MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Skip Navigation Links.
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tài Liệu Về Đức Mẹ</span>Tài Liệu Về Đức Mẹ
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đức Mẹ Việt Nam</span>Đức Mẹ Việt Nam
Lòng Thương Xót Chúa
Mục Bác Ái / Xin Giúp Đỡ Vn
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tiểu Mục</span>Tiểu Mục
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đề Mục Chính</span>Đề Mục Chính
Gallery
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tác Giả Và Tác Phẩm</span>Tác Giả Và Tác Phẩm
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: mẹ maria
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Bài 66: Hiệu Quả Thứ Hai : Có Sự Sống Muôn Đời Và Được Sống Lại (c.54) (phan #5)
Thứ Ba, Ngày 12 tháng 4-2016
Vì sao thời Cựu Ước, Thiên Chúa lại ra oai khiến dân phải sợ hãi đến như vậy ?

Một trong những lý do, đó là vì Người muốn họ đừng phạm tội. "Môsê nói với dân : ‘Đừng sợ hãi, vì Thiên Chúa đến là để thử thách anh em và (Người ra uy như vậy) làm cho anh em luôn luôn kính sợ Người, ngõ hầu anh em đừng phạm tội.” (Xh 20.20). Tội lỗi thật sự là điều tối kỵ đối với Đấng Chí Thánh, Toàn Thiện. Nhất là tội thờ ngẫu tượng, tà thần. Thiên Chúa cần phải ra oai như thế trong hoàn cảnh thời bán khai ấy : dân Chúa sống trà trộn giữa các dân ngoại đa thần, thờ đủ mọi loại ngẫu tượng và tà thần giả trá, tạc bằng đất nung, gỗ đá hay vàng bạc, nên họ thường bị cám dỗ mà chạy theo bắt chước. Tích thờ Bò Vàng là một thí dụ (Xh 32.).

Vì thế, các ngôn sứ thường phải nhấn mạnh đến vị Thiên Chúa siêu việt, vô hình, uy nghi, chí thánh, chí tôn, để nhắc nhở họ về sự cần thiết phải tôn thờ chỉ một Thiên Chúa tối cao, duy nhất hằng hữu mà thôi. Điều Răn thứ nhất cho chúng ta thấy điều đó: “Thứ nhất, thờ phượng và kính mến Đức Chúa Trời trên hết mọi sự.”

Do thái độ sợ hãi, người Do Thái đã vô tình đẩy Thiên Chúa vào cõi oai nghi, cao vời xa cách loài người !

Nhưng lạ lùng thay ! Thiên Chúa đáng sợ và xa cách như thế đấy, thế mà khi Người đã yêu thương thì mọi sự lại xoay chiều, đổi hướng : đến nỗi Người sai Con Một của Người xuống thế gian để chịu chết mà cứu loài người !

Có lẽ linh tính đã báo cho dân Israen điều ấy, nên thật là dễ thuơng, khi thấy họ tuy vô cùng sợ hãi Thiên Chúa, song vẫn tin tưởng Chúa là Thần của dân tộc, Vua của họ, đã chọn họ làm dân riêng của Người và biết Người hằng yêu thương họ, nên họ vẫn cả dám một lòng ước mơ :

Ước Mơ của dân Israen…

Họ mơ ước gì ? Mơ ước được Người đến với họ, mặc dầu họ thấy mình tội lỗi bất xứng:

“Tất cả chúng con đã trở nên như người nhiễm uế, mọi việc lành của chúng con khác nào cái tã dơ. Tất cả chúng con héo tàn như lá úa, và tội ác chúng con đã phạm, tựa cơn gió, cuốn chúng con đi.”….

 “Thế nhưng, lạy Đức Chúa, Ngài là Cha chúng con; chúng con là đất sét, còn thợ gốm là Ngài, chính tay Ngài đã làm ra tất cả chúng con. Lạy Đức Chúa, xin đừng quá phẫn nộ, đừng nhớ mãi tội ác chúng con. Cúi xin Ngài nhìn đến: chúng con tất cả đều là dân của Ngài.” (Is 64.5,7-8)

Nhất là trong những hoàn cảnh nước mất nhà tan, ngoại bang đô hộ, họ càng mong ước Người đến với họ, cứu họ:

"Từ lâu rồi, chúng con là những kẻ không còn được Ngài cai trị, không còn được cầu khẩn danh Ngài. Phải chi Ngài xé trời mà ngự xuống, cho núi non rung chuyển trước Thánh Nhan.” (Is.63.19; xem Tv 144.5)

Ước mơ ấy thật quá viển vông hão huyền : làm sao có thể mơ một vị Thiên Chúa đích thân xé trời mà xuống !!

