Luật của tự do và tình yêu
(Suy niệm của
Lm. Giuse Nguyễn An Khang)
Ngày nay, rất
nhiều người hiểu được ý nghĩa sâu
xa của câu nói luật của tự do và tình yêu. Con
người trưởng thành luôn khát vọng
được tự do, được tự mình làm nên
đời mình và rất giận khi có ai can thiệp vào
đời sống riêng tư của mình.
Chính Thiên Chúa
vẫn luôn tôn trọng tự do của con người, sau
khi ban tặng cho họ tự do như một ân huệ quý
giá. Ngài đã không ngăn cản Ađam Evà hái trái cấm,
và chấp nhận phải làm rất nhiều việc
để sửa chữa tội lỗi đó chỉ vì
muốn tôn trọng tự do của họ. Bài đọc I
hôm nay cho ta hiểu con người hoàn toàn tự do lựa
chọn điều tốt hay xấu để tạo nên
"sinh tử" cho mình khi nói: "việc trung thành tuân
giữ các giới răn là tuỳ ở con
người".
Vậy thì
luật lệ của Chúa, của dân tộc Israel mà Đức Giêsu nói đến
trong bài Tin mừng có ngăn cản hay xúc phạm
đến tự do của con người hay không? Chúng ta
tuân giữ các luật lệ với tinh thần nào
để phát triển trọn vẹn tự do của mình?
đó là vấn đề chúng ta suy niệm tuần này.
1. Tự do là gì?
a/ Tự do là
khả năng của ý chí để nhờ đó con
người quyết định về chính mình, tự hành
động mà không bị bên trong thúc bách hay bên ngoài ép
buộc. Nói cách khác, đó là khả năng của một
hữu thể có lý trí, có thể làm hay không làm, làm cách này hay
cách khác.Những hữu thể đó là con người, là
thiên thần và Thiên Chúa. Còn các loài vật khác không có tinh
thần thì không có tự do vì bị thúc đẩy do
bản năng hay do đối tượng bên ngoài. Tự
do của con người là thứ tự do tương
đối vì được Thiên Chúa ban tặng, khác
với tự do tuyệt đối của Thiên Chúa. Tự
do con người cũng còn bị giới hạn bởi
vật chất, không gian và thời gian.
Hơn nữa,
điều kiện kiên quyết để thực hiện
tự do là có thể lựa chọn và biết lựa
chọn theo ý muốn của mình. Thí dụ giữa bao nhiêu
người bạn gái, người con trai có thể
chọn một người để làm vợ và khi
chọn như thế, người đó hiểu mình
tại sao chọn cô này mà không lấy cô khác.
Tuy nhiên, sự
lựa chọn của con người luôn mang một tính
cách liều lĩnh vì con người không thể hiểu rõ
đối tượng mình chọn lựa và không bao
giờ có thể thấy rõ được tương lai:
vì nếu biết chắc chắn người con gái kia
sẽ phản bội mình hoặc sau này bị tai nạn
què chân, cụt tay, thì người con trai đã chọn
người khác.
b/ Khi tự do
lựa chọn con người. Thiên Chúa cũng đánh
liều như vậy. Ngài sáng tạo nên con người,
chia sẻ tự do của mình cho con người nên ngài
chấp nhận cả việc con người phản
bội tình yêu của mình. Ngài đã không thu lại ân
sủng tự do, Ngài cũng chẳng giơ tay ngăn
cản Ađam và mọi người chúng ta phạm
tội. Ngài để cho con người làm chủ vận
mệnh của mình. Ngài chỉ nhắc nhở con
người phải khôn ngoan khi lựa chọn bằng
lương tâm ngay chính của họ. Bài sách Huấn ca nói
cho chúng ta hay rằng: "Trước mặt con
người là sự sống và sự chết, sự lành
và sự dữ họ thích thứ nào thì được
thứ ấy. Thiên Chúa luôn luôn nhìn thấy mọi loài và
thấu suốt mọi hành động của con
người " (Hc 15, 16-21).
