Cửa hẹp đưa con người
đến đâu?
(Trích dẫn từ ‘Cùng Đọc Tin Mừng’ –
Lm Ignatiô Trần Ngà)
Khi có người hỏi: "Thưa Ngài, có ít
người được
cứu thoát thôi, phải không?" Chúa Giêsu không trả
lời có nhiều hay ít. Nhiều hay ít là tuỳ vào
sự chọn lựa của con người. Nhưng nhân cơ hội nầy, Chúa Giêsu muốn
dạy cho chúng ta biết
phải đi vào cửa hẹp
mới được
cứu độ.
Ngài nói: "Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào,
vì tôi nói
cho anh em
biết: có nhiều người sẽ tìm cách
vào mà không
thể được".
Vậy, vào cửa hẹp nghĩa là gì?
Là sống theo
lề luật Chúa.
Lề
luật Chúa xem ra gò
bó, trói buộc chúng ta, ép chúng
ta vào khuôn
khổ, bắt chúng ta đi
theo đường
hẹp, không để cho chúng ta sống
buông thả như bao nhiêu
người khác... Thế nên có
nhiều người
bực mình, có người nổi loạn, có người muốn bức phá hết những
ràng buộc của luật lệ.
Vậy thì cửa hẹp
đưa con người
đến đâu?
Thiên Chúa đã dựng
nên trái đất và Ngài quy định
cho nó phải
quay quanh mặt trời theo
một lộ trình nhất định, đó là quỹ đạo
trái đất. Phải mất 365 ngày và 6 giờ,
trái đất mới quay hết một vòng quanh mặt trời, và cứ thế suốt niên đại nầy sang niên đại khác. Quả là gò bó, trói buộc,
là đường hẹp triền miên.
Thế
nhưng bao lâu trái đất
còn đi theo đúng quỹ đạo, tức con đường
hẹp mà Thiên Chúa ấn
định cho nó, thì mọi
sự sẽ diễn tiến tốt đẹp, cuộc sống sẽ ổn định điều hoà. Nếu một ngày nào đó, trái
đất 'cảm thấy' đi theo quỹ đạo là gò bó, là
đường hẹp,
để rồi đi trệch ra ngoài cho
thong dong thoải mái...
chỉ một chút xíu thôi
mà!... thì
đó là ngày cùng tận
của vũ trụ và thế
giới!
Chiếc tàu nghĩ rằng tại sao tôi cứ
phải bị gò bó bởi
hai đường sắt? Tại sao tôi không chạy nhảy như hươu nai, băng qua đồi núi, băng qua cánh đồng như bao nhiêu
muông thú. Thế rồi nó thoát ra
khỏi hai đường sắt gò bó, để
được tự
do tung hoành...
Hậu quả của sự chọn lựa 'khôn ngoan' nầy sẽ vô cùng
bi thảm. Nhưng
nếu nó chấp nhận đi theo
hai đường rây chật hẹp, nó về
đến ga chót thật an toàn.
Trong gia đình, người vợ nghĩ rằng: thật uổng phí cuộc đời nếu ngày nào cũng
nấu ăn, rửa chén, dọn nhà, quét sân... để
sống cho chồng và cho con. Tại sao tôi không tự giải thoát mình khỏi vòng cương toả của gia đình? Tại sao lại
phải chọn cửa hẹp, lại phải đi đường hẹp? Tại sao tôi không
thể bay nhảy như những cô gái trong
các hộp đêm? Thế rồi cô đã
chắp cánh bay, và kết cục
là gia đình
đổ vỡ, cuộc đời của cô lụi
tàn trong đau thương và tủi nhục.
Nếu
mỗi người chúng ta hôm
nay cứ sống buông thả theo bản
năng của mình mà không
đi theo đường hẹp Chúa vạch ra cho chúng
ta, tức là tuân giữ
các giới răn, thì số
phận chúng ta cũng như
con tàu đi trật đường rầy, chúng ta sẽ lãnh
lấy thảm họa. Mai đây, chúng ta có
van nài với Chúa rằng: 'Thưa Ngài, xin mở cho
chúng tôi vào!', thì
Chúa sẽ bảo: 'Ta không biết các anh từ đâu
đến. Cút đi cho khuất
mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều
bất chính!' và "Bấy giờ chúng ta sẽ khóc
lóc nghiến răng, khi thấy các ông Abraham, Isaac và Giacóp cùng tất
cả các ngôn sứ được
ở trong Nước
Thiên Chúa, còn mình lại
bị đuổi ra ngoài."
Trái lại, nếu chúng ta chấp
nhận đi đường hẹp, tức đi đúng theo
đường lối
Chúa như tàu đi đúng
đường rầy,
như trái đất quay đúng theo quỹ đạo... chúng ta sẽ được
sống an bình hoan lạc ở đời nầy và được hưởng hạnh phúc muôn đời
với Chúa đời sau.
Vậy thì bước
qua cửa hẹp là giá phải
trả (có gì mà không
phải trả giá!) cho hạnh
phúc đời nầy và hoan
lạc vĩnh cửu mai sau.
|