Ngài từ
đâu đến? – Lm.
Antôn Nguyễn Văn Tiếng
Bắt đầu bài trích Phúc Âm hôm nay,
Thánh Mátthêu đã giới thiệu: “Sau đây là gốc tích
Đức Giêsu Kitô...”. (Đức Giêsu
Kitô sinh ra thế này - Et voici comment Jésus
Christ fut engendré...bản dịch của Cha Thuấn, La Bible
de Jérusalem) (Mt 1,18).
Khi thánh sử Mátthêu mở đầu
Phúc Âm của ngài, ngài đã trang trọng viết: “Đây là
gia phả Đức Giêsu Kitô, con cháu vua Đa-vít, con cháu ông
Áp-ra-ham”. (Gia phả Đức Giêsu Kitô, con Đa-vít, con
Abraham. – Généalogie de Jésus Christ, fils de David, fils d’Abraham.
Bản dịch của Cha Thuấn, La Bible de
Jérusalem). (Mt.1,1-17).
Người xưa có câu: “vô tri bất
mộ”. Không biết không yêu.Trong cuộc
sống, cũng không ai đặt niềm tin vào
người mà mình không hề biết “gốc tích”
người đó. Làm sao ta có thể an lòng đặt
niềm Tin Yêu vào một người mà ta không biết gì
về “lý lịch” ?
Nên, không phải vô tình mà thánh Mátthêu
mở đầu sách Tin Mừng, ngài đề cập
đến hai lần “gốc tích” của Chúa Giêsu Kitô. Bởi vì, để
dọn đường cho Đức Tin độc
giả, thánh Mátthêu muốn độc giả hiểu rõ
về Chúa Giêsu. - Đức Giêsu, Ngài
từ đâu đến?
Đức Giêsu: nhân vật lịch
sử.
Không một sử gia nào ngày hôm nay còn
nghi ngờ tính chất lịch sử của Chúa Giêsu, khái
niệm Ngài không phải là một nhân vật đã sống
thực sự trong lịch sử không còn giá trị gì trên phương
diện sử học.
Ngay cả những tranh luận thời
xưa, Celse ở thế kỷ thứ hai, Porphyre ở
thế kỷ thứ ba đã qui tụ nhiều lập
luận chống lại Kitô giáo, dựa trên sự nghiên
cứu sâu rộng về kinh Thánh, về truyền thống
truyền miệng; nhưng các ông không hề nghi ngờ gì
về thực tại của những lời chứng do
các môn đệ đã biết Chúa Giêsu tuyên xưng, hay
những lời của Phao-lô, chứng nhân và văn sĩ
Kitô hữu đầu tiên. Sự sống lịch sử
của Chúa Giêsu cũng không bị đặt nghi vấn
bởi truyền thống Do Thái, và ngay cả kinh Coran
cũng coi Ngài như một vị tiên tri loan báo
đấng Mahomet của Hồi Giáo.
Trong những văn kiện ngoài Kitô
giáo, chiến tranh Do Thái (la guerre Juive) và những Cổ
truyền Do Thái (les antiquités Judaiques), được
soạn thảo bởi sử gia Do Thái Flavius Josèphe, có nói
hai lần đến sự hiện hữu của Chúa
Giêsu.
Trong những cổ truyền Do Thái (XX
& 200), Flavius nhắc đến cuộc tử
đạo của Jacques năm 62: Vị giáo quyền Anan
triệu họp đại hội những thẩm phán
để xử án jacques, anh em của Giêsu còn gọi là
Kitô, và một phạm nhân khác. Họ bị kết tội
đã vi phạm Luật Thánh và bị
kết án tử hình bằng ném đá. Bản văn này
cần hai chú thích sau: thứ nhất là chữ dịch anh
em phải được hiểu theo nghĩa của ngôn
ngữ nguyên văn (acception sémitique), nó được dùng
để chỉ những người cùng gia đình,
họ hàng, bạn bè; thứ hai là chữ Kitô, dưới
ngòi bút của tác giả ngoại giáo và thân Roma này,
được dùng theo nghĩa xấu để chỉ
những người hay gây rối loạn ở vùng Judée
thời đấy.
