Hướng
lòng về ngày
Con Người
sẽ đến
Các bài Kinh thánh
hôm nay cho chúng ta hiểu rõ hơn về Đấng sẽ
đến và khuyên chúng ta có thái độ thích hợp
với Người.
1) Đấng sẽ đến
Bài sách Isaia
tiếp nối tư tưởng Chúa nhật 1 Mùa Vọng:
khi Đấng Thiên Sai đến, Ngài sẽ phân xử
mọi nước và thiết lập thời đại
thái bình. Hai tư tưởng này sẽ được khai
triển thêm. Khi xét xử, Đấng Thiên Sai tỏ ra nhân
ái một cách đặc biệt với những
người nghèo khó. Còn đối với hạng bất
nhân vô đạo, thì hơi thở của Ngài sẽ làm
họ tiêu tan. Đang khi ấy, những nét tả về
thời đại thái bình thật là thi vị.
Người ta quên sao được hình ảnh: chó sói
sống chung với chiên non, sư tử gặm cỏ
như bò và trẻ em giỡn với rắn lửa mà
chẳng hề chi?
Tuy nhiên chủ
yếu của bài sách Isaia hôm nay không nhằm quảng
diễn những tư tưởng của Chúa nhật
trước. Nhà Tiên tri còn muốn đi xa hơn và nói
một cách cụ thể hơn. Ngay những hàng chữ
đầu tiên đã đề cập tới “chồi
sẽ xuất từ gốc Giê-sê”; và câu kết còn nhắc
lại danh hiệu ấy. Tức là với bài sách Isaia hôm
nay, Phụng vụ muốn cho chúng ta hiểu hơn về
Đấng sẽ đến sau này. Ngài thuộc tộc
Yêssê, thân phụ của Đavít. Ngài sẽ là “Con Vua
Đa-vít”. Ngài sẽ đến đầy Thánh Linh,
đến nỗi không nơi nào trong Kinh thánh nói đến
bảy ơn Chúa Thánh thần như trong đoạn Isaia
này. Ngài sẽ xét xử mọi người, và rộng rãi
cách đặc biệt với người nghèo khó. Ngài
sẽ lập thời đại thái bình và muôn dân sẽ
đến thỉnh ý Ngài.
Nhưng
người nào trong tộc Đa-vít sẽ là Đấng
Thiên Sai? Gioan Tẩy Giả trong bài Tin Mừng hôm nay đã
trả lời cho dân It-ra-en. Họ tuốn đến
với ông. Họ xin ông làm phép rửa cho họ. Họ
chấp nhận cả những lời khiển trách
nặng nề. Nhưng Gioan vẫn chưa bằng lòng. Ông
bảo mọi người phải thống hối thêm,
để chịu được phép Rửa bởi Thánh
Thần và bằng lửa. Chịu rửa bằng
nước chưa phải là khó. Chịu rửa bằng
lửa sẽ đau đớn hơn vì lửa mới làm
cho những dơ bẩn ở trong chảy ra, đang khi
nước chỉ rửa được những bụi
bặm bám ở ngoài. Thế mà Đấng sẽ
đến là Đấng đầy Thánh Thần. Ngài còn
khỏe hơn Gioan, tức là đầy Thần lực
hơn, đầy thánh thiện hơn, đầy đòi
hỏi hơn, Ngài sẽ quan sát mọi người và
thấu đạt tâm can như người sàng thóc hay rê
lúa. Không ai lọt được sự phán xét của Ngài.
Như vậy,
cả bài tiên tri Isaia, cả bài Tin Mừng Matthêu đều
muốn cho chúng ta hiểu hơn về Đấng sẽ
đến. Ngài sẽ là Đấng xét xử mọi
người. Đó là viễn tượng về ngày
thế mạt hơn là về ngày Giáng sinh. Chủ yếu
của Mùa Vọng vẫn là hướng lòng chúng ta về
Ngày Con Người sẽ đến trong những ngày sau
hết. Tuy nhiên Mùa Vọng cũng hướng ta nhìn vào Ngày
Chúa Giáng sinh như tương lai gần, để
chuẩn bị tương lai cuối cùng. Và chúng ta cũng
phải nhìn thấy việc Chúa sinh ra như để phán
xét mọi người.
