ĐẶC ÂN CHIA SẺ
“Hồn tôi hỡi, thôi bình tĩnh lại, vì trên ngươi, Chúa đã xuống ơn lành; Chúa cứu gỡ mạng tôi khỏi chết, giữ mắt này chẳng còn đẫm lệ, ngăn ngừa tôi khỏi phải hụt chân. Tôi sẽ bước đi trước mặt Người trong cõi đất dành cho kẻ sống” (Tv 116:7-9).
Wendy là tình nguyện viên trong đội y tá cộng đồng, hằng năm đội có 2.800 chuyến đi thăm các bệnh nhân ở giai đoạn cuối. Họ cho phép các bệnh nhân ở nhà theo kỳ hạn. Đó là dịch vụ miễn phí dành cho cộng đồng.
Wendy nói: “Không có ngày đặc biệt dành cho tôi. Tôi cùng gia đình đi thăm và giúp họ xử lý những gì đang xảy ra. Tôi thấy những cặp vợ chồng đã sống với nhau 40 năm, 50 hoặc 60 năm mà không có ai tâm tình. Không chỉ chữa bệnh mà còn tập trung vào mọi nhu cầu của họ. Được mời gọi vào cuộc đời của họ như vậy là một đặc ân”.
Wendy nói về một bệnh nhân: “Carol bị một dạng ung thư bất trị hiếm thấy. Cũng như các bệnh nhân khác, Carol muốn sống ở gia đình theo cách của bà. Tôi dành thời gian chăm sóc bà để bảo đảm dùng thuốc đúng vì bà bị đau nhức, nói chuyện về mối quan tâm của bà, giúp chồng bà hiểu nhu cầu của bà. Điều này có nghĩa là bà thực sự có thời gian sống, thay vì cứ lo lắng về bệnh tật. Điều này cũng có nghĩa là các gia đình như gia đình của bà phải biết chắc rằng họ không cô đơn trong cuộc đời này. Tôi, hoặc một thành viên khác, có mặt ở đây bất cứ lúc nào họ cần, dù ngày hay đêm”.
Carol nói về Wendy: “Tôi không thể vượt qua vài tháng cuối nếu không có Wendy. Tôi cảm thấy không ngừng đau khổ vì cuộc sống vô vị”.
Cần phải có một ơn gọi đặc biệt để đem lại sức sống từ mối đe dọa của sự chết. Hãy để cho câu chuyện này động viên bạn sống trọn vẹn ngày hôm nay ở mức viên mãn nhất. Chúng ta đều tận cùng, nhưng một số người biết sơm hơn những người khác.
Lạy Đáng An-pha và Ô-mê-ga, Ngài thực sự là khởi nguyên và tận cùng của chúng con. Xin cảm tạ Ngài cho chúng con biết tín thác vào Ngài từ đầu cho đến cuối, cũng như cả khoảng giữa đồi của chúng con. Xin giúp chúng con làm cho ngày hôm nay đáng sống như Ngài đã sống phục vụ. Amen.
TRẦM THIÊN THU
|