Bình an đích
thực.
Vào năm 1980, có một tuần báo nọ tại
Hoa Kỳ đã đăng tải một sự cố sau đây: Một
người vừa mua hàng trong
siêu thị xong, trở lại xe mình
thì ngạc nhiên nhìn thấy
một tờ giấy để lại nằm ngay trên chỗ
ngồi của người lái, trên đó có
những dòng chữ viết vội như sau:
Thưa ông bà, tôi
có ý định đánh cắp chiếc xe
này, nhưng khi nhìn thấy
lời chào chúc của ông bà gắn
nơi tay lái: “Bình an của
Chúa ở cùng bạn”, thì tôi bỗng dừng lại và suy nghĩ.
Ý nghĩ xuất hiện trong đầu óc tôi là nếu
tôi đánh cắp chiếc xe này thì chắc chắn ông bà mất xe
và không có sự bình
an, tôi đây cũng sẽ không có sự
bình an. Đây là lần đầu
tiên tôi bước vào nghề ăn cắp xe.
Xin chúc ông bà
và cho cả
tôi nữa sự bình an
của Chúa. Chúc ông bà
lái xe
an toàn và lần sau xin
nhớ khóa cửa xe.
Ký tên: Người sắp trở thành kẻ trộm xe.
Câu chuyện nhỏ này làm chúng
ta chú ý đến một trong những lời dạy của Chúa Giêsu cho các
môn đệ khi sai họ
ra đi truyền giáo đến trước những nơi mà Chúa sẽ
đi qua để chuẩn bị cho Chúa đến:
“Vào nhà nào chúng con hãy
chúc: Bình an cho tất cả
mọi người trong nhà này".
Chỉ
một khẩu hiệu dán nơi tay lái
chiếc xe: “Cầu chúc bình an” mà bỗng
tác động biến đổi ý định xấu của một người không làm việc xấu xa nữa,
thì thử hỏi nếu những đồ đệ của Chúa, chính chúng
ta đây, nếu chúng ta thực sự
trở thành những dấu chỉ sự bình an của Chúa cho anh
chị em, và không phải
chỉ là dấu chỉ mà thôi mà
còn là tác
nhân sống động mang sự bình an của Chúa đến cho anh chị em
xung quanh mà ta thường
gặp hằng ngày; nếu chúng ta thực
hiện được
điều này thì thử hỏi
ta có thể
đóng góp phần tích cực của mình cho sự
bình an của anh chị em
nơi môi trường chúng ta sinh sống
biết là chừng nào.
Lời
Chúa dạy cho các đồ
đệ chúc “bình an cho nhà
này” là tiếng
vang trước cho lời chúc
bình an của Chúa Giêsu Phục
sinh trước khi sai các
tông đồ ra đi làm
chứng cho Tin Mừng của Chúa: “Bình an cho chúng con”. Chắc chắn khi nghe những
lời chúc của Đấng Phục sinh: “Bình an cho chúng
con”, các tông đồ nhớ lại lời dạy trước lúc Phục sinh của Chúa, khi Chúa
sai các ngài
đi thực tập trước công việc truyền giáo mà các ngài
sẽ chu toàn sau biến
cố Phục sinh: “Vào nhà
nào, chúng con hãy cầu chúc:
bình an cho nhà này. Bình
an cho chúng
con”.
Chúa Phục sinh ban sự bình an
thật cho các tông đồ,
để các ông ra đi
và đến phiên các ông,
các ông cũng
sẽ cầu chúc như Chúa
đã chúc: “Bình an cho nhà
này”. Các ông nói như
Chúa đã nói, làm các
công việc và những việc lạ như Chúa đã
làm, hay đúng hơn theo
như lời Chúa nói là
hơn cả những gì Chúa đã làm
nữa: “Bình an cho chúng con. Bình an cho
nhà này”.
Ước gì mỗi người chúng ta được thật sự lãnh nhận ơn bình an
của Chúa, ơn bình an mà Chúa đã
phải chết trên thập giá để thực hiện cho chúng ta,
cho tất cả mọi người. Ước gì mỗi người
chúng ta trước hết lãnh nhận ơn bình an
đó của Chúa và để
cho ơn bình an, ơn cứu rỗi thánh hóa, biến
đổi chúng ta để rồi chúng ta có thể
nói và làm
như Chúa đã nói và
làm “Bình an cho nhà này.
Bình an cho
chúng con”.
Người truyền giáo phải là kẻ
nói những lời bình an, thực hiện những sự bình an, trao ban sự bình an
của Chúa cho anh chị
em. Chúng ta cần kiểm
điểm lại lời nói và
việc làm của mình xem có phải
là lời nói và việc
làm như Chúa hay không? Đó là “Bình
an cho anh
chị em. Bình an cho
nhà này”.
Chúng ta hãy đến
lãnh nhận ơn bình an
của Chúa: “Thầy ban cho chúng con bình an của Thầy”, để rồi chúng ta cũng
có thể trao sự bình
an đó cho anh chị em
xung quanh.
Lạy Chúa, xin đừng
chấp tội lỗi chúng con, nhưng xin thương ban bình an cho chúng con, cho Hội Thánh
Chúa. Xin biến đổi mỗi người chúng con trở thành những chứng nhân của sự bình an, trở thành khí cụ
bình an của Chúa để con đem yêu thương
vào nơi oán thù, đem
thứ tha vào nơi lăng
nhục, đem an hòa vào nơi
tranh chấp, đem niềm vui đến chốn u sầu. Lạy Chúa, xin hãy dùng
con như khí cụ bình an của Chúa, bình an cho anh
chị em, bình an cho chúng
con, bình an cho nhà này. Amen.
|