Nhưng thật bất ngờ ! Tình thương vô bờ của Thiên Chúa tối cao, toàn năng, uy nghi không lời tả xiết ấy đối với loài người, đã đáp ứng cái ước mơ cuồng vọng ấy : từ cõi vĩnh hằng Người đích thân “xé trời ngự xuống thật !”

Mơ ước … đã trở thành hiện thực !

Điều họ chỉ dám mơ, Thiên Chúa đã làm cho thành hiện thực : Thiên Chúa đã xuống, mặc lấy xác thịt và "đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. " (Ga 1.14,17),

Thiên Chúa bây giờ trở thành Đấng Em-ma-nu-en nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta, gắn bó với loài người trong một kiếp sống phàm nhân. Người đã trút bỏ uy quyền và vinh quang, để xuống thế trong đêm đông tối tăm lạnh lẽo. Người đã chọn một nếp sống nghèo hèn của phần đông dân chúng trên trần gian: sinh nơi hang đá hôi hám, giữa những con bò lừa, chỉ có những anh mục đồng nghèo khó tới viếng thăm ; lớn lên làm thợ mộc là một nghề thủ công “tay làm hàm nhai”..., đến thời buổi ấn định đã từ giã gia đình ra đi, đem Tin Mừng Thiên Chúa Cứu Độ cho nhân loại, và sau cùng đã hy sinh mạng sống mình để đền tội thay cho loài người, tiêu diệt quỉ ma đang gieo rắc sự chết, và giải thoát loài người khỏi vòng nô lệ của chúng :

“Đức Giê-su đã (xuống thế làm người) cùng mang lấy huyết nhục đó (của loài người, để có thân xác mà chịu chết). Như vậy, nhờ cái chết của Người, Người đã tiêu diệt tên lãnh chúa gây ra sự chết, tức là ma quỷ, và đã giải thoát những ai vì sợ chết mà suốt đời sống trong tình trạng nô lệ.” (Dt 2.14-15).

Người khai sáng một thời đại mới, bởi ban Thần khí tái sinh nhân loại thành con cái Thiên Chúa, chứ không còn là nô lệ sống trong sợ hãi như dân Israen xưa :

 "Không phải Thần Khí của hạng nô lệ mà anh em đã lãnh nhận để mà phải sợ hãi, nhưng anh em đã chịu lấy Thần Khí của hàng nghĩa tử, nhờ đó chúng ta kêu lên: “Áp-ba ! Cha ơi !”  Chính Thần Khí chứng thực cho thần trí rằng ta là con cái Thiên Chúa." (Rm 8.15-16)

Như vậy Người khai mở cuộc sống thân tình của gia đình siêu nhiên, sự liên hệ thân mật giữa cha mẹ con cái, giữa anh em chị em trong gia đình này : Thiên Chúa là Cha, Chúa Giêsu là Trưởng tử giữa đàn em đông đúc, Đức Maria là Hiền Mẫu, các Thiên thần, các Thánh là những bằng hữu tốt bụng chuyên lo chuyển cầu, giúp đỡ cho người trần thế...

Những người đồng thời với Chúa Giêsu – không những các tông đồ và môn đệ mà còn cả dân chúng nữa – đã bắt đầu sống kinh nghiệm tình thân ấy với Người. Vị Thiên Chúa cao sang ấy đã chạm tay đến người phong hủi, tật nguyền, đôi mắt chí thánh đã đoái thương nước mắt người phụ nữ tội lỗi sám hối, và chịu đồng hàng trên thập giá cả với những tên trộm cướp vào một ngày cuối đời. Con Người ấy đã chẳng khác gì loài người chúng ta, đã mong muốn đồng chung số phận nhất là với kẻ bé mọn, nghèo hèn, đau khổ, tội lỗi ...

-         Nhưng có một điều nên lưu ý là :

Thoạt nghe, ai cũng tưởng là do công của dân Israen ước ao kêu cầu, mà Thiên Chúa đáp ứng xuống ở với loài người, làm thân với nhân loại, kỳ thực, chính vì Thiên Chúa trước tiên đã có ý muốn xuống ở với họ, nên đã gieo vào lòng họ cái ước ao khiến họ kêu cầu, để Người như có cớ đáp lại nguyện vọng của họ mà xuống. Thế là :

THIÊN CHÚA ĐÃ XUỐNG

Ở GIỮA LOÀI NGƯỜI !