Trong chiến tranh Do thái (Flavius Josèphe
XVIII, &63-64), ông có viết: Trong thời đó có Giêsu,
một người khôn ngoan, nhưng có nên gọi như
thế hay không, bởi vì đó là một người làm
nhiều điều phi thường, một bậc
thầy đối với nhiều người muốn tìm
chân lý. Nhiều người Do Thái và Hy lạp theo ông. Đó là Đức Kitô.
Khi ông bị tố cáo và bị Philatô kết án đóng
đinh trên thập giá, những người theo
ông vẫn không từ bỏ. Bởi vì ông
sống lại trong ngày thứ ba; nhiều vị tiên tri
thần linh đã nói về những điều này và muôn
vàn những điều kỳ diệu khác về ông. Cho tới bây giờ, nhóm người Kitô vẫn
còn tồn tại. (Theo Le Figaro Magazine, 01.10.1999,
Nguyễn Văn Thành chuyển ngữ).
Còn rất nhiều bằng chứng,
để có thể tin chắc một người mang tên
Giêsu như Tân Ước ghi lại, đã từng có
mặt trong lịch sử nhân loại. Đó không phải là một nhân vật
huyền thoại, được tưởng tượng
ra để phục vụ cho những lý do trần tục
của nhân loại.
Vì Giêsu, Ngài là một nhân vật từng
có mặt trong lịch sử nhân loại, nên Ngài phải có
“gia phả”, có “gốc tích” rõ ràng, Ngài là con ai, cha mẹ là
ai, sinh ra ở đâu, quê hương, cuộc đời và
sự nghiệp Ngài như thế nào. Đó là
“nhân tính” của Đức Giêsu.
Nhưng, Chúa Giêsu không chỉ là một
nhân vật lịch sử bình thường. Ngài không phải chỉ là một vĩ nhân. Ngài còn là: Thiên-Chúa-làm-người.
Đức Giêsu:
“Thiên-Chúa-làm-người”.
“Sau đây là gốc tích Đức Giêsu
Kitô: bà Maria, mẹ Người, đã thành hôn với ông
Giuse. Nhưng trước khi hai ông bà về chung
sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần.”
(Mt.1,18).
Lý lịch của Chúa Giêsu rất
hợp lệ theo thủ tục của
con người, nhưng không tự nhiên theo kiểu con
người, vì Ngài là Thiên Chúa. Ngôi Hai xuống thế làm
người, Ngài là Thần Linh Sự Sống, là nguồn
sống, Ngài là Đấng ban phát sự sống, Ngài
đến để tái tạo sự sống cho con
người, Ngài không thể được hình thành từ
máu huyết phàm nhân.
Thánh Giuse là “người công chính”,
chắc chắn đã được Thiên Chúa mạc
khải chương trình huyền nhiệm về Chúa
Cứu Thế Giáng Sinh mà ngài có bổn phận nuôi dưỡng,
nhưng, trong sự hiểu biết hạn hẹp của
một phàm nhân, hẳn ngài luôn cần Thiên Chúa soi sáng
hướng dẫn thêm, qua việc Thiên Thần đến
với ngài trong giấc mơ, để ngài an tâm thực
thi sứ mạng cao cả của ngài, là cha nuôi của
Đấng Cứu Thế.
“Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người
ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuen, nghĩa là
"Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta." Khi tỉnh
giấc, ông Giuse làm như sứ thần Chúa dạy và
đón vợ về nhà.” (Mt.1,23-24).
Emmanuen, Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta, đây
mới đích thực là “gốc tích” của Giêsu. Giêsu, không phải chỉ
là một “vĩ-nhân-ở-cùng-chúng-ta”, nhưng là
“Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”. Và nhân loại phải
nhận ra “gốc tích” đích thực này của một con
người lịch sử mang tên Giêsu.
Con người mang tên Giêsu ấy, có “gia
phả” từ ngọn nguồn của mọi sự
sống. Con người ấy là Thiên Chúa đã lặng
lẽ đến với nhân loại để “ở
với nhân loại”, “đồng hành với nhân loại”,
mà nhân loại đã không nhận ra “gốc tích” thật
sự của Ngài. Đó là “Thiên Tính” của
Đức Giêsu.
“Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng
đến thế gian và chiếu soi mọi người. Người ở giữa thế gian, và thế
gian đã nhờ người mà có, nhưng lại không
nhận biết Người. Người
đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng
chịu đón nhận. Còn những ai đón nhận,
tức là những ai tin vào danh Người, thì Người
cho họ quyền làm con Thiên Chúa” (Ga.1,12).
“Ngôi Lời đã trở nên
người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga.1,14).
Đón tiếp Thiên Chúa Giáng Sinh.
Lễ Giáng Sinh ngày nay tưng
bừng đèn hoa ngày hội và gần như cả
cộng đồng nhân loại biết đến.
Nhưng phần lớn nhân loại mừng Sinh Nhật Chúa
Giêsu khi chỉ được biết Chúa Giêsu như
một nhân vật lịch sử và dừng lại ở
sự kính trọng Ngài như một vĩ
nhân. Nhưng, ngày lễ Giáng Sinh chỉ
thật sự đúng ý nghĩa khi con người chào
đón Ngài là “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và
cư ngụ giữa chúng ta”. Niềm Tin ấy
chỉ có được khi con người nhận ra
“gốc tích Đức Giêsu là Thiên Chúa”.
Và, như thế, đón mừng Giáng
Sinh, là đón mừng Tình Yêu Thiên Chúa dành trọn vẹn cho
con người với Mầu Nhiệm Nhập Thể.
“Emmanuen, Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta” (Mt.1,23); hay “Ngôi Lời đã trở nên
người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga.1,14),
đó là hồng ân lớn lao vô bờ bến mà không một
ai trong kiếp nhân sinh đầy khổ ải này lại
không mong mỏi đợi chờ.
Yêu nhau
trăm sự chẳng nề. Một trăm chỗ
lệch cũng kê cho bằng.
Cao vời nào cao vời như Thiên Chúa, thấp hèn nào
như thấp hèn kiếp bụi tro, nhưng “một
trăm chỗ lệch” ấy đã được “kê
bằng” để Thiên Chúa đến với con
người, ở giữa con người, sống như
con người, chỉ trừ tội lỗi. Chỉ có
Đức Giêsu Kitô với hai bản tính Thiên Chúa và con
người, Ngài mới thật sự là nhịp cầu
nối trời và đất. Thiên Chúa cúi xuống với
con người để con người được
vươn lên tới Thiên Chúa.
Không có Tình Yêu nào không đòi hỏi
sự đồng hành, và sự đồng hành của Thiên
Chúa dành cho con người gần gũi
và chia sẻ đến mức không thể hơn thế
được.
Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên
Chúa, mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì
địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã
hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân sống như người trần
thế. (Pl.2,6-7).
Quả thực, chỉ có Tình Yêu ngự
trị vũ hoàn này, sức sống mới thật sự
hồi sinh, và hạnh phúc mới tìm lại được
trong mọi con tim nhân thế. Vì Chúa đến, không phải đem lại cho con
người những cuộc vui chóng tàn hay những lợi
lộc chóng qua, nhưng Ngài đến để đem
lại cho con người những giá trị vĩnh
cửu mà nếu không có Ngài, tất cả chỉ là khát vọng.
Lòng chúng ta sẽ trống rỗng
nếu chúng ta không tiếp đón Ngài là Thiên Chúa Nhập
Thể trong chính tâm hồn chúng ta. Ngài đến để
đi vào mọi ngõ ngách tâm hồn chúng ta, nơi mà chúng ta
chưa bao giờ dám chia sẻ cùng ai, đồng hành cùng
ai. Và điều kỳ diệu sẽ đến
với chúng ta khi mỗi bước đi của chúng ta là
mỗi bước an bình và đầy
hoan lạc trong ánh sáng Tình Yêu của Ngài. Vì như thế
mới đúng với danh xưng của Ngài: Em-ma-nu-el: Thiên
Chúa ở cùng chúng ta.
Hiểu được Đức Giêsu
Kitô là ai, Ngài từ đâu đến, con người
mới biết cách tiếp đón Ngài và đón tiếp Ngài
với trọn vẹn niềm Tin Yêu và hạnh phúc.
Lạy
Chúa,
Này
đây Máng Cỏ lòng con,
xin
Ngài ngự đến.
Nghèo
hèn và bé nhỏ,
không
xứng với Vua Trời Đất,
nhưng con tin rất vừa
với
Chúa Tình Thương. Amen.
|