Sống điều
mình tin – Lm. Jos Tạ Duy Tuyền
(Trích
từ ‘Cùng Nhau Suy Niệm’)
Một
hôm, một người có đạo gặp một
người vô đạo. Người vô đạo
hỏi:
- Anh đi đâu về?
- Tôi đi nhà thờ về,
- Bữa nay, nhà thờ
giảng gì?
- Giảng về vấn
đề nên thánh.
- Anh đã nên thánh chưa?
Anh có
đạo đáp:
- Anh coi cái mặt tôi đây
thì đủ biết.
- À để coi thử.
Nói
rồi, anh vô đạo tát một cái thật mạnh vào
mặt anh có đạo. Anh này quạu cọ, chửi
mắng om sòm. Giơ tay
giơ chân đòi đánh lại. Người vô đạo
nói:
-
Anh tự xưng là nên thánh,
sao còn chửi mắng và đòi đánh tôi?
Anh có
đạo nói:
-
Tôi nói cái mặt nên thánh,
chứ cái miệng, cái tay, cái chân thì
chưa nên thánh, nên tao đánh được.
Người
vô đạo nói:
-
Ôi tưởng anh nên thánh
trọn vẹn, chứ anh nên thánh nửa vời như
vậy còn xấu hơn cả tôi. Xin anh nên thánh trọn
vẹn mới là người sống đạo.
Có người nói rằng tin đạo
chứ không tin người có đạo. Bởi vì vẫn còn đó những
người mang danh Ky-tô hữu mà
sống thiếu bác ái, thiếu công bình và thiếu tình yêu. Họ đi lễ nhưng không dám sống thánh
lễ trong cuộc đời của họ. Họ có đạo nhưng hành động
của họ lại ngược với giáo huấn
của Chúa. Họ có đạo nhưng họ vẫn
sống rối vợ rối chồng, vẫn chồng chung vợ chạ, vẫn lăng nhăng,
vẫn ngoại tình... Họ vẫn đến nhà thờ
nhưng vẫn trộm cắp gian tham, vẫn ăn gian nối dối, vẫn buôn bán
lường gạt... Họ mang danh Chúa Ky-tô nhưng lại sợ hy sinh, sợ
trách nhiệm và trốn tránh bổn phận với gia
đình và giáo hội.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta
hãy sống theo tinh thần phúc âm. Hãy ăn ở ngay lành. Hãy làm
việc thiện. Hãy từ bỏ
những tính hư nết xấu, những đam mê tội
lỗi. Đừng có đạo mà
sống xa rời tình nghĩa với anh em, xa rời tình
nghĩa với Chúa. Đạo không dừng lại
ở việc tuân giữ điều này điều kia mà còn thể hiện tình liên đới,
sự chia sẻ, cảm thông với anh em. Đạo
được quy chiếu vào lòng mến. Mến Chúa thì phải yêu mến anh em. Tình yêu đó đòi hỏi phải sống
hiệp thông với nhau trong yêu thương và tha thứ.
Tình yêu đó đòi hỏi tránh xa những mâu
thuẫn, những ghen ghét, giận hờn. Chúa còn coi trọng sự hoà giải với nhau
hơn cả việc đến dâng của lễ. Vì khi "anh em sắp dâng lễ vật
trước bàn thờ mà sực nhớ có người
đang bất bình với anh, thì hãy bỏ của lễ mà
đi làm hoà trước đã rồi hãy trở lại mà
dâng lễ".
Nhìn vào thế giới hôm nay đó là
một thế giới đầy bạo lực. Con người không cần lý lẽ. Người ta có thể dùng quyền để
bẻ cong công lý. Người ta dùng sức mạnh
để đè bẹp tự do và xâm phạm quyền
sống của tha nhân. Vâng, giữa một
thế giới mà sự thù hận luôn đòi loại
trừ nhau bằng bạo lực, bằng gươm
đao. Giữa một thế giới mà
lòng nhân đã đánh mất chỉ còn sự giả hình,
hay nhẹ hơn là mạnh ai nấy lo, sống thiếu
tình liên đới với nhau. Người kytô hữu
cần phải thể hiện cho người ta thấy
lòng bao dung và tha thứ vẫn còn tồn tại trên
trần gian. Vì Chúa chúng ta vẫn có thể làm
điều ấy. Vì Chúa chúng ta hãy
nhịn nhục lẫn nhau. Vì Chúa chúng ta
hãy tha thứ cho nhau. Vì Chúa chúng ta hãy
"chín bỏ làm mười", sống vị tha và bác
ái với nhau.
Nguyện
xin Chúa là Đấng đã tha thứ cho mọi tội khiên
của nhân loại xin cũng tha thứ cho những yếu
đuối của chúng ta, và xin Ngài giúp chúng ta cũng
biết sống tha thứ và hoà giải với nhau. Amen.
|