarô, bạn thân Chúa đang đau nặng.
Thế nhưng cơn bệnh này lại được xử dụng để làm sáng danh Thiên
Chúa. Cho dù Lagiarô đã chết nhưng Chúa Giêsu vẫn
nói:
- Ta mừng
vì không có mặt ở đó để các con được tin.
Chúa Giêsu và các môn đệ lên đường tới Bêtania. Martha đón Ngài và
biểu lộ niềm tin tưởng tuyệt đối của mình:
-
Lạy Thầy, nếu Thày có mặt
ở đây thì em con không chết.
Nhưng bây giờ vẫn còn kịp bởi
vì con biết rằng: Tất cả những gì Thầy kêu
xin thì Thiên
Chúa sẽ ban cho Thày.
Lagiarô em nàng đã chết nhưng nàng tin tưởng chắc chắn Ngài có thể làm
cho nó được
sống bởi vì Ngài là Đấng
quyền năng. Chúa Giêsu
đã trả lời cho Martha:
-
Ta là sự
sống lại và là sự sống. Ai tin Ta thì dù có chết
cũng sẽ sống, và bất kỳ ai sống và Tin Ta thì sẽ không
phải chết bao giờ.
Với lời xác quyết vừa trang trọng, lại vừa lạ lùng này,
Chúa Giêsu đòi hỏi mỗi người chúng ta phải xác tín như
lời Ngài hỏi Martha:
- Con có tin điều đó không?
Và Martha đã tuyên xưng:
-
Lạy Thày con tin, Thày là Đức Kitô Con Thiên Chúa, là Đấng phải đến trong thế gian.
Nàng biết Chúa Giêsu là Đấng quyền năng, Ngài có thể
truyền lệnh cho sự chết
cũng như Ngài đã truyền
lệnh cho sóng nước. Và Chúa Giêsu
đã thực hiện phép lạ, Ngài truyền cho Lagiarô sống lại bước ra khỏi mồ, sau khi đã cầu nguyện và cảm tạ
Chúa Cha. Trước sự thật hiển nhiên này, một
số người đã tin theo Chúa, thế nhưng một số người khác, nhất là bọn Biệt phái và các
thượng tế lại chống đối Ngài một cách quyết liệt hơn nữa. Họ hội họp với nhau và nhất
trí kết án tử hình
cho Chúa.
Cùng một sự kiện mà có
người thì chấp nhận, nhưng có kẻ
lại từ khước. Đức
tin, dĩ nhiên là một ơn huệ của Thiên Chúa, thế
nhưng nó không phải là một kho tàng
được trao
ban một lần thay cho tất
cả vì sẽ không bao giờ bị
mất đi. Trái lại, đức tin giống như một bông hoa quí
nhưng lại dễ tàn và
dễ héo, nếu chúng ta không biết chăm sóc cho
nó.
Chúng ta nói nhiều về đức tin, nhưng thử hỏi được mấy người đã thực sự vun trồng
cho đức tin trong cõi lòng
của mình. Đức tin không phải là một món ăn được
nấu chín và dọn sẵn
cho chúng ta, nhưng là một cây được trồng nơi thửa đất là tâm hồn chúng
ta.
Bởi đó, hãy vun trồng và chăm sóc
cho cây đức
tin của mình được đâm rễ sâu, vì
rễ có sâu thì cây
đức tin mới
đứng vững được trước
những phong ba và bão
táp.
|