Con người
càng lắng nghe tiếng Chúa và hành động theo ý Ngài diễn
tả qua các luật lệ đúng đắn, qua tiếng
lương tâm trung thực thì càng thấy mình
được tự do. Đó là thứ tự do
đặc biệt của người tín hữu vì các
giới luật và lương tâm chỉ có mục đích
là làm cho con người sống gắn bó với Thiên Chúa,
là Đấng tự do tuyệt đối, Nhưng khi con
người chiều theo dục vọng bất chính
của mình hay của người khác là con người
đã đánh mất tự do cao quý của người con
cái Chúa. Con người tưởng mình hoàn toàn tự do
để ăn chơi, hưởng thụ hay hành
động theo ý của mình , nhưng sự thực lúc
đó con người lại đang làm nô lệ cho tiền
bạc, sắc đẹp, danh lợi và ma quỷ hơn
cả, rồi từ đó làm nô lệ cho tội lỗi,
chết chóc, vong thân.
Tuy nhiên, chính khi
tuân giữ luật lệ của Chúa, con người
lại cảm thấy mình mất tự do nếu không
biết dùng lý trí để hiểu tại sao mình phải
lựa chọn hành động này mà không lựa chọn
hành động khác. Lúc đó người ta chỉ giữ
luật vì sợ bị phạt hơn là hiểu rõ tinh
thần của luật. Giống như một vài
người chạy xe ngừng lại khi đèn đỏ
vì sợ người cảnh sát giao thông thổi phạt,
chứ không phải tôn trọng luật lệ giao thông
để bảo vệ sinh mạng của mình và của
người khác. Đó là kiểu giữ luật của
nhiều kinh sư và biệt phái trong đạo Dothái,
Họ tuân giữ tỉ mỉ 673 điều khoản trong
Cựu Ước nhưng lại không hiểu tinh thần
luật Chúa nằm ở lòng yêu thương chân thành
đối với Chúa và tha nhân. Nên Đức Giêsu nói hôm
nay: "Nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh
sư và người Pharisiêu thì sẽ chẳng được
vào nước Trời".
2. Tinh thần tự do
của những con cái Chúa
a/ Đức
Giêsu đến để đem lại cho con người
sự tự do hoàn toàn của những người con Thiên
Chúa. Ngài là một "người tự do vượt
bậc" đối với tội lỗi đối
với cái chết, đối với ma quỷ và
đối với lề luật. Tự do đối
với tội lỗi là vì Ngài đã yêu thương
trọn vẹn, chân thành và quảng đại, trong khi
tội lỗi là sự từ khước yêu thương.
Đối với cái chết vì Ngài sẵn sàng đón
nhận nó để rồi sống lại hiển vinh thay
vì né tránh, trốn chạy nó. Ngài đã tiêu diệt tên
địch thù cuối cùng là tử thần (x. 1Cr 15,26)
để hứa ban sự sống vĩnh hằng cho
những ai tin vào ngài. Tự do đối với ma quỷ.
Vì Ngài đã chữa trị bao nhiêu người bị
quỷ ám, giải phóng họ khỏi những điều
áp bức, bệnh tật mà ma quỷ gây nên cho con
người.Tự do đối với lề luật vì
Ngài đã đi sâu vào tinh thần yêu thương của
mọi lề luật để dạy chúng ta tuân giữ.
Luật tôn trọng sự sống chẳng hạn: không
phải chỉ giết người mới phạm
luật, nhưng những thái độ hờ hững
lạnh nhạt, những lời nói đay nghiến,
chỉ trích cũng đều đáng lên án vì gây tác hại
đến sự sống của người khác.
