Mừng vui
lên hỡi khắp miền dương thế
(Suy niệm của Lm. Antôn Nguyễn Văn
Độ)
Bước vào Chúa nhật IV Mùa Chay (Laetare),
Phụng Vụ của Giáo hội đang từ màu tím
chuyển sang màu hồng, màu của bình minh, đánh dấu
nửa chặng đường sám hối, nay Giáo hội
tạm dừng để chuẩn bị tốt hơn
niềm vui Phục Sinh, nghỉ để nhìn lại
những gì ta đã làm trong ba tuần đầu của Mùa
Chay, lấy thêm can đảm bước tiếp những
chặng đường tới.
“Mừng vui lên, Giê-ru-sa-lem!
Tề tựu cả về đây, hỡi những ai
hằng mến yêu Thành! Các bạn đang sầu khổ,
nào hớn hở vui mừng và hân hoan tận hưởng,
nguồn an ủi chứa chan.” (Ca
nhập lễ) Hay lời của Thánh vịnh gia: “Tôi vui
mừng khi người ta nói với tôi: Chúng ta sẽ
tiến vào nhà Chúa. Vui lên nào…... “. Những
lời trên diễn tả niềm vui ngập tràn và thiêng
thánh. Giáo hội chúc mừng con cái mình đã hăng hái
đi được nửa hành trình của Mùa Chay Thánh. Làm sao không thể không vui không mừng
được. Mừng vui lên, hỡi những
người trước kia ở trong sầu khổ, “ Cùng
Giê-ru-sa-lem khấp khởi mừng… được Thành
Đô cho hưởng trọn nguồn an ủi,
được thoả thích nếm mùi sung mãn vinh quang…đón
nhận dồi dào ơn an ủi …” (Is 66,10-11).
Vậy đâu là lý do sâu xa để vui mừng?
Lý do ấy là: “ Nhờ
mầu nhiệm nhập thể, Người dẫn
đưa nhân loại đang lần bước trong u
tối đến nguồn ánh sáng đức tin. Nhờ
phép rửa mang lại đời sống mới,
Người giải thoát những kẻ sinh ra đã
mắc tội truyền, và nâng lên hàng nghĩa tử
của Chúa… “ (Kinh Tiền Tụng Chúa
nhật IV Mùa Chay năm A). Đoạn Tin
Mừng thánh Gioan ghi lại hôm nay cho chúng ta câu trả
lời cụ thể khi Chúa Giêsu chữa lành một
người mù từ khi mới sinh. Câu Chúa Giêsu
hỏi người mù là đỉnh cao của trình
thuật: “Ngươi có tin nơi Con Thiên Chúa không?” (Ga 9,35) Như một “người” giữa bao
nhiêu người khác, anh người mù này mới
đầu gặp Chúa Giêsu, khác mọi người là anh coi
Chúa Giêsu là “một ngôn sứ”, sau cùng đôi mắt anh mở
ra, từ ánh sáng của đôi mắt đến ánh sáng
của đức tin, anh tuyên xưng Chúa Giêsu là “Chúa” và
trả lời câu hỏi Ngài đặt ra cho anh: “Lạy
Thầy, tôi tin!” (Ga 9,38). Như thế là
đã rõ, Chúa Giêsu chữa người mù khỏi mù, anh
thấy ánh sáng và anh tin vào Chúa Giêsu. Cũng như cả và
nhân loại sau khi nguyên tổ phạm tội phải
bước đi trong u tối, nay Chúa Giêsu đến,
tự giới thiệu mình là Ánh Sáng thế gian dẫn
đưa nhân loại khỏi bóng tối của tội
lỗi, phục hồi phẩm giá địa vị làm con
Thiên Chúa.
Chúa Giêsu là sự sáng thế gian
Ngài từ trời xuống
thế, để cho phàm nhân được thấy Ngài và
qua Ngài họ thấy Chúa Cha; chỉ có người mù
mới không thể nhìn thấy Chúa. Ngài
đã mở mắt người mù, để người
mù thấy được Chúa Cha ở nơi Ngài. Ngài
giới thiệu: “ Ta là sự sáng
thế gian” (Ga 9, 5) ; “ Là ánh sáng thật, ánh sáng đến
thế gian và chiếu soi mọi người.” (Ga 1,9) Ngài chữa lành sự mù quáng của con
mắt đức tin nơi những người không
thấy để mà tin.