2) Đấng phán xét
Nhiều
người thường nghĩ chỉ có phán xét khi linh
hồn lìa xác về trước Tòa Chúa và đặc
biệt lúc sống lại sau hết, mọi người
sẽ phải trình diện trước mặt Đấng
Chí Công. Nhưng không phải! Cả Isaia, cả Gioan không
nghĩ như vậy đâu. Theo các ngài, khi Đấng
Cứu Thế đến, dù là đến trong thế gian
để làm công việc cứu chuộc, Ngài đã là
Đấng Thẩm Phán Chí Công rồi.
Cụ già Simêon
chia sẻ quan niệm đó. Nhìn thấy Hài Nhi ở trong
Đền thờ, ông đã cất tiếng loan báo: Trẻ
này sẽ làm cớ cho nhiều người bổ nhào và
chỗi dậy, nghĩa là hư đi hay được
cứu rỗi.
Và thật
sự hễ Đức Kitô đến nơi nào là ở
chỗ đó có người tin theo và có người
chống đối. Giáo lý Ngài truyền ra tức khắc
làm cho nhiều kẻ thấy chói tai và nhiều
người khác đón nhận như Tin mừng cứu
rỗi. Ở nơi thân mật với các tông đồ,
Ngài đã khiến Yuđa trở thành tên phản phúc và các
người dân chài kia trở nên kẻ đi chài
lưới người.
Ở nơi
công cộng trên đỉnh đồi Núi Sọ, Ngài
cũng làm cho một tên trộm phải lộng ngôn,
đang khi người trộm khác được vào
nơi an nghỉ.
Đấng
Thiên Sai là Đấng Xét Xử. Bản chất Ngài là
vậy, vì như Isaia và Gioan nói: Ngài là Đấng
đầy Thánh Linh. Mà Thánh Linh là tình yêu. Đấng Thiên Sai
mang tình yêu Thiên Chúa nhập thế giáng trần vì Chúa Cha
đã yêu loài người đến nỗi đã ban Con
Một Ngài cho ta. Đức Kitô là Tình yêu của Chúa Cha
gửi đến cho loài người. Và tình yêu không
chấp nhận dửng dưng. Người ta chỉ có
thể đáp trả lại bằng yêu thương hay
bằng từ khước, vì dửng dưng đã là
từ khước rồi.
Thế nên,
đang khi dọn mình mừng lễ Chúa Giáng sinh, chúng ta
phải sẳn sàng đón nhận Đấng đến
để phán xét, để phân biệt những
người yêu mến Người và những kẻ
từ chối Người. Và như vậy cũng là
sẵn sàng để đón nhận Đấng sẽ
đến phán xét sau này. Chúng ta phải biết ơn Isaia
và Gioan. Cả hai đã cho chúng ta hiểu điều đó.
Có điều hai ông dường như mâu thuẫn với
nhau: Isaia nói đến một Đấng phán xét dịu
dàng, còn Gioan lại trình bày Ngài như người sàng thóc,
để bỏ trấu vào lửa. Dung hòa hai ông thế
nào? Chúng ta phải nghe ai?
3) Thái độ đạo
đức
Thật ra,
như lời thư Rô-ma nói, mọi điều đã
viết xưa kia, thì đã được viết
để dạy dỗ ta. Thế nên ta không tìm cách bỏ
mất điều nào. Đấng phán xét của Isaia
sở dĩ sẽ phân xử công minh cho người hèn
yếu và đoán định ngay chính cho kẻ nghèo hèn, là vì
Ngài không phân xử theo mã mắt thấy hay đoán
định phỏng chừng tai nghe. Ngài thắt đai
lưng bằng công chính và nịt hông bằng tín thành.