Một sự “hạ cố” không thể nào tưởng tượng nổi ! “Thần linh giáng hạ” ! Một chuyện chưa từng nghe và làm ù tai: Điều mà người xưa vẫn mơ tưởng thì nay đã thành sự thật, mà không chỉ là một vị thần tướng nào trên thiên đình, song chính Thượng Đế, chính Thiên Chúa giáng hạ !! Qua sự kiện này, chúng ta cảm thấy Thiên Chúa yêu quí và gắn bó với loài người thắm thiết biết dường nào ! Dám nói rằng vinh quang và niềm vui của Người sẽ chẳng trọn vẹn nếu thiếu chúng ta.

Nói thì nói thế, chứ thực ra Thiên Chúa toàn năng và hằng hữu, trọn tốt trọn lành, giàu có sung mãn, chẳng thiếu thốn gì cũng như chẳng cần gì của chúng ta. Nếu không, Người đã chẳng là Thiên Chúa. Kìa xem từ trước khi tạo lập vũ trụ, trước khi có chúng ta trên địa cầu bé bỏng như hạt cát giữa vũ trụ mênh mông này, [1] Thiên Chúa Ba Ngôi vẫn hằng có, vẫn hằng yêu thương nhau, gắn kết với nhau nên một và đương nhiên là vẫn vô cùng hạnh phúc ! Lại có hằng hà sa số Thiên thần luôn ngưỡng mộ, thần phục, hết sức thờ phụng yêu mến Thiên Chúa... Ở trên Thiên Quốc đó, hạnh phúc không bao giờ vơi, niềm vui không bao giờ tắt, sự sống không bao giờ tàn úa, mọi sự đều viên mãn... Cần gì đến ta !

Ấy vậy mà Thánh Kinh lại cho biết :

Thiên Chúa muốn và thích ở cùng loài người.

Nếu Thánh Kinh không nói, chúng ta không dám tin. Đây xin nhắc lại một vài đoạn Thánh Kinh làm chứng :

“Chúng sẽ dựng cho Ta một nơi thánh để Ta ngự ở giữa chúng.” (Xh 25.8

 “Lạy Đức Chúa, Ngài chẳng cần gì cả. Ngài ưa thích có một Đền Thờ để lưu ngụ giữa chúng con.” (2 Mcb 14.35

“Người phán : Ta sẽ đến cư ngụ và đi đi lại lại giữa họ. Ta sẽ là Thiên Chúa của họ, và họ sẽ là dân riêng của Ta.” (2 Cr 6.16)

  "Bấy giờ tôi thấy trời mới đất mới, vì trời cũ đất cũ đã biến mất, và biển cũng không còn nữa. […] Rồi tôi nghe từ phía ngai có tiếng hô to : “Đây là nhà tạm Thiên Chúa ở cùng nhân loại, Người sẽ cư ngụ cùng với họ. Họ sẽ là dân của Người, còn chính Người sẽ là Thiên-Chúa-ở-cùng-họ (Emmanuen).” (Kh 21.1-3)

 



[1]      Xem hình cho thấy vị trí nhỏ bé của trái đất và mặt trời của ta trong giải Ngân Hà, ở Bài 2, tr.163t.

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Kinh Thánh Hiến Giới Trẻ Cho Đức Mẹ Maria (4/17/2016)
Thư Của Linh Mục Laurent Larroque, Giám Đốc Tổng Quyền Phong Trào Linh Mục Đức Mẹ Maria (mmp) #5 (4/14/2016)
Thư Của Linh Mục Laurent Larroque, Giám Đốc Tổng Quyền Phong Trào Linh Mục Đức Mẹ Maria (mmp) #4 (4/14/2016)
Thư Của Linh Mục Laurent Larroque, Giám Đốc Tổng Quyền Phong Trào Linh Mục Đức Mẹ Maria (mmp) #3 (4/14/2016)
Thư Của Linh Mục Laurent Larroque, Giám Đốc Tổng Quyền Phong Trào Linh Mục Đức Mẹ Maria (mmp) #2 (4/13/2016)
Tin/Bài cùng ngày
Tthư Của Linh Mục Laurent Larroque, Giám Đốc Tổng Quyền, Phong Trào Linh Mục Đức Mẹ Maria (mmp) #1 (4/12/2016)
Nữ Vương La Vang Qua Sách Diệu Ca Và Âm Nhạc (4/12/2016)
Tin/Bài khác
Suy Niệm Lễ Truyền Tin, Lm Anthony Trung Thành (3/25/2020)
Vai Trò Của Mẹ Maria Trong Sứ Vụ Cứu Chuộc (3/25/2020)
Lễ Truyền Tin, Gm Jb Bùi Tuần (3/25/2020)
Đức Mẹ Tỏ Dấu Lạ Tại “vùng Trống Đức Tin” (4/29/2016)
Cn 3464: Phép Lạ Chữa Lành Lớn Nhất Trong Các Thời Đại (4/9/2016)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768