Ađam được Thiên Chúa sáng tạo
với con mắt tinh tường, nhưng sau khi giao
tiếp với con rắn xong, ông trở nên mù quáng (x. St 3,
1-7). Anh mù bẩm sinh vẫn ngồi… mà không xin bất
kỳ một loại thuốc mỡ nào để chữa
mắt mình ... anh chỉ hết mù khi anh tin (x. Ga 9,1-41). Chúa Giêsu, Vị thầy thuốc cao tay
đã nhìn thấy những đau khổ của
người mù ngồi đó và xin làm phúc, bằng quyền
năng Thiên Chúa, Ngài đã làm phép lạ cho người mù
được thấy.
Ađam được Thiên Chúa dựng
tạo dựng bằng đất sét, bùn ướt:
“Đức Chúa là Thiên Chúa lấy bụi từ đất
nặn ra con người” ( St 2, 7), nay
chất liệu ấy được Chúa Giêsu dùng
để chữa lành đôi mắt. Ngài đã phục
hồi thị giác cho người mù từ khi mới sinh
bằng nước bọt nhổ ra trộn vào
đất, anh người mù nói: “ Ngài
đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi
được sáng mắt “ (Ga 9,1-11). Ngài là quả là Ánh
Sáng chiếu sáng thế gian và cho con người
được nhìn thấy ánh sáng.
Chúng ta là con cái ánh sáng
Từ ánh sáng đến đức tin hay
từ đức tin đến ánh sáng tỏa sáng trên khuôn
mặt của người mù giúp chúng ta hiểu rằng,
ngày chúng ta chịu phép rửa tội, ánh sáng của Chúa Kitô
cũng chiếu tỏa trên chúng ta, chữa chúng ta khỏi
sự mù quáng tội lỗi, làm cho chúng ta trở thành con cái
ánh sáng. Đó là điều Thánh Phaolô nhắc nhở chúng
ta: “ Bây giờ anh em là ánh sáng trong Chúa”
(Eph 5, 8). Thế nên, nhờ phép rửa trong Chúa Kitô,
trước kia chúng ta là những
người ở trong bóng tối, nay trở thành ánh sáng.
Kể từ ngày hôm đó chúng ta là con người mới
hoàn toàn.
Nhờ phép rửa tội, người kitô
hữu trở thành “con của sự sáng“ (Eph 5, 8) hay nói cách
khác, trở thành “con cái Thiên Chúa“ (1 Ga 3,1). Người con
đích thực của Thiên Chúa là Chúa Kitô đã chiếu
tỏa rạng ngời ánh sáng Chúa Cha, để bất
cứ ai được tái sinh trong Ngài, có thể thông
truyền ánh sáng đức tin ấy cho người khác,
tức là sinh “ hoa trái của sự sáng“ (Eph 5, 9). Vì vậy,
trong Mùa Chay này, chúng ta hãy để ánh sáng ấy chiếu
tỏa trên chúng ta để qua chúng ta mọi người
có thể tìm thấy Thiên Chúa là Ánh Sáng đích thực.
Chúa Giêsu là ‘Ánh sáng thế gian’ (Ga 8,12). Trong nghi thức Rửa tội, việc
trao nến sáng và thắp sáng từ cây nến Phục Sinh
tượng trưng Chúa Kitô Phục sinh, là dấu hiệu
giúp chúng ta hiểu rõ những gì xảy ra trong Bí tích này. Khi
chúng ta để cho mình được mầu nhiệm Chúa
Kitô soi sáng, chúng ta sẽ cảm nghiệm niềm vui
được giải thoát khỏi tất cả những
gì đe dọa sự viên mãn của cuộc sống
ấy.
Lễ Phục Sinh đã gần kề, chúng
ta hãy vui lên và khơi dậy nơi mình hồng ân đã lãnh nhận trong Bí tích Rửa
tội, ngọn lửa ấy nhiều khi có nguy cơ
bị dập tắt. Chúng ta hãy nuôi
dưỡng ngọn lửa đó bằng kinh nguyện và
lòng bác ái đối với tha nhân.
Xin Đức
Trinh Nữ Maria, Mẹ Giáo Hội, Mẹ của mỗi
người chúng ta dẫn chúng ta đến gặp gỡ
Chúa Kitô, là Ánh Sáng thật và là Đấng Cứu Thế.
Amen.
|