Do đó, ngài
mới quả quyết rằng: "Ai giận anh em mình thì
cũng đáng bị đưa ra toà rồi". Luật
pháp "cấm ngoại tình" nhưng tinh thần
của lề luật ấy là muốn bảo vệ
sự thanh khiết toàn vẹn của con người. Vì
vậy Ngài mới dạy: "Ai nhìn người phụ
nữ mà thèm muốn thì trong lòng đã ngoại tình với
người ấy rồi". Rất nhiều khi chúng ta
an tâm khi giữ đúng điều răn thứ 6 và
thứ 9: không làm điều dâm dục, không muốn vợ
chồng người. Nhưng chúng ta lại vẫn thích thú
với sách báo, phim ảnh, câu chuyện tục tĩu, dâm ô.
Chúng ta có lẽ đã quên tinh thần của các điều
răn ấy.
b/ Giữ
luật với tinh thần tự do và tình yêu. Do đó,
để phát huy tự do của mình một cách trọn
vẹn, chúng ta cần phải gắn bó mật thiết
với Đức Giêsu, hay nói đúng hơn và cụ
thể hơn là ta hãy chọn Đức Giêsu và hành
động theo lời dạy của Ngài. Đó là lẽ
"khôn ngoan nhiệm mầu" của Thiên Chúa
được thánh Phaolô nói đến trong bài đọc
thứ hai ngày hôm nay.
Quả
thật, qua bí tích rửa tội, chúng ta đã chọn Ngài,
đã thành một chi thể trong thân thể mầu
nhiệm của Người. Điều còn thiếu là
chúng ta chưa hoàn toàn hành động theo lời dạy
của Ngài: tất cả giới luật và dạy dỗ
của Ngài chỉ quy về một điều duy nhất
là: "Anh em hãy yêu thương như Thầy đã yêu
thương anh em". Chính tình yêu sẽ giúp chúng ta
vượt qua nô lệ vào luật pháp để
đạt tới tinh thần tự do của những con
cái Thiên Chúa. Vì thánh Phaolô nhắc nhở chúng ta: "Ai yêu
thương thì đã chu toàn lề luật" (Rm 13, 8) và
thánh Augutinô nhắc nhở: "Bạn hãy yêu thương
đi rồi làm theo ý bạn muốn."
c/ "Mầu
nhiệm của tự do". Ngày nay con người
thường hiểu lầm về tự do, không phân
biệt tự do tương đối với tự do
tuyệt đối, nên đã lạm dụng tự do
của mình. Con người đã muốn tách rời tự
do ra khỏi tương quan cốt yếu và cơ bản
của nó với sự thật và chuẩn mực luân lý. Do
đó, đã gây nên bao tai họa khủng khiếp cho cá nhân
và xã hội. Thí dụ: cụ thể là việc tự do
muốn uống bao nhiêu rượu thì uống, dẫn
đến tai nạn khi lái xe trong cơn say, cho đến
những cuộc bạo động, chém giết,
đập phá, cướp bóc nhân danh tự do đang
xảy ra ở nhiều nơi trên thế giới.
Khi đi từ
mầu nhiệm Đức Giêsu Kitô, Đấng đã vâng
lời cho đến chết và chết trên thập giá (Pl
2, 7-8), chúng ta hiểu rằng: vâng phục và tự do không
mâu thuẫn với nhau đời sống của
Đức Giêsu minh chứng rằng mầu nhiệm về
tự do của con người là con đường vâng
phục ý muốn của Chúa Cha bằng tình yêu của
người con hiếu thảo: càng yêu thì càng muốn vâng
phục, và càng vâng phục thì con người càng
được tự do trong quyền năng của Thiên
Chúa (x. Ga 10, 30;14, 11).
Kết luận:
Chúa Giêsu
phục sinh là biểu tượng của sự tự do
viên mãn, mà con người mơ ước vì Ngài cho chúng ta
hiểu rằng, mình không còn bị giới hạn bởi
vật chất, không gian, thời gian và được
sống như con cái Thiên Chúa. Tuy nhiên để đạt
được điều đó chúng ta cần phải
trải qua khổ nạn và thập giá của sự vâng
phục Chúa Cha như Đức Giêsu. Sự vâng phục
đầy tình yêu như Ngài sẽ làm cho các luật lệ
trở thành nhẹ nhàng và đem lại ơn cứu
độ.
|