Nghĩa là Ngài là Đấng chính trực và thông suốt.
Đứng trước một Đấng Thiên Chúa thánh
thiện như vậy, và nhất là phải dọn
đường cho Ngài tới giữa một dân tộc còn
nhiều tội lỗi, Gioan không thể làm khác hơn là kêu
gọi người ta ăn năn thống hối. Ông là
người mà tiên tri Isaia đã ám chỉ. Ông tiếp nối
sứ mệnh của Isaia. Nhà tiên tri đã báo trước
rất xa về Đấng xét xử sẽ đến. Gioan
biết Đấng đó đã gần đến rồi.
Chính ông đã phải sống cuộc đời tu hành
khắc khổ với thức ăn, áo mặc khác
thường để mong được cứu
độ. Lời ông giảng phát xuất từ
đời sống chân thật, khiến người nghe
chấp nhận như lẽ đương nhiên phải
vậy. Chúng ta không thể nói ông đòi hỏi hơn Isaia
hay một tiên tri nào khác. Cả ông lẫn Isaia chỉ nói lên
một sự thật: Đấng đang đến
sẽ xét xử rất công minh. Thế nên ai nấy hãy
thống hối tội lỗi.
Thánh Phao-lô không
những được kinh nghiệm của Isaia và của
Gioan, ngài còn đã được biết về cuộc
đời của Đức Yêsu. Ngài thấy các việc
lành Cựu Ước dạy làm chưa đủ
để giúp ta được ơn thánh hóa. Các của
lễ đền tội ngày xưa không đủ sức
xóa bỏ tội lỗi. Duy chỉ có lòng thương xót
của Chúa. Việc ta thống hối tội lỗi
vẫn cần, nhưng tha thứ vẫn là hành vi hoàn toàn
quảng đại của Chúa. Mà rõ ràng Chúa muốn quảng
đại. Chúa muốn cứu cả giới cắt bì
lẫn lương dân. Ngài muốn thi hành lòng thương
xót cho mọi người miễn là người ta muốn
đón nhận. Và chỉ ai muốn tha thứ mới
đón nhận ơn tha thứ. Có tìm được
mảnh đất thích hợp, ơn Chúa mới kết quả
như hạt giống rơi vào đất tốt. Thế
nên trong ngày Phụng vụ giới thiệu cho ta biết,
Đấng sẽ đến là Đấng đến
để xét xử, thì không những Giáo hội muốn cho
ta thi hành việc thống hối tội lỗi; nhưng
để ta chắc chắn nhận được ơn
cứu độ thứ tha, dùng lời Thánh Phao-lô, Giáo
hội khuyên ta hãy có thái độ chấp nhận nhau, tha
thứ cho nhau và sống thuận hòa với nhau. Bức
họa về thời đại thái bình trong bài sách Isaia
thúc giục chúng ta xây dựng một nếp sống xã
hội thuận hòa để chứng tỏ Nước
Chúa đã đến giữa chúng ta và chúng ta sẵn sàng cho
Ngày Ngài trở lại.
Chúng ta sẽ
sống thuận hòa trong mọi ngày chờ đón Chúa
đến. Chúng ta cần tinh thần hoà thuận ngay trong
lúc này để đi vào Thánh lễ, vì nếu khi mang
lễ vật tới bàn thờ mà nhớ đang còn xích mích
với ai, hãy đặt của lễ đó, về làm hòa
đã rồi sẽ trở lại dâng của lễ sau.
Xin Chúa cho tâm hồn chúng con
được thật sự bình an để dâng lễ
vật này. Nghĩa là xin Chúa tha thứ những nỗi
bất hòa giữa chúng con, để hôm nay dâng lễ
vật bình an này về, chúng con sẽ nỗ lực xây
dựng xã hội thuận hòa để chờ đón Chúa.
|